Thư Tiểu Bạch nhìn về phía mấy hang động trên sườn núi, thấy dị thú điên cuồng lao ra như thủy triều, hình ảnh này quá rung động.
Thư Tiểu Bạch chưa từng nhìn thấy nhiều dị thú như này.
Cho dù là trong Đêm Tai Nạn hắn cũng chưa từng nhìn thấy nhiều dị thú như vậy.
“Ngươi còn 10 giây để suy nghĩ lại, 10,9…1, ngươi đã không còn thời gian để chạy trốn nữa rồi, chuẩn bị chiến đấu đi.”
Dị thú lao ra từ trong hang động hình thành một dòng nươc lũ cuốn về phía Thư Tiểu Bạch và Thân Thần.
Chỉ trong khoảnh khắc đã bao phủ Thư Tiểu Bạch và Thân Thần.
Hai người bọn họ đều chưa kịp phản ứng.
Số lượng của dị thú quá nhiều, quá nhiều.
Hai người chỉ cần ra một chiêu đã có vài chục con dị thú bị đánh chết.
Nhưng nháy mắt tiếp theo lại bị dị thú như thủy triều nuốt hết.
Nhưng mà trong thời gian ngắn hai người đã điều chỉnh lại được trạng thái.
Hai người liếc nhìn nhau một cái, xác nhận đối phương không có việc gì.
Mặc dù số lượng dị thú rất nhiều, nhưng không gian xung quanh hai người cũng chỉ có hạn.
Số lượng dị thú có thể tiếp xúc với trực tiếp với họ cũng chỉ vài chục con.
“Giết!” Thân Thần gầm lên một tiếng, một quyền đấm nát mười mấy con dị thú ở trước mặt.
Ngay sau đó lại nâng hai tay lên, mặt đất trước mặt hắn xuất hiện hơn mười vòng xoáy cát lún.
Đám dị thú bị những vòng xoáy cát lún này nuốt xuống rất nhiều.
Nhưng mà dị thú quá nhiều, con trước chưa kịp ngã xuống thì con sau đã vọt lên.
Vòng xoáy cát lún đã bị lấp đầy.
Đối mặt với bọn họ không phải là một cá thể, mà là biển lớn mênh mông.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch và Thân Thần đều không dừng lại.
Lúc này mới còn lâu mới đến cực hạn của bọn họ.
Nhưng dị thú đều không hề e ngại mà xông lên, cố gắng tiêu hao thể lực của bọn họ.
Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ, mười phút đồng hồ….một tiếng, hai tiếng, ba tiếng….
Chiến trường của Thân Thần đã xa Thư Tiểu Bạch hơn nghìn mét.
Thân Thần không ngờ rằng Thư Tiểu Bạch nhìn như gà mờ, nhưng lại có thể kiên trì chiến đấu đến tận bây giờ.
Thân Thần có thể bảo trì loại chiến đấu cường độ cao này.
Là bởi vì thể chất đặc thù của hắn.
Trên lý thuyết thì chỉ cần thân thể của hắn còn chịu nổi, thì hắn có thể chiến đấu liên tục không ngừng nghỉ.
Mà hắn đã có vài chục năm rèn luyện cường độ cao, còn đi qua hàng trăm chiến dịch lớn nhỏ khác nhau nên Thân Thần có thể duy trì loại chiến đấu cường độ cao này trong 48 giờ.
Thân Thần rất bất ngờ với Thư Tiểu Bạch.
Theo lý mà nói thì Thư Tiểu Bạch có thể chất hệ Lôi, chắc hẳn cũng không có thể lực như vậy mới đúng.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch lại thể hiện ra thể lực kinh người.
Đồng thời hắn còn phát hiện ra năng lực cận chiến của Thư Tiểu Bạch cũng khá kinh khủng, ít nhất cũng không kém hơn hắn.
Tia Chớp Mắt Xích, Tia Chớp Mắt Xích….
Lại hơn 100 con dị thú bị nướng cháy.
Đúng lúc này, Thư Tiểu Bạch cảm thấy có một khí tức mạnh mẽ đang nhắm vào mình.
Lại có một con Cực Hung thú xuất hiện.
Mặc dù Thư Tiểu Bạch đang đối phú với đám dị thú bình thường xung quanh, nhưng lực chú ý của hắn vẫn tập trung vào trên người con Cực Hung thú đó.
30m, 20m, 10m…5m,1m!
Đột nhiên Thư Tiểu Bạch giơ tay lên vỗ một chưởng vào đầu con Cực Hung thú.
Nội lực phóng ra không nhiều không ít, vừa đủ để xoắn nát óc của Cực Hung thú.
Con Cực Hung thú lảo đảo mấy bước rồi ngã xuống.
Thân Thần ở phía xa thì đang hết sức khó hiểu.
Mặc dù hôm đó hắn giết được hơn mười con Cực Hung thú.
Nhưng chính hắn cũng bị trọng thương, quá trình chém giết cực kỳ thảm khốc.
Tuyệt đối không nhẹ nhàng giống như Thư Tiểu Bạch vừa làm.
“Tên khốn đáng chết này, nếu như hôm đó hắn không chạy mất thì mình cũng không phải khổ cực như thế rồi.”
Thân Thần lẩm bẩm oán trách Thư Tiểu Bạch.
Đúng lúc này, hắn bị một cỗ khí tức kinh khủng khóa chặt lại.
Tinh thần của Thân Thần lập tức trở nên căng cứng.
Một con dị thú có màu sắc sặc sỡ xuất hiện ở trong bầy dị thú.
Sắc mặt Thân Thần thay đổi, sao có thể?
Tại sao lại có loại dị thú này?
Khí tức của con dị thú này còn mạnh hơn gấp mười lần Cực Hung thú.
Đây là một con dị thú có có sức chiến đấu cấp Một Thành!
Đúng lúc này, con dị thú màu sặc sỡ lộng lẫy này đứng lên.
Nó chỉ cần hai chân để chống đỡ thân thể giống như nhân loại vậy.
“Nhân loại, ngươi rất ngạc nhiên phải không?”
“Rốt cuộc ngươi là thứ gì?”
Khi Thân Thần nghe thấy con dị thú này mở miệng nói tiếng người, thì hắn đã chấn động đến cực hạn.
Thân Thần theo bản năm đưa tay sờ lên ngực.
Muốn lấy sát chiêu mạnh nhất đang giấu trong ngực ra.
Cn dị thú này thấy động tác của Thân Thần thì liếm môi một cái: “Dùng đi! Sử dụng nó đi, ta biết trong ngực của ngươi có giấu một thứ vũ khí rất kinh khủng, ta có thể cảm nhận được uy hiếp của nó.”
“Ngươi muốn chết?” Thân Thần nhìn chằm chằm vào con dị thú có màu sắc sặc sỡ lộng lẫy này.
Con dị thú nhếch miệng cười: “Chỉ cần làm cho ngươi sử dụng thứ vũ khí đó thì mẹ của ta sẽ an toàn, khi đó sẽ có càng nhiều anh chị em của ta xuất hiện, tàn sát sạch đám nhân loại các ngươi.”