Sau khi đi ra ngoài thì Thân Thần mới thở phào nhẹ nhõm.
“Thư Tiểu Bạch, ta là tiền bối của ngươi, lúc này ngươi nên cõng ta mới phải chứ.”
“Không thể, đời này của ta sẽ không cõng bất cứ nam nhân nào trên lưng, mà ngươi lại là một ông già.”
“Lão tử mới 40 tuổi mà thôi.”
“Gương mặt này của người phải cộng thêm 10 tuổi nữa, nếu không thì sẽ có lỗi với gương mặt già nua này.”
“Ta thực sự không đi nổi nữa.”
Thư Tiểu Bạch triệu hồi ra một con dị thú màu trắng đen.
“Mẹ nó, cái gì đây? Vì sao ngươi có thể khống chế dị thú? chẳng lẽ ngươi là đồng bọn với chúng?”
“Đừng nói nhảm nữa, có lên hay không?”
Thư Tiểu Bạch nhảy lên lưng dị thú.
Sau khi Thân Thần đấu tranh tư tưởng thì vẫn nhảy lên lưng con dị thú màu trắng đen.
“Tiểu Bạch, cái đồ chơi này còn sống không?”
“Ta có thể khống chế thi thể.” Thư Tiểu Bạch trả lời.
Đầu óc Thân Thần giống như cái chuông trong chùa miếu vậy, hôm nay đã bị Thư Tiểu Bạch gõ cho không biết bao nhiêu lần.
Thân Thần tưởng rằng mình đã có thể miễn dịch với tất cả những điều bất ngờ rồi.
Nhưng mà sự thật đã chứng minh, hắn vẫn còn quá non và xanh.
Khống chế thi thể? Loại năng lực này còn khó tin hơn tất cả những gì Thân Thần vừa thấy lúc trước.
Hắn không hiểu rõ, vì sao Thư Tiểu Bạch lại có nhiều năng lực khó tin đến như vậy.
Nhưng mà hắn vẫn rất hiểu chuyện, không tiếp tục hỏi mấy vấn đề liên quan đến bí mật của Thư Tiểu Bạch.
Hắn cảm giác được, mặc dù thực lực của Thư Tiểu Bạch rất mạnh mẽ.
Nhưng lại không có kinh nghiệm gì, chỉ là một tên gà mờ.
Nếu như hắn thật sự muốn tìm hiểu bí mật của Thư Tiểu Bạch.
Thì có lẽ hôm nay Thư Tiểu Bạch mặc quần lót màu gì hắn cũng có thể hỏi được rõ ràng.
Nhưng mà hiện giờ muốn bảo vệ bản thân cũng khó, hắn lo lắng nếu như sau này có người ép hỏi hắn thì hắn sẽ không chịu nổi mà nói ra.
Cho nên biện pháp tốt nhất là không biết.
“Thân Thần, tiếp theo ngươi định làm gì.”
Thân Thần mờ mịt, sau khi suy nghĩ một chút thì nói ra: “Ta muốn trở về nhà.”
“Ngươi có nhà á?”
“Ngươi mẹ nó nói nhảm à, tất nhiên là ta có nhà rồi.”
“Ah, vậy ngươi cũng có gia đình sao?”
“Nếu như không phải ta đánh không lại ngươi, thì bây giờ ta đã đánh chết ngươi rồi, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng ta không có gia đình? Gia đình ta rất hạnh phúc mỹ mãn, có cả vợ và con gái.”
“Ta chỉ muốn biết là, ngươi làm thế nào để cưới được vợ? Ngươi coi như đang thảo luận vấn đề nghiệp vụ nghiên cứu bình thường là được.”
“Ngươi coi cưới vợ là nghiệp vụ nghiên cứu bình thường sao?”
Hai người về đến Thủ Đô Công Nghiệp.
Nếu như nơi này còn tính là Thủ Đô Công Nghiệp.
Trên mặt đất đã không còn kiến trúc nào có thể đứng vững.
Nơi đã từng là khu trung tâm của Thủ Đô Công Nghiệp thì có một cái hố khổng lồ khoảng 20 km.
Xung quanh cái hố đó thì tất cả đều là một loại vật chất có hình dáng như kết tinh, giống với tinh thể pha lê khi bị đốt cháy ở nhiệt độ cao.
Không có thi thể, bởi vì tất cả thi thể đa bị nhiệt độ của vụ nổ làm cho bốc hơi hết.
Hai người nhìn di tích của Thủ Đô Công Nghiệp.
“Nhà của ngươi sẽ không phải ở đây chứ?”
Thân Thần nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu.
May mà giá nhà ở Thủ Đô Công Nghiệp cao, nếu không thì……
Loại suy nghĩ này của Thân Thần hết sức tự tư, nhưng mà lại khiến cho hắn cực kỳ vui mừng.
Cho dù là thành thị bị đạn hạt nhân làm cho nổ tung, thì bường thường cũng sẽ có người sống sót.
Nhưng mà uy lực của Hoàng Kim Áp Súc quá kinh khủng.
Phạm vi 80 km của cả thành thị đều bị san thành bình địa.
Đừng nói là người sống sót, kể cả côn trùng cũng không may mắn sống được.
“Nhà ngươi ở đâu? Đưa ngươi về kiểu gì?” Thư Tiểu Bạch hỏi.
“Đi thành phố Hoàn Thành bên cạnh đi, chắc bên đó không bị ảnh hưởng.”
Hai ngươi chuyển hướng đi thành phố Hoàn Thành.
Thành phố Hoàn Thành là thành thị phụ thuộc Thủ Đô Công Nghiệp.
Lúc trước cũng đã bị dị thú tập kích.
Nhưng mà cũng không bị đả kích mang tính hủy diệt giống như Thủ Đô Công Nghiệp.
Khi sắp đến Hoàn Thành thì Thư Tiểu Bạch thu hổi vật cưỡi.
Hai người đi bộ vào Hoàn Thành.
Đến bên ngoài Hoàn Thành, hai người phát hiện ra Hoàn Thành kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt.
Có lẽ là vì Đảng Công Nghiệp bị lật xe bởi đám nội gian, cho nên bọn họ đang vô cùng lo lắng.
Đúng lúc này, một người ở cửa khẩu kiểm tra nhìn thấy Thư Tiểu Bạch và Thân Thần, dường như hắn nhận ra thân phận của Thân Thần.
“Thân tiên sinh, ngài…ngài…”
Thân Thần cười khổ lắc đầu: “Bởi vì một nhiệm vụ.”
“Thân tiên sinh, là nhiệm vụ hủy diệt Mẫu Thú Nữ Vương số 1 sao?”
Thân Thần gật đầu, người này lại hỏi: “Vậy có thành công hay không?”
“Cũng coi như là thành công.” Thân Thần trả lời.
“Mời ngài đi theo ta, ta phải nhanh chóng báo cho cấp trên.”
Còn Thư Tiểu Bạch ở bên thì người này hoàn toàn không để ý đến.