Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 184 - Chương 185 - Ngươi Muốn Kim Tinh À? Nói Chuyện Với Hắn Đi (2)

Chương 185 - Ngươi muốn Kim Tinh à? Nói chuyện với hắn đi (2)
Chương 185 - Ngươi muốn Kim Tinh à? Nói chuyện với hắn đi (2)

Người ở bên ngoài căn bản ko nhìn rõ được động tác của Thư Tiểu Bạch.

Bọn họ chỉ có thể thấy Thư Tiểu Bạch đột nhiên biến mất.

Sau đó chỉ thấy Nguyên đang chiến đấu với một cái bóng màu đen.

Thư Tiểu Bạch vừa tấn công vừa dùng ngôn ngữ quấy nhiễu Nguyên.

“Ngươi ko phải con trai của Nữ Vương thật à? Nếu ko phải thì ta sẽ xuống tay giết ngươi…..!”

Nguyên rất tức giận, nhưng mà hắn cũng ko có biện pháp nào.

Mặc dù Kim Tinh có thể khiến cho hắn căn cứ vào đặc diểm của kẻ địch mà liên tục bù đắp cho bản thân.

Nhưng mà cũng phải cần một chút thời gian để cho hắn đem khuyết điểm của mình báo cho Kim Tinh, sau đó Kim Tinh mới có thể giúp hắn tiến hóa.

Nhưng bây giờ hắn ko có cách nào dừng lại.

Tốc độ của Thư Tiểu Bạch quá nhanh, mà nguyên tố Hắc Ám và sấm sét đều có thể tạo thành tổn thương rất lớn đối với hắn.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi được sinh ra, Nguyên cảm thấy hoảng sợ và khủng hoảng như vậy.

Thư Tiểu Bạch cũng ko hy vọng một chiêu có thể giết chết Nguyên.

Hắn chỉ cần liên tục làm Nguyên bị thương là được.

Phá hư các cơ năng của cơ thể của Nguyên là đủ rồi.

Thư Tiểu Bạch càng đánh càng hăng.

Khi ở trong Thế Giới Hỗn Loạn, dường như hắn chưa từng được đánh cận chiến.

Tất cả đều phải dựa vào ma pháp.

Nhưng mà trở lại tinh cầu Bạch Quỳnh thì hiệu quả của ma pháp đã khôi phục lại bình thường.

Hắn ko thể giết kẻ địch bằng một chiêu nữa.

Mà đối mặt với loại kẻ địch giống như Nguyên thì rõ ràng cận chiến sẽ tốt hơn.

Ko phải ma pháp ko thể làm Nguyên bị thương, mà là muốn đả thương Nguyên thì phải cần ma pháp cao cấp.

Nhưng mà ma pháp cao cấp sẽ cần thời gian để thi triển, Nguyên sẽ ko ngu đến nỗi đứng im nhìn hắn.

Thư Tiểu Bạch càng đánh càng quen thuộc được với sức mạnh của bản thân.

Còn Nguyên ở trước mặt Thư Tiểu Bạch thì ko thể phát huy ra được tất cả những ưu thế của mình.

Kiếm Hắc Ám của Thư Tiểu Bạch đột nhiên đâm vào trong ngực Nguyên, sau đó Thư Tiểu Bạch lại kéo mạnh một đường lên trên.

Ngực và đầu của Nguyên bị chém ra, để lộ ra viên Kim Tinh ở bên trong.

“Không…ngươi ko thể….” Nguyên sợ hãi kêu lên.

Thư Tiểu Bạch ko quan tâm Nguyên kêu gào cái gì, hắn đưa tay ra nắm lấy viên Kim Tinh, rồi dùng sức kéo mạnh ra.

“Không..không không……” Thân thể của Nguyên nhanh chóng thối rữa mục nát.

Ngay sau đó, những bụi gai ở xung quanh cũng bắt đầu khô héo.

Thư Tiểu Bạch cầm Kim Tinh trong tay, thưởng thức ánh sáng rực rỡ từ Kim Tinh tỏa ra.

Giờ phút này dường như Thư Tiểu Bạch đang trầm luân trong thứ ánh sáng óng ánh rực rỡ này vậy.

Cái này có giá trị bao nhiêu tiền nhỉ?

“Giao Kim Tinh ra đây!” Ánh mắt tham lam của Vương Hợi nhìn chằm chằm vào Kim Tinh.

Giờ phút này Thư Tiểu Bạch căn bản ko thèm để ý đến Vương Hợi.

Ánh mắt của hắn vẫn luôn bị Kim Tinh hấp dẫn.

Chẳng qua là tranh thủ giơ tay lên, một ma pháp trận triệu hoán lại xuất hiện ở trên bầu trời.

“Muốn Kim Tinh à? Ngươi nói chuyện với hắn đi.”

Rống----

Theo một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa vang lên, một thân thể khổng lồ lao ra từ trong ma pháp trận.

Khi hắn lao ra khỏi ma pháp trận thì hai cánh vẫn còn rực cháy.

Viêm Ma! Đây là danh hiệu mà mọi người đặt cho Đại Đầu.

Giờ phút này, Viêm Ma hàng lâm.

Thư Tiểu Bạch cũng ngẩng đầu lên, mấy có mười mấy phút mà Đại Đầu đã lại to lớn hơn nhiều rồi.

Hiện giờ, thân thể của Đại Đầu đã vượt qua 150m, cặp sừng rồng trên đầu bắt đầu phân nhánh giống như sừng hươu, toàn thân được bao trùm bởi một lớp vẩy đỏ rực.

Cái đuôi to dài cũng mọc ra gai nhọn, trên sống lưng cũng bắt đầu nhô lên chất sừng.

Khí tức trên người hắn tựa như quân vương vậy, ko hề thua kém Nguyên chút nào.

Dưới tuyệt thế hung uy của Đại Đầu, tất cả mọi người đều phải cúi đầu.

Khi Đại Đầu vừa chạm đất thì các kiến trúc xung quanh bắt đầu bốc cháy.

Đám người Vương Hợi cực kỳ hoảng sợ.

Bọn họ chưa từng nhìn thấy một con quái vật đáng sợ như vậy.

Mà dị thú to lớn nhất ở trên tinh cầu Bạch Quỳnh cũng chỉ bằng một phần năm của Đại Đầu lúc này.

Thư Tiểu Bạch chỉ tay vào đám người Vương Hợi: “Giết chúng đi.”

“Tất cả cùng lên!” Vương Hợi kinh hãi, vội vàng kêu lên.

Có người đã lựa chọn lùi bước trốn tránh.

Cũng có người bất chấp lao lên.

Vương Hợi và mấy người lao về phía Đại Đầu.

Bing bing bang bang-----

Một combo đánh ra được một giai điệu ko tồi.

Đại Đầu cuồng hống một tiếng, tiếng gầm kinh khủng cuốn theo nguyên tố Hỏa bắn ra, hình thành một vòng lửa.

Trong nháy mắt đám người Vương Hợi đã bị hỏa diễm nuốt mất, chẳng mấy chốc đã chết ko thể chết lại.

Thư Tiểu Bạch nhìn tuyệt thế hung uy của Đại Đầu.

Chắc đây là lần cuối cùng Đại Đầu có thể công kích mạnh mẽ như vậy.

Dù sao Đại Đầu cũng vừa lao ra khỏi thế giới đó, hắn cuốn theo rất nhiều nguyên tố từ thế giới đó về đây.

Nhưng nồng độ nguyên tố ở xung quanh đang giảm xuống rất nhanh, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục bình thường.

Đại Đầu sẽ ko thể phóng thích ra được sát chiêu khủng bố như vừa rồi nữa.

Nhưng mà thân thể khổng lồ này của Đại Đầu cũng ko phải chỉ để nhìn cho có.

“Chủ nhân, thế mà ngươi lại trở về một mình, vứt ta ở bên kia hơn mười ngày, ngươi thật quá đáng.”

Hơn mười ngày? Thư Tiểu Bạch ngẩn ra, ko phải mình mới về được mười mấy phút à?

Lúc này Thư Tiểu Bạch cũng đã ý thức được vấn đề ở đâu, dòng chảy thời gian của hai thế giới ko giống nhau…

Mẹ nó, minh đúng là óc heo, giờ mới nghĩ ra được.

Bình Luận (0)
Comment