Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 209 - Chương 210 - Lập Trường Khác Biệt (2)

Chương 210 - Lập trường khác biệt (2)
Chương 210 - Lập trường khác biệt (2)

“Tiểu Bạch, ngươi đúng là để cho ta mở rộng tầm mắt.” Ngô Ngấn vừa cười vừa nói: “Ta tưởng là ngươi sẽ lựa chọn cái chết có tôn nghiêm một chút, không ngờ là ngươi lại hèn nhát đến thế.”

Nữ nhân đi ra, quay đầu lại nhìn Ngô Ngấn.

“Để ta chiến đấu một trận công bằng với hắn.” Nữ nhân này nói.

“Có ổn không?” Ngô Ngấn hỏi.

Nữ nhân nhếch miệng.

“Đối phó với loại người hèn nhát như này mà ta còn không có tự tin, thì ta cũng không cần phải sống nữa.” Nữ nhân rất tự tin nói.

Ngô Ngấn khống chế cột thu lôi ở xung quanh, bắt đầu phân giải chúng.

“Dùng toàn lực đi, để cho hắn chết có thể diện một chút.”

Nữ nhân đi đến trước mặt Thư Tiểu Bạch.

Trong tay Thư Tiểu Bạch lập tức bắn ra một tia chớp.

“Tên khốn hèn hạ.”

Thân thể của nữ nhân lóe lên, tia chớp đã đánh lên mặt đất.

Ngay sau đó, hai tay nữ nhân vung lên.

Thư Tiểu Bạch cảm giác nhiệt độ bỗng nhiên hạ xuống.

Trên không trung xuất hiện hơn mười khối băng nhọn, hơn nữa tất cả đều băng nhọn dài mười mấy mét.

Khống chế và chế tạo Băng à?

Thư Tiểu Bạch né tránh đám băng nhọn rơi xuống.

Nhưng mà nữ nhân này lại giơ tay lên nắm một cái, xung quanh Thư Tiểu Bạch lập tức xuất hiện rất nhiều tảng băng, không để cho hắn né tránh.

Nữ nhân vười lạnh, trong mắt đầy khinh thường: “Quá yếu, loại người như ngươi thế có thể trở thành cấp Nửa Thành.”

“Nhưng mà trong đẳng cấp phân chia của hệ thống lực lượng thì cấp Nửa Thành không công nhận.” Thư Tiểu Bạch nói ra: “Từ xưa đến nay chưa từng có cấp Nửa Thành.”

Ánh mắt nữ nhân lộ ra mấy phần kiêu ngạo: “Đẳng cấp phân chia là cái gì, chẳng qua chỉ là một đám người nghiệp dư làm ra mà thôi.”

“Mặc dù bọn họ nghiệp dư, nhưng ít nhất thì đại đa số người cũng tán thành với ý kiến của bọn họ.”

“Đại đa số người? Từ xưa đến nay ta chưa từng công nhận đẳng cấp phân chia mà bọn họ tạo ra.”

Thư Tiểu Bạch nhìn về phía Ngô Ngấn: “Ngô Ngấn, đến lúc này rồi mà ngươi vẫn không thể nói cho ta biết ngươi đang làm việc cho ai sao?”

Ngô Ngấn hơi do dự một chút rồi lắc đầu nói: “Xin lỗi, TIểu Bạch, mặc kệ ngươi có tiếp nhận kết quả này hay không, cũng không thể thay đổi được…….giết hắn đi.”

Nữ nhân đó lập tức chế tạo là một khối băng nhọn cực lớn, lơ lửng trên đỉnh đầu của Thư Tiểu Bạch.

Đột nhiên, khối băng nhọn nặng vạn tấn rơi xuống.

Kim Chung Tráo! Một vòng ánh sáng vàng kim lấp lánh bao phủ quanh người Thư Tiểu Bạch.

Mặc dù khối băng rất nhanh và mạnh, nhưng mà không thể xuyên thủng lực phòng ngự của Kim Chung Tráo, mà lại tự mình vỡ nát.

Tất cả mọi người đều nhìn Thư Tiểu Bạch đầy ngạc nhiên và nghi ngờ.

Đây chắc chắn không phải là năng lực của thể chất hệ Lôi.

“Ngô Ngấn, ngươi thật sự không có ý định chủ động à?”

Ngô Ngấn còn chưa trả lời, thì nữ nhân đã phát động công kích lần nữa.

Nhưng mà dù nàng có dùng bất kể loại công kích gì, cũng không thể phá được Kím Chúng Tráo.

“Cùng xông lên, đánh nát cái lồng này!” nữ nhân kêu lên.

Không thế không nói, kinh nghiệm chiến đấu của nàng tương tối phong phú.

Cho dù bị Thư Tiểu Bạch đả kích trở tay không kịp.

Nhưng mà nàng phản ứng rất nhanh.

Hơn nữa còn tìm ra được nhược điểm của Thư Tiểu Bạch.

Dưới cái nhìn của nàng thì Kim Chung Tráo chính là át chủ bài cuối cùng của Thư Tiểu Bạch.

Chỉ cần phá được Kim Chung Tráo thì Thư Tiểu Bạch sẽ trở thành cừu non đợi bị làm thịt.

Mọi người nhìn về phía Ngô Ngấn, Ngô Ngấn sờ cằm nghĩ ngợi một chút rồi gật đầu: “Ra tay đi.”

Tất cả mọi người đồng loạt ra tay công kích về phía Thư Tiểu Bạch.

Sau một vòng công kích thì màu sắc của Kim Chung Tráo càng lúc càng mờ nhạt.

Nhìn qua như sắp bị phá vỡ vậy.

“Tiểu Bạch, ngươi đã hết đường trốn rồi, cái lồng này của ngươi không còn chống đỡ được bao lâu nữa rồi.” Ngô Ngấn lại dùng ngôn ngữ quấy rầy Thư Tiểu Bạch, cố gằng dùng cách này để làm loạn tâm thần của Thư Tiểu Bạch.

“Ngươi nói cái lồng này à?” Thư Tiểu Bạch tiện tay vung lên một cái.

Trong nháy mắt Kim Chung Tráo đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

Mọi người sững sờ, kinh ngạc nhìn Thư Tiểu Bạch.

“Các ngươi đánh mạnh một chút, ta hơi mệt rồi, đừng để ta chờ quá lâu.”

Thư Tiểu Bạch cười nhìn đám người Ngô Ngấn.

“Tiếp tục công kích! Hắn có thể thi triển ra một lần nữa, nhưng mà chắc chắn lực lượng của hắn cũng tiêu hao rất lớn.” Ngô Ngấn hạ lệnh.

Một đám người vây quanh Kim Chung Tráo của Thư Tiểu Bạch đánh nửa ngày.

Nhưng khi nhìn thấy nó sắp bị phá vỡ thì Thư Tiểu Bạch lại nạp tiền cho Kim Chung Tráo.

Đám người Ngô Ngấn suýt nữa hộc máu.

“Dùng toàn lực đi.”

Lần này, đúng là mọi người đã dùng cả sức bú sữa mẹ.

Quả nhiên, Kim Chung Tráo của Thư Tiểu Bạch không chịu nổi nhiều người luân phiên oanh tạc như vậy.

Oanh----

Cuối cùng là nữ nhân kia dùng một phát siêu cấp băng nhọn thật thô, thật to và thật dài đánh nát Kim Chung Tráo của Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch cũng bị đánh bay ra ngoài.

“Tên này khó dây dưa thật.”

“Vì đối phó hắn mà ta đã tiêu hao mất gần một nửa lực lượng rồi.”

Tất cả mọi người không ai đi lên kiểm tra sống chết của Thư Tiểu Bạch.

Theo họ thì Thư Tiểu Bạch đã chắc chắn phải chết.

Nhưng mà, Thư Tiểu Bạch lại đứng lên.

“Suýt chút nữa thì ta thấy cầu Nại Hà rồi.”

Thư Tiểu Bạch vỗ vỗ vụn băng ở trên người.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Bình Luận (0)
Comment