Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 223 - Chương 224 - Ta Là Chủ Nợ Của Đảng Công Nghiệp

Chương 224 - Ta là chủ nợ của Đảng Công Nghiệp
Chương 224 - Ta là chủ nợ của Đảng Công Nghiệp

Thân Thần và Thư Tiểu Bạch được đưa vào một phòng tiếp khách.

Không lâu sau, một người đàn ông có tuổi tác không kém Thân Thần lắm đẩy cửa đi vào.

“Sư phụ.”

Thư Tiểu Bạch nhìn nam nhân này rồi lại nhìn Thân Thần, hai người tuổi tác không khác nhau lắm mà lại có thể là thầy trò.

“Trần Tấn.”

“Sư phụ, sao ngài lại bị thương thành thế này? Ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giúp ngài tìm được một vị đại sư chế tạo tay giả.” Trần Tấn hai mắt rưng rưng nói.

“Việc này không vội.” Thân Thần lắc đầu: “Bây giờ ngươi cũng rất bận rộn, à đúng rồi, kiểm tra ở cửa thành là sao?”

“Sư phụ, haiz…..”

Trần Tấn vội vàng chạy đến tìm Thân Thần, ban đầu hắn còn hy vọng vị sư phụ này của mình có thể giúp đỡ.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của Thân Thần thì nội tâm hắn đã nguội lạnh mất một nửa.

Tất nhiên, với tình nghĩa thầy trò của họ thì Trần Tấn sẽ không làm ra chuyện trở mặt vô tình.

“Mấy ngày trước, trong đêm mà Thủ Đô Công Nghiệp bị san bằng thì ta thu được lời nhắn của Chính Phủ Thế Giới, nói đúng ra là mệnh lệnh.” Vẻ mặt Trần Tấn nặng nề nói: “Bọn họ yêu cầu Hoàn Thành phải công khai hiệu trung với Chính Phủ Thế Giới, nếu như trong 3 ngày không trả lời thì họ sẽ phát động công kích với Hoàn Thành.”

Thân Thần sầm mặt lại: “Thủ Đô Công Nghiệp vừa gặp phải đả kích nặng nề như vậy mà bọn họ đã không chờ đợi nổi sao?”

Cho đến này thì mấy tòa thành thị xung quanh Thủ Đô Công Nghiệp đều là thành thị phụ thuộc Đảng Công Nghiệp.

Những thành thị này cũng là do Đảng Công Nghiệp dựng lên.

Mặc dù thái độ của Đảng Công Nghiệp cũng thừa nhận quyền lực và sự thống trị của Chính Phủ Thế Giới.

Nhưng mà mấy tòa thành thị này vẫn là tài sản riêng của Đảng Công Nghiệp.

Chính Phủ Thế Giới vẫn luôn ngầm thừa nhận chuyện này.

Sau đó Chính Phủ Thế Giới bị Bạch Quỳnh hội đả kích trầm trọng.

Càng không rảnh để quan tâm đến Đảng Công Nghiệp.

Nhưng ngờ rằng lúc này Chính Phủ Thế Giới lại nhảy ra.

Nhưng mà ai cũng biết, Chính Phủ Thế Giới hiện giờ đã là nỏ mạnh hết đà.

Lật thuyền lúc nào cũng không biết.

Nếu như muốn đầu nhập, thì đầu nhập vào Bạch Quỳnh hội không thơm hơn sao?

Ai lại muốn trèo lên chiếc thuyền hỏng của Chính Phủ Thế Giới.

“Không phải bọn họ bị nhốt ở Khu Nguyên Thủy rồi sao? Họ có thể duỗi xúc tu ra đến tận đây à?”

“Vấn đề mấu chốt ở chỗ này, không biết họ dùng phương pháp gì mà lại có thể khống chế số lượng lớn dị thú.”

Thư Tiểu Bạch và Thân Thần giật mình, liếc mắt nhìn nhau.

“Ngươi xác định là người của Chính Phủ Thế Giới?”

“Đúng thế, người đến là vị quan chấp chính An Nham.” Trần Tấn gật đầu nói: “Hôm qua thành phố Tùng Sơn ở bên cạnh đã đầu hàng An Nham, sau đó bắt đầu từ hôm qua có một số lượng lớn dân chúng từ thành phố Tùng Sơn chạy trốn đến Hoàn Thành, bọn họ còn mang đến một tin tưc cực kỳ kinh khủng.”

“Tin tức gì?”

“Những người dân chạy nạn đón nói, An Nham dùng người sống để nuôi dị thú, hơn nữa còn mặc kệ dị thú tàn sát bữa bãi thành phố Tùng Sơn.”

“Tên điên đó muốn làm gì?” Thân Thần cắn răng gầm nhẹ.

Đây không phải là vấn đề lập trường chính trị.

Đây căn bản là hành vi của một tên điên.

“Hiện giờ ta đang loại bỏ gián điệp.”

Trần Tấn biết một ít tin tức của Thủ Đô Công Nghiệp.

Hắn lo lắng Hoàn Thành cũng gặp phải chuyện như vậy.

Thân Thần nhìn về phía Thư Tiểu Bạch: “Tiểu Bạch, ngươi ở lại đây giúp đỡ một chút được không?”

Thư Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Thân Thần: “Lại muốn ‘chơi’ ta free à? Ngươi coi ta là cái gì?”

“Vị này là?” Trần Tấn nhìn về phía Thư Tiểu Bạch.

“Quên không giới thiệu cho ngươi, đây là đồng đội của ta, may mà có hắn nên nhiệm vụ tiêu diệt sào huyệt Mẫu Thú Nữ Vương số 1 mới có thể thành công.”

Thân Thần nói rất hay, không để lộ ra thực lực của Thư Tiểu Bạch, lại có thể nâng Thư Tiểu Bạch lên.

“Chào ngươi chào ngươi.”

Trần Tấn lập tức trở nên nhiệt tình.

Hắn có thể làm học sinh của Thân Thần, tất nhiên cũng học được không ít bản lĩnh.

Năng lực nhìn mặt nói chuyện không kém, từ trong lời nói của Thân Thần, hắn cũng nghe ra được không ít thứ.

Hơn nữa hiện giờ Hoàn THành cũng đang cần dùng người.

Hắn không muốn Hoàn Thành biến thành địa ngục giống như thành phố Tùng Sơn bên cạnh.

“Đảng Công Nghiệp còn thiếu nợ ta vẫn chưa trở, bây giờ lại muốn ta làm việc không công? Nghĩ hay thế.”

“Tiên sinh, không biết Đảng Công Nghiệp nợ ngươi bao nhiêu?”

Trần Tấn cảm thấy nếu như thiếu ít tiền thì mình trả hộ Đảng Công Nghiệp là được.

Tuy rằng hiện giờ Đảng Công Nghiệp đã sắp tuyệt diệt.

Nhưng tục ngữ có câu lạc đà gầy còn hơn ngựa béo.

“Đảng Công Nghiệp thiếu nợ ta một động cơ Hồng Tinh, hoàn toàn mới, còn có nguồn năng lượng Hồng Tinh nữa.”

Trần Tấn lập tức cứng đờ.

Tuy trong tay hắn có không ít tiền, nhưng cũng không phải con số trên trời.

Tất cả đều là tiền quản lý và vận động của Hoàn Thành.

Nói đơn giản thì chính là tiền của công.

Ngươi muốn vài chục vạn hay vài trăm vạn Bạch tinh tệ thì hắn còn có thể cho được.

Nhưng một động cơ Hồng Tinh, hơn nữa còn có cả nguồn năng lượng Hồng Tinh, vấn đề này đã không phải mấy trăm vạn có thể giải quyết.

Ít nhất là phải 2 tỷ bạch tinh tệ!

Làm sao hắn có thể lấy ra được nhiều tiền như thế?

Bình Luận (0)
Comment