Thân Thần yên lặng xoay người, cầm balo lên định rời đi.
“Chờ đã, Thân Thần, để balo lại.”
Thư Tiểu Bạch nhìn Ngô Ngấn với ánh mắt khỏ hiểu, Ngô Ngấn nhìn Thư Tiểu Bạch nói: “Tiểu Bạch, không phải là ngươi nói muốn có trang bị à?”
“Ta không có….”
“Ha ha….không phải đây là một cơ hội sao?”
Thư Tiểu Bạch mơ hồ cảm thấy Ngô Ngấn có gì đó là lạ.
Thân Thần mở balo ra, ném trang bị lên đất, sau đó nhìn mọi người rồi từ từ lùi lại.
“Tiểu Bạch, nó là của ngươi, ngươi thử xem có vừa người không.”
“Không hứng thú.”
“Ta bảo ngươi mở nó ra.” Ngô Ngấn vẫn lộ ra nụ cười thân thiện như trước.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch bỗng nhiên cảm thấy, vì sao mình cảm giác con hàng này mới thực sự là nhân vật phản diện nhỉ.
Sáu người còn lại cũng nhìn chằm chằm vào Thư Tiểu Bạch.
Bọn họ đều là đồng bọn của Ngô Ngấn?
Hay là…thật ra bọn họ đều là nội gian?
Cmn cmn cmn!
Đột nhiên Thư Tiểu Bạch hiểu ra.
Bọn họ biết Thủ Đô Công Nghiệp sẽ nổ tung.
Cho nên nhận nhiệm vị này.
Vậy thì có thể danh chính ngôn thuận rời khỏi Thủ Đô Công Nghiệp.
Mà Thân Thần cũng ý thức được điểm này.
Cho nên hắn mới không nói gì, cũng không chống cự lại.
Bởi vì Thân Thần đã đoán ra được, ngoài trừ hắn ra thì tất cả đều là kẻ địch.
Thư Tiểu Bạch lập tức lùi lại mấy bước, kéo dài khoảng cách với đám người Ngô Ngấn.
“Tiểu Bạch, ta thực sự không hiểu vì sao lại có người thuê ngươi làm nhiệm vụ này, ngươi quá ngu xuẩn, mọi phương diện của ngươi đều giống như một đứa trẻ mới bước ra xã hội vậy.”
Đã bao giờ Thư Tiểu Bạch phải chịu loại nhục nhã này?
Ừm….hàng ngày!
Mỗi ngày Lão Cừu đều dùng ngón tay ấn lên đầu của Thư Tiểu Bạch, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, luôn nói Thư Tiểu Bạch có thể thông minh hơn một chút hay không.
Lúc này Thư Tiểu Bạch còn cảm thấy, cả đoạn đường này mình suy luận quá lợi hại.
Vừa bắt đầu đã khóa chặt được đối tượng hiềm nghi là Thân Thần.
Kết quả là, hóa ra mình mới là kẻ ngu xuẩn…
“Thì sao? Ngươi….các ngươi làm việc cho ai?”
“Sau khi ngươi chết ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Đột nhiên, bộ trang bị vứt trên mặt đất của Thân Thần nổ tung, đồng thời còn phóng ra rất nhiều khói.
“Chạy!” âm thanh của Thân Thần vang lên bên tai của Thư Tiểu Bạch.
Ngay sau đó Thư Tiểu Bạch bị kéo đi.
Còn đám người Ngô Ngấn thì nhanh chóng đuổi theo.
Nhưng mà tốc độ của Thân Thần rất nhanh, nhanh không giống bình thường.
Thư Tiểu Bạch có 40000 điểm nhanh nhẹn, thế mà suýt nữa không theo kịp bước chân của Thân Thần.
Thân Thần cũng hơi kinh ngạc, không có sự trợ giúp của hắn mà Thư Tiểu Bạch cũng có thể đuổi kịp.
Chẳng qua Thân Thần vẫn nổi giận nhìn Thư Tiểu Bạch mắng: “Vì sao cấp trên lại phái loại phế vật như ngươi đến đây.”
Thư Tiểu Bạch nghe thấy thế cũng rất giận.
Nếu hiện giờ không phải là lúc đấu tranh nội bộ thì hắn sẽ đem Thân Thần nhấn xuống mặt đất rồi ma sát.
“Từ khi nào ngươi đã phát hiện ra đám người này không thích hợp?”
“Sau khi xuất phát ta đã có nghi ngờ rồi.” Thân Thần nói.
“Sao phát hiện được?”
“Ta chỉ nói cho ba người là cần mang theo trang bị, và phải tự chuẩn bị thức ăn. Nhưng khi đến hiện trường thì chỉ có một mình người không mang theo gì, việc này đã nói rõ bọn họ có liên hệ với nhau.”
“Chỉ thế thôi à? Có lẽ họ đã quen biết từ trước, hoặc là bạn bè với nhau, trao đổi với nhau cũng là bình thường.”
“Đội ngũ này, không cho phép ăn thức ăn của nhau, cái quy củ rất rõ ràng. Nhưng mà Ngô Ngấn vẫn chủ động đưa thức ăn cho ngươi, hắn đang khiêu chiến quy tắc.”
“Có lẽ chỉ vì hắn tốt bụng thôi.”
“Quy củ chính là quy củ, không quan hệ gì với tốt hay không, bởi vì sự kiện trúng độc và nội gian, nên người bình thường đều biết nhất định phải tuân thủ quy củ này, kể cả ngươi đều biết ăn thức ắn của người khác có thể sẽ bị trúng độc, huống chi là hắn.”
“Ta thì sao, từ khi bắt đầu xuất phát ta đã biết ngươi và bọn họ không giống nhau.” Thư Tiểu Bạch cưỡng từ đoạt lý nói: “Hơn nữa ngươi cũng đưa thức ăn cho ta.”
Thân Thần nhìn Thư Tiểu Bạch: “Bời vì ta biết mình không phải nội gian, hơn nữa ta là người chế định ra quy tắc.”
“Người chế định ra quy tắc thì không thể là nội gian sao?”
“Ngươi nghĩ vì sao cấp trên để cho ta làm đội trưởng? Tất nhiên là vì ta trong sạch rồi, vì sao ngươi vẫn không thể hiểu được điều đơn giản như vậy chú? Ta thật không hiểu vì sao ngươi có thể sống được đến tận bây giờ.”
Thân Thần không ngừng dùng lời nói đả kích Thư Tiểu Bạch.
“Vậy thì sao ngươi biết tất cả bọn họ đều là nội gian? Ngươi nói cho 3 người, có thể chỉ là một người trong số đó thì sao? Hơn nữa nếu như họ biết có người có tin tức này mà có người lại không có tin tức này, thì có lẽ họ cũng đoán ra được ngươi đang thăm dò họ rồi.”
“Ngu xuẩn, vấn đề mà ngươi còn nghĩ ra được thì ta không nghĩ ra sao? Ta không nói với họ cùng một lúc, mà tách ra, cách một giờ lại nói cho một người, bọn họ sẽ nghĩ rằng tin tức này sẽ thông báo cho tất cả mọi người biết. Sau đó họ sẽ bắt đầu xin trang bị từ tổng bộ, chỉ cần xem thời gian họ xin trang bị là có thể biết được ai có liên hệ với ai.”