Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 190 - Chương 191 - Song Tiêu Cẩu

Chương 191 - Song Tiêu Cẩu
Chương 191 - Song Tiêu Cẩu

“Lão Khâu, thử đoán xem trong này có gì?”

Lão Khâu nhìn Lý Thục Vân và La Tâm, nhưng nhìn qua La Tâm có vẻ là lạ.

Vì sao lại trùm miếng vải đen lên đầu mình?

Lão Khâu nhìn cái túi tròn trịa trong tay La Tâm.

“Đầu người?” Lão Khâu hỏi dò.

“Vậy ngươi đoán xem là đầu của ai?”

“Làm sao ta biết được.”

“Có quan hệ với ta.”

Lão Khâu suy nghĩ một chút, hắn đã nghe Lão Vu nói qua, La Tâm có huyết hải thâm thù với Sâm La.

“Là Sâm La à?”

“Có muốn nhìn thử hay ko?”

Nói thật, khi Lão Khâu ko ăn thịt người thì hắn vẫn chỉ là một người bình thường mà thôi.

Hắn cũng ko có chút hứng thú nào với đầu người.

“Thôi bỏ đi.”

“Nhìn một chút đi mà.” La Tâm năn nỉ.

Lý Thục Vân vỗ trán, bắt đầu lùi lại mấy bước.

Từ sau rụng đầu thì La Tâm rất ko bình thường.

“Vậy…vậy thì nhìn một chút.”

Lão Khâu cảm thấy nếu mình ko chiều theo La Tâm thì công việc này của mình cũng sẽ ko còn.

Lão Khâu hơi nghiêng đầu, mang theo vẻ bài xích mở ra cái túi.

Đầu của La Tâm xuất hiện trước mặt Lão Khâu.

“A…” Lão Khâu suýt nữa thì bị dọa tè ra quần.

“Cẩn thận…. đầu của ta..” La Tâm vội vàng đỡ lấy cái đầu của mình.

“La Tâm….ngươi….ngươi…”

La Tâm kéo cái khăn trùm trên đầu xuống để lộ ra một quả bóng da.

“Sao nào, có sợ ko?”

“ngươi ngươi ngươi…”

“Đi, A Vân, chúng ta đi dọa người khác..”

Lý Thục Vân mặt đen lại: “Tiểu Tâm Nhi, ta cảm thấy nên đi tìm Tiểu Bạch ca trước thì hơn, trời hôm nay rất nóng, nếu cứ tiếp tục trêu đùa thế này thì đầu của ngươi có thể sẽ bị mốc meo.”

“Ah, ngươi nói cũng đúng, nếu ko về sớm một chút thì có lẽ sau này phải trang điểm đậm rồi.”

Lý Thục Vân ôm ngực, cảm giác bệnh tim tái phát, mấu chốt là ở trang điểm à?

……

“Tiểu Bạch ca…a lão Cừu cũng ở đây à.”

La Tâm nhìn thấy Thư Tiểu Bạch và Lão Cừu đang nói chuyện với nhau ở bờ hồ nhân tạo.

La Tâm lập tức ôm đầu chạy đến.

“Lão Cừu, ngươi đoán xem ta đang cầm cái gì?”

“Đầu, của ngươi.” Lão Cừu nhìn La Tâm rồi rất ko phối hợp mà nói ra.

La Tâm lập tức ko vui: “Lão Khâu thật là lắm mồm, đêm nay ta nhất định phải dọa hắn tè ra quần mới được.”

Lão Cừu nhìn thấy sau lưng Lý Thục Vân còn có ba người.

Trong dó có hai người hắn nhận ra, Vương phu nhân và Vương Bằng.

Lúc nãy hắn cũng biết Lý Thục Vân và La Tâm đi bắt người.

Nên hai người này xuất hiện hắn cũng ko kinh ngạc.

Nhưng mà người mặt mũi bầm dập sưng húp này là ai?

Lúc này Lý Thục Vân đi đến trước mặt Thư Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch ca, thật xin lỗi, ta ko thể bảo vệ được Tiểu Tâm Nhi.”

“Nha đầu này chơi điên rồi.” Thư Tiểu Bạch khinh bỉ nhìn La Tâm: “Đi thôi, ta dẫn ngươi đi khâu lại.”

Đúng lúc này, người thanh niên bị Lý Thục Vân đánh cho bầm dập nhìn về phía Lão Cừu.

“Là ngươi.” Người thanh niên đột nhiên kêu lên.

“Ngươi là… Lục Sinh?” dường như Lão Cừu cũng nhận ra âm thanh của người thanh niên này.

“Lão Cừu, ngươi nhận ra hắn à?”

“Hắn họ Lục, ngươi đã nghĩ ra chưa?”

“Là ai? Ta quen sao?” Thư Tiểu Bạch mờ mịt.

“Hắn có thể chất Côn Đồng và thể chất Tự Tại Thiên.”

“Ah, giống với đội trưởng à.” Lúc này Thư Tiểu Bạch mới nhớ đến.

Họ Lục, lại có thể chất giống với đội trưởng.

“Hắn là con trai của đội trưởng à?”

“Ừm.”

“Không nghĩ đến ngươi lại cùng một giuộc với đám xấu xa này.” Lục Sinh nhìn Lão Cừu với vẻ mặt đầy chán ghét.

Đương nhiên, với dáng vẻ của hắn bây giờ thì cũng khó biểu hiện ra được vẻ mặt chán ghét.

“Xấu xa? Ngươi nói họ à? Dựa vào cái gì mà ngươi nói như vậy?” Lão Cừu bình tĩnh nhìn Lục Sinh.

“Chẳng lẽ ko đúng? Hai nữ nhân này bắt nạn người lương thiện.” Lục Sinh nói.

“Ngươi nhà của nàng bị bọn họ giết, thế mà ngươi nói hai người họ là người lương thiện?”

“Việc này…” Lục Sinh nghẹn họng, nhưng vẫn cưỡng từ đoạt lý nói: “Coi như bọn họ giết cha mẹ của nàng thì cũng sẽ có luật pháp trừng trị họ, ko đến lượt các ngươi xen vào.”

“Hắn giết cha ngươi.” Lão Cừu chỉ vào Thư Tiểu Bạch nói.

Thư Tiểu Bạch ngơ ngác, ta giết? kẻ thù giết cha?

Lục Sinh lập tức nhìn Thư Tiểu Bạch với ánh mắt tràn đầy hận thù, đột nhiên lao về phía Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch nể mặt đội trưởng cũ, chỉ đá một cước vào mặt hắn mà thôi.

Lão Cừu nói với La Tâm: “Hắn chém đầu của ngươi xuống đúng ko? Nhốt hắn vào trong nhà kho của ngươi đi.”

La Tâm có một cái nhà kho, bởi thì không gian Tử Vong của nàng ko đủ, nên phải làm một cái nhà kho để chất chứa đủ loại thi thể.

“Tên ‘Song Tiêu Cẩu’ này thực sự là con trai của đội trưởng sao?”

(song tiêu= tiêu chuẩn kép)

Lão Cừu nói: “Thiên phú của Lục Sinh tốt hơn so với cha của hắn, ko chỉ kế thừa thể chất của đội trưởng mà còn có thiên phú tu luyện rất cao, cho nên từ nhỏ đã đi theo một cường giả nổi tiếng để tu luyện, ta cũng ko nghĩ đến đầu óc của hắn lại ngu xuẩn đến mức độ này.”

Bình Luận (0)
Comment