“Thư Tiểu Bạch, đừng quá đáng, ngươi đang bắt chẹt đấy à?”
“Ta quá đáng cái gì, đây là chuyện mà Đảng Công Nghiệp các ngươi đã đồng ý với ta, hiện giờ Đảng Công Nghiệp của các ngươi ra đi rất thoải mái, để lại ta làm việc không công, ta biết tìm ai nói lý lẽ?”
“Nhưng mà ngươi há miệng ra đã đòi vài tỷ….”
“Thôi bỏ đi sư phụ.” Trần Tấn bấc đắc dĩ nói: “Tiên sinh, số tiền này ta cũng bất lực rồi, mà hiện giờ có tiền cũng không có kỹ thuật đó.”
Đây mới là chỗ khiến cho Thư Tiểu Bạch không thoải mái.
Dây chuyền sản xuất động cơ Hồng Tinh nằm trong Thủ Đô Công Nghiệp.
Bây giờ Thủ Đô Công Nghiệp đã bị san thành bình địa.
Dây chuyền sản xuất, nhân viên kỹ thuật, thậm chí cả nhân viên developer cũng đã lên trời.
Hiện giờ ngoại trừ máy móc đã có sẵn thì sẽ không mua được động cơ Hồng Tinh nữa.
Bản thân mình khổ sở chiến đấu, kết quả lại làm không công một trận.
Đổi lại là ai cũng không hài lòng.
Trần Tấn không trả nổi số tiền này, dù trả nổi hắn cũng sẽ không trả.
Mặc dù tình cảnh của Hoàn Thành rất nguy hiểm, nhưng cũng không thiếu một người trước mắt này.
Nếu như có nhiều tiền như vậy, lấy ra phát lương cho thủ hạ không thơm sao.
“Được rồi, ta cũng không hy vọng ngươi có thể trả tiền.” Thư Tiểu Bạch nói ra: “Thân Thần, ta muốn đi về rồi, hy vọng lần sau có thể gặp lại.”
“HIện giờ Hoàn Thành đã trong trạng thái phong tỏa, chỉ có thể vào chứ không thể đi ra.” Trần Tấn nói ra.
Thư Tiểu Bạch nhìn Trần Tấn, loại phong tỏa này cũng không ngăn cản được hắn.
Dù sao bây giờ Thư Tiểu Bạch không thấy thỏ cũng sẽ không thả ưng.
“Tiểu Bạch, ngươi thấy thế này có được không, một trận chiến đấu đều trả ngươi 500 vạn bạch tinh tệ, không quan tâm là trận chiến lớn hay nhỏ đều như thế.”
Thư Tiểu Bạch còn không trả lời, Trần Tấn đã vội.
Nói đùa sao, một chiến dịch 500 vạn bạch tinh tệ.
Ngươi không coi tiền là tiền à?
Coi như là cường giả cấp Một Thành, cũng không có giá như thế chứ?
Thân Thần trừng mắt nhìn Trần Tấn.
Trần Tấn đành phải nhịn không phản đối.
Nhưng mà trên mặt hắn vẫn tràn đầy không tình nguyện.
“Một trận 500 vạn bạch tinh tệ à?” Thư Tiểu Bạch cũng hơi động tâm.
“Đúng, nếu như hắn không có tiền, ta sẽ bỏ ra số tiền đó.”
……
“Sư phụ, người này rất mạnh à?”
“Rất mạnh.” Thân Thần gật đầu.
Theo Thân Thần thì hắn chưa từng thấy người nào lợi hại như vậy.
Những hành vi ngu xuẩn và gà mờ của Thư Tiểu Bạch đều có thể được hóa giải bằng thực lực của hắn.
Một người lợi hại như vậy, mặc kệ hắn có sai lầm gì, hắn cũng có thể sử dụng thực lực để bù đắp lại.
Đây là lý giải của Thân Thần đối với Thư Tiểu Bạch.
Nếu như nhìn từ bên ngoài thì tính cách của Thư Tiểu Bạch giống như là một chàng trai nhà hàng xóm vậy.
Luôn nói một ít lời nói ngu xuẩn, làm một ít chuyện ngu xuẩn.
Nhưng khi hắn bắt đầu nghiêm túc chiến đấu thì mọi thứ đều trở nên khác biệt.
Nếu như trong suy nghĩ của Thân Thần cường giả cấp Một Thành là trần nhà, vậy thì Thư Tiểu Bạch chính là sân thượng trong lòng hắn.
Đúng lúc này, một tên thủ hạ vội vàng chạy vào, nói nhỏ vài câu bên tay Trần Tấn.
“Ngươi có việc thì đi trước đi.” Thân Thần nói ra.
“Ngươi dẫn sư phụ đi nghỉ ngơi….sư phụ, ta có việc gấp.”
“Đi thôi.”
Thân Thần rất hiểu Trần Tấn.
Trần Tấn là học sinh của hắn, mọi phương diện đều rất ưu tú.
Đặc biệt là tính cách của hắn rất giống mình.
Trần Tấn trông hơi già, nhưng thực tế hắn cũng chỉ mới hơn 30 tuổi mà thôi.
Làm việc tương đối ổn trọng nghiêm túc.
Mặc dù chuyển sang con đường chính trị, nhưng mà cũng không như không tồi.
Ít nhất thì Thân Thần cũng cảm thấy Trần Tấn quản lý địa phương cũng rất nổi bật.
Sau này trở thành người phụ trách Hoàn Thành thì cũng biểu hiện ra năng lực rất xuất sắc.
Nếu như Đảng Công Nghiệp không xảy ra chuyện.
Trong vòng 10 năm, Trần Tấn có thể trở thành một nghị viên của Đảng Công Nghiệp, thậm chí có thể trở thành nghị trưởng.
Nhưng mà hiện giờ tất cả đã thay đổi.
Điều duy nhất đáng ăn mừng chính là, ít nhất bản tâm của Trần Tấn vẫn chưa thay đổi.
…..
Trần Tấn vội vàng đi vào một phòng tiếp khách khác.
Giờ phút này, trong phòng có tất cả 8 người, dẫn đầu là một lão đầu đang ngồi ở vị trí cao nhất, dáng vẻ như sắp chìm vào giấc ngủ.
Còn bảy người còn lại thì có nam có nữ, có già có trẻ.
Trần Tần lập tức đi đến gần người lão đầu: “Xin hỏi ngài là Thiên Vũ lão tiên sinh sao?”
Lão đầu hơi mở mắt ra: “Ừm, lần này cấp trên phái chúng ta đến đây để hỏi mục đích của Trần tiên sinh, nếu gia nhập Bạch Quỳnh hội thì chúng ta sẽ ở lại đây giúp Hoàn Thành phòng ngự, nếu như Trần tiên sinh từ chối thì chúng ta sẽ đi ngay.”
“Đồng ý, đồng ý.” Trần Tần vội vàng nói: “Thiên Vũ tiên sinh, ta đồng ý.”
Đối với Trần Tấn mà nói, thì làm gì có chuyện không đồng ý.
Mặc kệ là đối với tiền đồ chính trị của bản thân mình, hay là sự phát triển của Hoàn Thành thì Bạch Quỳnh hội chính là sự lựa chọn tốt nhất.
“Trần tiên sinh, bản thân ngươi cũng là cường giả Tinh Anh, cho nên ngươi có thể làm lãnh chúa của Hoàn Thành.”