Thế Giới Hỗn Loạn, thật ra đến cả người sử dụng là Lão Thử cũng ko biết Thế Giới Hỗn Loạn có thực sự tồn tại hay ko, cũng ko biết ở trong đó như thế nào.
Sở dĩ được gọi là Thế Giới Hỗn Loạn là vì đã từng có một người có thể chất giống với Lão Thử, hắn đã từng nổi tiếng khắp nơi vì cái thể chất đặc thù này.
Nhưng lại có một ngày hắn xuất hiện với thương tích đầy mình, trong miệng kêu to Thế Giới Hỗn Loạn, Thế Giới Hỗn Loạn.
Sau khi được bạn bè cứu chữa thì hắn mới miễn cưỡng giữ được tính mạng.
Sau đó từ trong miệng hắn biết được, hắn đã sử dụng năng lực này lên người mình, hắn đã tiến vào một thế giới rất kinh khủng, trong đó có năng lượng hỗn loạn ở khắp nơi.
Mặc dù hắn chỉ ở trong đó một tích tắc cũng đã khiến cho hắn thương tích đầy mình.
Từ đó về sau thể chất này được gọi là Hỗn Loạn Hành Giả.(người đi vào Thế Giới Hỗn Loạn)
Nhưng liên quan đến việc Thế Giới Hỗn Loạn có tồn tại hay ko thì mỗi người nói một kiểu.
Có người nói vị Hỗn Loạn Hành Giả này vì muốn hấp dẫn ánh mắt của mọi người nên đã tự biên tự diễn.
Dù sao cũng ko ai có thể chứng minh được sự tồn tại của Thế Giới Hỗn Loạn.
Nhung mà sự nguy hiểm của Hỗn Loạn Hành Giả thì ko ai phủ định.
Ai bị trúng chiêu này thì sẽ người đó sẽ giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, chưa từng xuất hiện lại trước mặt người khác.
Nhưng mà chiêu này có một vấn đề, đó là nhất định phải chạm được vào cơ thể của đối phương mới có thể sử dụng.
Nếu như thực lực của Hỗn Loạn Hành Giả cao thì ko nói làm gì.
Nhưng thực lực của Lão Thử lại rất bình thường, dù cho hắn có được năng lực rất kinh khủng nhưng mà nếu ko chạm được vào cơ thể của đối phương thì cũng chằng làm được gì.
Cho nên hắn tối đa cũng chỉ là cường giả cấp Nửa Thành.
Giờ phút này Thư Tiểu Bạch phải đối mặt với kẻ địch từ hai phía, mấu chốt là còn bị một con hàng quấy rối.
Tên hỗn đại này vì sao vẫn ko chết đi, Thư Tiểu Bạch cảm giác như đầu óc mình sắp nổ tung.
Đại Đầu vẫn đang ko ngừng kêu la thảm thiết, ko ngừng quấy rối đại não của Thư Tiểu Bạch.
Một giây đồng hồ có thể gửi đến mười mấy cái tin tức.
Việc này đến chính Thư Tiểu Bạch cũng ko làm được, vì sao con hàng này lại làm được?
Mà từ sau khi Thư Tiểu Bạch đánh chết hai tên cường giả cấp Nửa Thành thì những người khác bắt đầu cẩn thẩn hơn.
Thư Tiểu Bạch lại bắt được một người, một cước đá cho người đó bán thân bất toại.(liệt nữa người)
Ngay khi Thư Tiểu Bạch định cho hắn ra đi nhẹ nhàng một chút thì mặt đất hơi chấn động.
Nơi xa xuất hiện một cột sáng màu vàng kim bắn lên trời.
Là phương hướng thành Thái Dung!
Dù là cách xa tận mười mấy cây số mà vẫn có thể cảm nhận được cột sáng màu vàng kim kia tỏa ra một loại khí tức thần bí nào đó.
“Kim Tinh! Kim Tinh xuất hiện rồi…” Tất cả mọi người đều nghĩ đến khả năng này.
Thư Tiểu Bạch cũng kinh ngạc, nhìn về phía thành Thái Dung.
Kim Tinh xuất hiện? Không phải là đầu Nguyên Thú kia được sinh ra sao?
Trong khoảnh khắc mà Thư Tiểu Bạch thất thần, Lão Thử đã yên lặng luồn ra sau lưng Thư Tiểu Bạch, chạm vào người hắn.
Sở dĩ Lão Thử có danh hiệu này là vì hành động của hắn rất lén lút, khiến cho người khác khó lòng mà phòng bị.
Mà giờ phút này đại nào của Thư Tiểu Bạch đang rất hỗn loạn.
Ý nghĩ của mình và tin tức của Đại Đầu ko ngừng quanh quẩn ở trong đầu.
Khiến cho hắn ko thể nào tập trung tinh thần, thậm chí khi Lão Thử chạm vào người hắn mà hắn vẫn ko thể tỉnh táo lại.
Trong chớp mắt Thư Tiểu Bạch cảm thấy trời đất quay cuồng.
Khi Thư Tiểu Bạch tỉnh táo lại thì thế giới trước mắt hắn đã trở nên xa lạ.
Bầu trời nơi này giăng đầy mây đen, sấm sét vang dội, gió giật đùng đùng.
Mặt đất thì có dung nham nóng bỏng phun ra từ những khe nứt trên mặt đất.
Gió vừa ngừng thì chớp mắt lại có vô số mưa đá từ trên trời giáng xuống.
Đột nhiên, trong dung nham duỗi ra mấy trăm sợi rễ cây phóng về phía Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch vội vàng né tránh, đám rễ cây đó ko chạm được vào Thư Tiểu Bạch thì lại yên lặng rút vào trong dung nham.
Đây là chỗ nào? Thư Tiểu Bạch mờ mịt.
“Chủ nhân….ngươi đang ở đâu?”
Đúng lúc này, Thư Tiểu Bạch cảm giác được tinh thần lực của Đại Đầu.
Bây giờ tinh thần lực của Đại Đầu đã trở về như bình thường.
Không còn truyền hơn mười tin tức trong một giây giống như lúc trước nữa.
Thư Tiểu Bạch cảm thụ nguyên tố ở nơi này, nguyên tố ở đây nồng đậm hơn ko biết bao nhiêu lần so với tình huống bình thường.
Dường như nơi này cũng có dưỡng khí, ít nhất Thư Tiểu Bạch cũng ko cảm thấy nghẹt thở.
Đột nhiên, Thư Tiểu Bạch nhìn thấy một vật gì đó bay qua.
Ngẩng đầu lên thì thấy đó là một con chim cực kỳ to lớn.
Con chim to lớn đó giống như che khuất cả nửa bầu trời, Đại Đầu mà so với con chim to lớn này thì chắc chỉ bằng con giun là cùng.
Nơi này….ko phải tinh cầu Bạch Quỳnh?