Thư Tiểu Bạch nhìn về phía 5 cường giả cấp Nửa Thành còn lại.
Mấy người cường giả cấp Nửa Thành này đã ko còn chiến ý.
Thư Tiểu Bạch đang định ra lệnh cho Đại Đầu giết nốt bọn họ, thì mấy người đó vội vàng kêu lên: “Chờ đã….chúng ta đầu hàng.”
Thư Tiểu Bạch nhìn về phía Băng Hiền đang đứng cách đó ko xa, hỏi: “Có quy củ giang hồ nào mà bọn họ đầu hàng thì ta nhất định phải tiếp nhận ko?”
“Ah….vậy thì ko có.”
“Chờ đã…tiên sinh, chúng ta cũng ko có thù oán gì, chỉ là lấy tiền làm việc mà thôi, ko cần phải tuyệt tình như vậy chứ?”
“Vốn ko có thù oán, nhưng từ khi các ngươi đánh lén ta thì đã có thù, ko chỉ vì các ngươi lấy tiền làm việc mà có thể xóa bỏ.” Thư Tiểu Bạch cảm thấy lý do của mình rất hợp tình hợp lý: “Đại Đầu, giết đi.”
“Thư tiên sinh, chờ đã.” Băng Hiền mở miệng ngăn Thư Tiểu Bạch: “Thư tiên sinh, nếu ko thì thế này đi, ta ra giá 1000 vạn Bạch tinh tệ cho mỗi một người bọn họ, xin hãy tha cho họ lần này.”
Thư Tiểu Bạch nhìn Băng Hiền, lại nhìn đám cường giả cấp Nửa Thành.
“1000 vạn bạch tinh tệ…. hơi ít, họ đều là cao thủ đấy, ai biết được họ có thể đánh lén ta khi ta đang đi vệ sinh hay ko.”
“2000 vạn…. ko 5000 vạn! Một người 5000 vạn bạch tinh tệ.” Băng Hiền nói ra.
“Được.” Thư Tiểu Bạch vội vàng đồng ý, hắn sợ Bằng Hiền nghĩ lại.
Thả một người có 5000 vạn bạch tinh tệ, giao dịch này quá có lời.
Nhưng mà đối với Băng Hiền mà nói thì giao dịch này cũng kiếm bộn.
Muốn bồi dưỡng một cường giả cấp Nửa Thành phải mất bao nhiêu tiền?
Ít nhất cũng phải vài tỷ bạch tinh tệ, mà xác xuất thành công chỉ có một phần ba mà thôi.
Một khi thất bại thì chính là tiền đổ xuống sông xuống biển.
Mặc dù Đảng Công Nghiệp có tiền, nhưng ko cũng chịu nổi như vậy.
Bây giờ hắn dùng 5000 vạn bạch tinh tệ cứu được một người.
Tiếp đó có thể cùng họ ký hợp đồng mấy năm, dù ko thể ký đồng với họ thì khi qua cửa ải này họ cũng sẽ trả lại tiền cho hắn, hơn nữa ân tình thì vẫn còn đó.
Thư Tiểu Bạch thì ko hiểu nhiều chuyện như vậy.
Hắn chỉ cảm thấy bỗng nhiên được 250 triệu bạch tinh tệ, đó chính là kiếm lời.
“Nếu ko có chuyện gì nữa thì ta đi trước đây.” Thư Tiểu Bạch nói.
“Thư tiên sinh, chờ đã, có phải ngài quên chuyện gì hay ko?”
“Chuyện gì?”
“Thư tiên sinh, ngài ko nhớ đã ký kết hiệp nghị với chúng ta sao, mặc kệ là ai lấy được Kim Tinh thì đều chia đôi.”
“A? có chuyện này à? Để ta về hỏi lão Cừu một chút.”
“Thư tiên sinh, ngài ko thể làm như vậy được.”
“Giá thị trường của khối Kim Tinh này khoảng bao nhiêu tiền?”
“Khoảng một…10 tỷ bạch tinh tệ.”
Khi Thư Tiểu Bạch nghe được 10 tỷ bạch tinh tệ thì trái tim như muốn ngừng đập.
Nhưng mà hắn vẫn nói: “Ah, thế để ta về hỏi lão Cừu đã, nếu như giá trị thực sự của khối Kim Tinh này mà chênh lệch quá nhiều so với giá mà Băng tiên sinh nói, vậy thì đừng trách ta ko giữ lời hứa.”
“Chờ đã.” Băng Hiền vội vàng gọi Thư Tiểu Bạch lại: “Ta nhớ nhầm, là 100 tỷ bạch tinh tệ.”
Thư Tiểu Bạch xoay người nhìn Băng Hiền: “Băng tiên sinh, ngươi để cho ta quá thất vọng rồi, ta rất có thành ý hợp tác với ngươi, vậy mà ngươi lại muốn lừa gạt ta, xem ra sự hợp tác của chúng ta ko giữ được lâu rồi.”
Giờ phút này Thư Tiểu Bạch kích động đến mức sắp quên hết tất cả.
Đây là một số tiền lớn, đời này của mình ko cần phải phấn đấu nữa rồi.
“Thư tiên sinh, việc này là sai lầm của ta, ta nguyện ý đền bù sai lầm của mình.”
“Chuyện này ngươi đi nói với Lão Cừu đi, bây giờ ta từ chối nói chuyện với ngươi.”
Thư Tiểu Bạch nhảy lên người Đại Đầu: “Đi thôi.”
Thư Tiểu Bạch hiểu, nếu như mình cùng bàn bạc với Băng Hiền thì nhất định sẽ phải chịu thua thiệt lớn.
Muốn đối phó với lão hồ ly như Băng Hiền, thì phải phái lão hồ ly nhà họ ra.
…….
Vù vù vù-----
Khi Đại Đầu bay đến vùng trời của học viện Ma Pháp thì tất cả mọi người đều trở nên khẩn trương.
Dù sao cái đồ chơi này thực sự quá khổng lồ.
Mặc dù bọn họ lờ mờ cảm giác ra được Đại Đầu có thể là một con hàng nào đó mà họ quen biết.
Nhưng mà lại cảm thấy ko thể tin nổi.
Sáng nay họ còn gặp qua Đại Đầu.
Tuyệt đối ko giống với quái vật khổng lồ trước mắt.
Mãi đéne khi Thư Tiểu Bạch nhảy từ trên người Đại Đầu xuống thì mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.
Đương nhiên, còn có một người duy nhất ko vui vẻ, chính là Nữ Vương.
Ánh mắt nàng nhìn Đại Đầu và Thư Tiểu Bạch tràn đầy vẻ kiêng kị.
Khi Thư Tiểu Bạch nhìn thấy Nữ Vương và đám Người Siêu Phàm thì cũng hơi nghi ngờ.
Mấu chốt vẫn là Lão Cừu còn đang ở bên cạnh họ.
Tình huống gì thế này? Từ khi nào mà mình lại có quan hệ thân mật với Nữ Vương như vậy?
Nàng và Người Siêu Phàm có thể ngênh ngang đứng ở chỗ này?
Mà hình như còn là thân thể chính của nàng nữa.
Hay là thuận tay giết nàng luôn nhỉ?
Nữ Vương cũng rất khẩn trương, dù sao bây giờ nàng cũng ko đánh lại Thư Tiểu Bạch.