Đúng lúc này, Lão Thử đã yên lặng sờ được vào lưng của Nguyên.
Khóe miệng Nguyên hơi vểnh lên.
Hắn đã phát giác ra được Lão Thử từ lâu, nhưng mà hắn ko thèm để ý.
Lão Thử hét lên một tiếng: “Chết đi!”
Nhưng mà….ko có chuyện gì xảy ra.
Lão Thử ngẩn người.
Nguyên cũng ngây ngẩn.
Sau đó Nguyên quay đầu nhìn về phía Lão Thử: “Ngươi vừa làm gì thế?”
Lão Thử kinh ngạc: “Việc này….sao có thể thế được?”
“Ngươi khá thú vị đấy.”
Nguyên vươn tay định bắt Lão Thử.
Thân thể của Lão Thử đột nhiên biến mất, né tránh công kích của Nguyên.
Nguyên cũng ko tức giận: “Năng lực chạy trốn của ngươi ko tồi.”
“Lão Thử, chuyện gì thế?”
“Không sao, lần sau nhất định thành công.”
Lão Thử cảm thấy có thể là vì mình đã ko phát động kỹ năng đúng lúc mình chạm vào người đối phương.
Chuyện này trước kia cũng đã từng xảy ra một vài lần.
Khi chạm vào người đối phương thì chưa kịp phát động kỹ năng, chờ đến khi tay rời khỏi thân thể của đối phương thì kỹ năng mới được phát động.
“Chúng ta sẽ cố gắng chế tạo một cơ hội nữa cho ngươi, nhất định phải nắm chặt cơ hội này, đừng có thất bại nữa.”
Vương Hợi nói với đám người bên người: “Tất cả mọi người xông lên hết đi!”
……
Thế Giới Hỗn Loạn.
Vừa xong Thư Tiểu Bạch đã cảm nhận được tinh thần lực mà mình đánh dấu trên đám người Vương Hợi.
Nhưng mà nó đến quá bất ngờ, chỉ xuất hiện trong chớp mắt nên Thư Tiểu Bạch ko có nắm được cơ hội đó.
Còn có cơ hội ko? Giờ phút này Thư Tiểu Bạch rất buồn phiền.
Ngọc Hoàng đại đế, phật tổ Như Lai, thượng đế Jesus…….
Nhất định phải phù hộ cho ta….
“Chủ nhân, sao ngươi lại quỳ gối ở đây?”
Thư Tiểu Bạch lật tay đập cho Đại Đầu một phát: “Ngươi cũng phải quỳ với ta.”
Đại Đầu ngơ ngác nhìn Thư Tiểu Bạch.
Chủ nhân bị phát bệnh rồi sao?
“Chủ nhân, có muốn ko?”
Đại Đầu đẩy một hộp xương sọ khổng lồ đến trước mặt Thư Tiểu Bạch, trong đó đựng đầy máu rắn.
Thư Tiểu Bạch nhìn tư thế quỳ của mình.
Thôi được rồi, chắc hẳn các thần phật trên trời đã cảm nhận được tấm lòng của mình rồi.
Thư Tiểu Bạch cầm hộp xương sọ lên, trực tiếp đổ lên người.
Hơi nóng của máu rắn xuyên vào làn da của Thư Tiểu Bạch, khiến cho làn da của Thư Tiểu Bạch trở thành màu đỏ thẫm.
Đột nhiên, có một cảm giác khó nói xông vào não.
Tinh thần lực đánh dấu đã đến rồi.
Lần này Thư Tiểu Bạch ko do dự một giây nào.
Nghịch Hướng Triệu Hoán! Hàng lâm----------
……
Mười vị cường giả cấp Nửa Thành đang vây công Nguyên.
Thân thể của Nguyên liên tục bị đánh nát.
Hắn đã dùng hành động thực tế để chứng minh, cái gì gọi là sông quyền nan địch tứ thủ. Cho dù hắn có sáu cánh tay cũng ko đủ.
Nhưng mà sức hồi phục của hắn cực kỳ kinh người.
Nửa người dưới của hắn kết nối với vô số Bụi Gai.
Bụi Gai liên tục truyền tinh hoa máu thịt vào cơ thể của hắn.
Đầu của hắn bị một quyền đánh chi nát mất một nữa, tuy nhiên trong nháy mắt đã khôi phục như cũ.
Có thể nói là, một khi hắn sử dụng sức mạnh Bản Mệnh thì hắn đã đứng ở thế bất bại.
Đặc biệt là ở những khu vực tập trung rất nhiều nhân khẩu giống như khu an toàn.
Có thể nói hắn ở những nơi như vậy chính là một tồn tại vô địch.
Thậm chí hắn chưa từng nghiêm túc, dường như hắn đang hưởng thụ loại chiến đấu cường độ cao này.
Mặc dù thân thể của hắn bị đánh nát hết lần này đến lần khác, nhưng hắn vẫn còn chơi ko biết mệt.
Một lần nữa Lão Thử lại chạy ra sau lưng của Nguyên.
Dù Nguyên đối mặt với mười cường giả cấp Nửa Thành, hắn vẫn có thể tranh thủ quay đầu lại nhìn Lão Thử.
“Ngươi lại muốn dùng chiêu đó sao?”
Lão Thử ko bị Nguyên ảnh hưởng, hai tay của hắn chạm vào người Nguyên.
“Con rệp đáng thương!”
Nguyên căn bản ko cảm nhận được thứ gì, hắn còn tưởng rằng Lão Thử sử dụng một loại kỹ năng ko gây bất kỳ tổn thương để trêu đùa hắn.
Sắc mặt Lão Thử kinh ngạc, vì sao?
Sao lại thế này?
Rõ ràng mình đã sử dụng kỹ năng rồi.
Vì sao ko có hiệu quả?
Rốt cuộc thì vấn đề nằm ở chỗ nào?
Đột nhiên, có một cái ma pháp trận xuất hiện trên bầu trời của khu an toàn.
Tất cả mọi người không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Kể cả Nguyên cũng ngẩng đầu lên nhìn một màn khó hiểu này.
Cùng lúc đó, mọi người trong học viện Ma Pháp cũng nhìn thấy được cảnh tượng này.
“Cuối cùng thì ông chủ cũng ra tay rồi.” Lâm Tố nắm chặt nắm đấm: “ Nhưng ma pháp trận này thì chưa từng nhìn thấy.”
“Xem ra bình dân ở khu an toàn đã chết gần hết rồi, sư phụ đúng là rất tàn nhẫn.” Lão Vu lẩm bẩm một mình.
Nữ Vương và đám Người Siêu Phàm cũng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Nàng cảm nhận được rõ ràng hơn người khác nhiều, dường như có thứ gì đó rất kinh khủng sắp hàng lâm từ bên trong ma pháp trận này.
Tại chiến trường chính, Nguyên cũng cảm nhận được.
Bên trong ma pháp trận này có một thứ gì đó sắp phá xích mà xông ra.
Cuối cùng, có một thứ gì thò ra ngoài từ trung tâm của ma pháp trận, là một cánh tay!!!
Một cánh tay đỏ như máu…….