Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 221 - Chương 222 - Ô Nhiễm

Chương 222 - Ô nhiễm
Chương 222 - Ô nhiễm

“Giêt tên nhân loại đó! Giết nhân loại đó!”

Hồng và Huyết Phách gầm thét, rống giận.

Chúng nó bắt đầu khống chế dị thú phát động công kích về phía Thư Tiểu Bạch.

Đúng là ma lực của Thư Tiểu Bạch tiêu hao rất lớn, hai cái ma pháp siêu giai Đại Địa Băng Liệt và triệu hoán Sơn Lĩnh Cự Nhân khiến cho ma lực của Thư Tiểu Bạch tiêu hơn mất tám phần mười.

Nhưng mà còn lâu Thư Tiểu Bạch mới đến tình trạng sơn cùng thủy tận.

Tuy Thư Tiểu Bạch không còn đủ ma lực để thi triển ma pháp siêu giai hay cấm chú.

Nhưng muốn thi triển ma pháp bình thường thì không có vấn đề.

Triệu hoán đội quân Thủy Triều Giả!

Mấy chục Thủy Triều Giả xuất hiện trên chiến trường.

Thân Thần thì đã tê liệt

Hắn cũng không biết Thư Tiểu Bạch còn có bao nhiêu lá bài nữa.

Mỗi một lần hắn nhìn thấy đều cảm thấy khó mà tin nổi, mỗi một lần đều reset lại nhận thức của hắn.

Những vật này được tạo ra từ nước sao?

Thủy Triều Giả rất mạnh trong kỹ năng quần chiến.

Đặc biệt là Thủy Tiễn của chúng.

Trong nháy mắt thì một Thủy Triều Giả có thể phóng ra hàng trăm hàng ngàn mũi tên nước.

Mười mấy THủy Triều Giả thì không khác gì vạn tên cùng bắn cả.

Mà dưới tình huống nồng độ nguyên tố cao như nơi đây, thì lực công kích của Thủy Triều Giả có thể tăng lên trên diện rộng.

Sau khi Thư Tiểu Bạch triệu hồi đại quân Thủy Triều Giả thì không cần phải làm gì khác, chỉ cần ngồi xem kịch là được.

“Ăn không?”

Thân Thần không biết Thư Tiểu Bạch lấy từ đâu ra một quả dưa hấu, sau đó cắt ra thành mấy miếng rồi đưa cho hắn.

“Rốt cuộc thì ngươi giấu thức ăn ở chỗ nào vậy?”

Thân Thần nhìn Thư Tiểu Bạch với vẻ không tin nổi.

Một quả dưa hấu to như vậy, tuyệt đối không thể giấu trong đũng quần được.

“Bí mật.”

“Cho nên, thật ra ngươi cũng mang theo đồ vật à?”

“Ta có biện pháp cất chứa của riêng mình.”

Hồng và Huyết Phách đang điên cuồng công kích đại quân Thủy Triều Giả.

Quân số đại quân Thủy Triều Giả đang giảm dần.

Thân Thần nhìn chiến trường, hơi lo lắng hỏi: “Thật sự là không cần quan tâm à?”

“Loại Thủy Triều Giả này, một phút ta có thể làm ra 10 cái, để cho chúng giết đi.”

“Trên chiến trường, ngươi không nên thư giãn và khinh địch như vậy.” Thân Thần nói rất nghiêm túc: “Còn nữa, trận chiến vừa xong ngươi cũng tiêu hao không ít chứ? Hai con dị thú này chính là dị thú cấp Một Thành đấy.”

Thư Tiểu Bạch nghĩ ngợi một chút, cảm thấy cũng đúng.

Mặc dù hiện giờ thực lực của mình tăng lên rất nhanh, hơi có mùi vị của nhà giàu mới nổi.

Nhưng mà tuyệt đối không thể quên ngày tháng khổ cực, ít nhất thì nghiệp vụ này cũng phải chăm chú đối đãi mới được.

Thư Tiểu Bạch đưa cho Thân Thần một cái ô.

“Làm gì thế?”

“Ta muốn thi triển đại chiêu để giải quyết trận chiến này.”

“Ngươi cứ thi triển thôi, đưa ô cho ta làm gì? Cái đồ chơi này có thể ngăn cản đại chiêu của ngươi sao?”

“Chắc là có thể.”

“Bằng cách nào?”

“Mở ô ra là được.”

“Mẹ nó, ngươi không giúp ta thì ta làm kiểu gì?”

Thân Thần giận sôi máu, ngươi không phát hiện ta thiếu đi hai cánh tay à? Ngươi không biết tôn trọng ngươi tàn tật sao?

“Được rồi.” Thư Tiểu Bạch giúp Thân Thần che ô: “Đến gần đây, ta cũng không hại ngươi, ngươi xấu hổ thẹn thùng cái gì.”

Thư Tiểu Bạch giơ tay lên, Thân Thần thấy trong lòng bàn tay của Thư Tiểu Bạch liên tục phun ra rất nhiều khói đen.

Khói đen hội tụ thành mây đen trên bầu trời.

Thân Thần hơi tò mò, Thư Tiểu Bạch lại muốn làm ra chuyện kinh thế hãi tục gì nữa đây.

Gần đây Thư Tiểu Bạch cũng nghiên cứu qua về ma pháp tổ hợp.

So với ma pháp hỗn hợp thì ma pháp tổ hợp đơn giản hơn nhiều.

Hắn cũng đã sáng tạo ra được không ít ma pháp tổ hợp có tính thực dụng mạnh mẽ.

Lần này Thư Tiểu Bạch muốn sử dụng ma pháp tổ hợp, Ô Nhiễm!

Đem rất nhiều nguyên tố Hắc Ám tạo thành một tầng mây.

Sau đó thông qua hỗn hợp nước mưa rơi xuống.

Mây đen trên bầu trời càng ngày càng nồng đậm.

Toàn bộ khu vực này đều chìm vào một loại tĩnh mịch(vắng vẻ và yên lặng) nào đó.

Thân Thần không biết Thư Tiểu Bạch muốn là mgif.

Nhưng mà hắn vẫn cảm thấy lạnh sống lưng.

Một cơn gió lạnh thổi qua, mưa to bắt đầu rơi xuống.

Đây là những hạt mưa màu đen, mang theo sự khủng bố buông xuống nhân gian.

Khi dị thú vừa tiếp xúc với hạt mưa thì lập tức phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.

Hai con dị thú Hồng và Huyết Phách cũng như vậy.

Tuy chúng có thân thể và lực lượng mạnh mẽ.

Nhưng mà không thể tránh khỏi sự ăn mòn của nguyên tố Hắc Ám.

Ở nơi này, chúng không có nơi để trốn, và cũng chẳng có nơi để nấp.

Loại ma pháp tổ hợp này, tiêu hao ma lực không nhiều, nhưng mà hiệu quả thì rất rõ rệt.

Đám dị thú đã bắt đầu lăn lộn giãy dụa trên mặt đất.

Nguyên tố Hắc Ám mang lại cho chúng nó thống khổ và tuyệt vọng.

Sắc mặt Thân Thần cũng trở nên ngưng trọng, nhìn hơn trăm vạn dị thú ở trước mắt.

Thế mà chúng nó lại bị 1 người tra tấn đến mức không muốn sống.

Thân Thần thất thần trong chớp mắt.

Từ khi nào mà chiến tranh với dị thú lại trở nên đơn giản như thế này?

Thư Tiểu Bạch vẫn hơi mềm lòng, đi lên giúp Hồng và Huyết Phách kết thúc đau đớn.

Thuận tiện lại tìm một nơi đất báu phong thủy, để an táng cho chúng nó, ví dụ như phòng thí nghiệm chẳng hạn.

Thân Thần đặt mông ngồi mặt đất, sau đó kêu thảm nhảy dựng lên.

Thư Tiểu Bạch quay đầu lại nhìn Thân Thần.

“Cái mông, cái mông, mông ta…”

Cái mông của Thân Thần đã bị dính nước mưa.

Hắn đã được thể nghiệm cảm giác đau đớn của những con dị thú kia.

Thư Tiểu Bạch cho cái mông của Thân Thần một phát Thánh Quang Thuật.

Bình Luận (0)
Comment