Lũng Anh và Việt Sơn lập tức phóng về phía Thư Tiểu Bạch.
“Thư tiên sinh, đừng chế hắn chiếm được máu của ngươi, hắn có thể mô phỏng năng lực của ngươi nhờ việc hấp thu máu.” Lũng Anh vội vàng nói: “Hình dáng bây giờ của hắn là sư phụ chúng ta, hắn đã chiếm lấy năng lực của sư phụ chúng ta rồi, sư phụ chúng ta là cường giả cấp Một Thành, ngươi phải cẩn thận”
“Ồ, hóa ra là vậy.” Thư Tiểu Bạch nhìn về phía Trường Không: “Tên này đúng là rất nguy hiểm, các ngươi lùi lại đi, để cho ta đối phó hắn.”
“Thư tiên sinh, sư phụ của chính ta đã chết trong tay hắn, sức mạnh của hắn có thể đã vượt qua khỏi cấp Một Thành.” Lũng Anh lại nhắc nhở một lần.
“Ta nghe thấy rồi, hai người các ngươi cũng không đối phó được hắn, ở lại chỉ làm vướng bận là thôi.”
Trường Không trong hình dạng của Thiên Vũ nở một nụ cười hiền lành.
“Năng lực của ngươi rất thú vị, mau dâng hiến cho ta đi.”
Thư Tiểu Bạch giơ tay lên, ma pháp trận màu trắng bạc xuất hiện, Kho Vũ Khí Quang Minh!
Trường Không nhìn chằm chằm vào Thư Tiểu Bạch, năng lượng của những ma pháp trận màu trắng bạc này tỏa ra khiến hắn cảm thấy không thoải mái.
Vù vù----
Một thanh Đại Bảo Kiếm bắn về phía Trường Không.
Trường Không vỗ nhẹ một cái, thanh Đại Bảo Kiếm liền vỡ nát.
Nhưng mà ngay sau đó, lại có rất nhiều Đại Bảo Kiếm bắn về phía Trường Không.
Hai tay của Trường Không vung lên liên tục, đánh nát tất cả Đại Bảo Kiếm bay đến.
Thư Tiểu Bạch lại giơ tay lên, lần này là ma pháp trận màu đen, Kho Vũ Khí Hắc Ám.
Một bên là Đại Bảo Kiếm Quang Minh, một bên là Đại Bảo Kiếm Hắc Ám.
Hai bên có hơn 100 cái ma pháp trận liên tiếp bắn ra Đại Bảo Kiếm màu trắng bạc hoặc Đại Bảo Kiếm màu đen.
Cánh tay của Trường Không bị một thanh Đại Bảo Kiếm Hắc Ám cắt ra 1 khe nhỏ.
Nguyên tố Hắc Ám lập tức xâm nhập vào trong cơ thể hắn.
Sắc mặt Trường Không liền thay đổi, đột nhiên lao về phía Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch đánh ra một chưởng, Đại Hải Vô Lượng!
Chưởng lực cuồn cuộn như thủy triều đánh về phía Trường Không, Trường Không lập tức bị đánh bay lùi về sau.
“ ‘Lực lượng tan rã’? ngươi là cường giả cấp Một Thành?” Trường Không kêu lên.
Lũng Anh và Việt Sơn nhìn về phía Thư Tiểu Bạch.
Cấp Một Thành? Thì ra là vậy.
Bảo sao Thư Tiểu Bạch lại mạnh đến thế.
Nhưng chuyện này cũng hợp tình hợp lý.
Sức mạnh mà Thư Tiểu Bạch biểu hiện ra đã vượt qua phạm vi nhận biết của bọn họ.
Thậm chí sư phụ Thiên Vũ của bọn họ cũng chưa từng có thực lực này.
Nếu như vậy mà còn không phải là cường giả cấp Một Thành, thì cái gì mới gọi là cường giả cấp Một Thành?
Nhưng mà bọn họ cũng hiểu rõ sự nguy hiểm của Trường Không.
Dù sao Thiên Vũ cũng đã mất mạng trước mặt bọn họ.
Thư Tiểu Bạch có thể đối kháng với Trường Không sao?
Trường Không nhìn chằm chằm vào Thư Tiểu Bạch: “Bây giờ ta càng hứng thú với ngươi hơn rồi, ta nhất định phải chiếm được sức mạnh của ngươi.”
Thư Tiểu Bạch cười cười: “Nhưng mà ta không cho ngươi.”
“Ngươi không ngăn cản được ta.”
“Không, ta có thể.”
Thư Tiểu Bạch nói xong thì giơ tay lên, triệu hoán bộ giáp Kỵ Sĩ Hắc Ám.
“Ha ha, ngươi phá được bộ quần áo này của ta trước đi đã.” Thư Tiểu Bạch cười đắc ý, lại vung tay lên, Đại Bảo Kiếm Quang Minh và Đại Bảo Kiếm Hắc Ám lại liên tiếp bắn về phía Trường Không.
“Một bộ giáp rách mà cũng muốn ngăn cản ta sao?”
Trường Không nhanh chóng đổi vị trí, để tránh công kích của Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch hơi bất ngờ, nhanh như vậy mà đã tìm được khuyết điểm của Kho Vũ Khí rồi à.
Kho Vũ Khí thuộc về loại công kích định hướng.(chọn 1 vị trí rồi tấn công, trong khi đó không thay đổi được)
Mỗi lần đều mất một ít thời gian để điều chỉnh phương hướng, không thể tự tìm mục tiêu để tấn công.
Lũng Anh và Việt Sơn nhanh chóng lùi lại một đoạn.
Trạn chiến này bọn họ không có khả năng tham gia vào.
Mặc dù họ cũng muốn tự tay báo thù.
Nhưng mà họ cũng không muốn trở thành vướng víu.
Trường Không nhanh chóng đến gần Thư Tiểu Bạch.
Liệt Diễm Ba Văn! Cơn sóng nhiệt độ cao đánh về phía Trường Không.
Trường Không dừng lại bước chân, tránh đi đợt sóng nhiệt thứ nhất, lại phóng về phía Thư Tiểu Bạch.
Hồ Quang Điện! Thư Tiểu Bạch lập tức bắn ra một tia chớp.
Miss!
Hồ Quang Điện!
Lại miss….
Lúc này, Trường Không đã đi đến trước mặt Thư Tiểu Bạch, dùng tay hóa thành một lưỡi dao đâm về phía Thư Tiểu Bạch.
“Hỏng rồi!” Lũng Anh và Việt Sơn đều cực kỳ khẩn trương.
“Lực lượng của ngươi là của ta!”
Kim Chung Tráo, Thư Tiểu Bạch lập tức sử dụng Kim Chung Tráo.
Cánh tay của Trường Không đâm vào Kim Chung Tráo thì lập tức bị chấn nát.
Thư Tiểu Bạch đẩy ra một chưởng, Đại Hải Vô Lượng!
Trường Không lại bị đánh bay ra ngoài.
Toẹt---
Thư Tiểu Bạch nhổ ra bãi nước bọt: “Chỉ bằng vào ngươi, mà cũng thèm nhỏ dãi thân thể ta?”
Từ khi chiến đấu đến giờ, biểu hiện của Thư Tiểu Bạch gần như hoàn mỹ.
Ngoại trừ lúc phun nước bọt, bị Kim Chung Tráo bắn ngược lại vào mặt mình ra thì không có vấn đề gì.
“Các ngươi có nhìn thấy gì không?”
Lũng Anh và Việt Sơn lập tức cúi đầu xuống, coi như chưa xảy ra chuyện gì.
Trường Không lại đứng lên: “‘Lực lượng tan rã’ thật mạnh mẽ.”
Trường Không có thể cảm nhận được, ‘Lực lượng tan rã’ của Thư Tiểu Bạch nhiều hơn Thiên Vũ không biết bao nhiêu lần.
Điều này khiến cho hắn trở nên cực kỳ hưng phấn.
Thư Tiểu Bạch mạnh mẽ hơn Thiên Vũ, hắn càng vui vẻ.
Dù sao ‘Lực lượng tan rã’ này cũng không làm mình bị thương được.
Thư Tiểu Bạch cũng đã nhận ra, thân thể của Trường Không là được tạo thành từ máu tươi.
Vết thương bình thường không thể làm gì được hắn.
Mà công hiệu mạnh nhất của nội công chính là chế tạo nội thương.
Thân thể của Trường Không chỉ là một vũng máu.
Coi như Thư Tiểu Bạch trộn lẫn quấy đều hắn 100 lần thì hắn cũng chẳng sao.
Nhưng mình chỉ cần có Kim Chung Tráo thì Trường Không cũng không thể làm gì được mình.