Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 256 - Chương 257 - Hắn Chính Là Ác Ma Của Thành Thái Dung

Chương 257 - Hắn chính là ác ma của thành Thái Dung
Chương 257 - Hắn chính là ác ma của thành Thái Dung

“À Đúng rồi, lão Vu đâu?”

“Ở viện Ngự Sủng.”

“Sắp xếp chỗ ở cho hắn đi, à….ta nhớ là hình như sát vách ngươi cũng đang trống đúng Không? Thế cho hắn ở sát vách ngươi đi.”

Thư Tiểu Bạch nói xong thì quay người rời đi, đi thẳng viện Ngự Sủng.

Thư Tiểu Bạch tìm được Lão Vu.

“Sư phụ, ngài đã trở về rồi.” Lão Vu lập tức tiến lên: “Sư phụ, đây là Ma thú đồ giám mà ta và Lâm Tố biên soạn, trong này có ghi chếp hơn 300 loại ma thú, tất nhiên, đại bộ phận là công lao của ta, tiểu tử Lâm Tố này rất lười biếng, vẫn còn rất nhiều ma thú chưa đăng ký, ta sẽ tiếp tục cố gắng.”

(đồ giám= kiểu sổ ghi chép sưu tập)

“Tốt, rất tốt.” Thư Tiểu Bạch gật đầu: “Băng Lam đâu?”

“Sư phụ, ngài tìm Băng Lam làm gì?”

“Ta Không tìm nàng, ta chỉ nhờ ngươi báo cho nàng một việc mà thôi.”

“Ngài nói đi.”

“Cha nàng qua đời rồi.”

“A…?”

“Chuyện này ngươi đi nói với nàng đi, thế thôi.”

“A, khoan đã….sư phụ, chuyện này vẫn là ngài đi báo cho nàng đi, đến cùng là chuyện gì xảy ra ta cũng Không biết…..”

“Không, ngươi là thầy của nàng, chuyện này nhất định phải là ngươi báo cho nàng, cũng chỉ có ngươi mới có thể an ủi nàng.”

Thư Tiểu Bạch Không muốn làm chuyện này, dĩ nhiên Lão Vu cũng Không muốn làm.

Nhưng mà Thư Tiểu Bạch Không có ý định cò kè mặc cả với Lão Vu.

“Thế thì ít nhất ngài cũng phải nói cho ta biết tình huống cụ thể chứ.”

Thư Tiểu Bạch kể lại chuyện Thủ Đô Công Nghiệp bị hủy diệt cho Lão Vu nghe.

Vẻ mặt lão Vu đau khổ, loại chuyện an ủi người này, hắn thực sự Không muốn nhận, hơn nữa còn muốn nói cho người ta biết một tin tức cửa nát nhà tan trước đã.

……

Khi Dư Linh Lung gặp được Lão Khâu ở ra vào.

Không biết vì sao, mà bỗng nhiên nàng cảm thấy giống như bị một loài săn mồi nào đó nhìn chằm chằm.

Dư Linh Lung sợ hãi cúi đầu xuống, vội vàng đi ra khỏi học viện Ma Pháp.

“Vì sao nơi này toàn những quái nhân ghê người thế nhỉ?” Dư Linh Lung oán trách một câu.

Đúng lúc này, có một nữ nhân cao lớn đi đến từ phía đối diện.

Không, Không phải là cao lớn, mà phải là to lớn.

Khi Dư Linh Lung đi ngang qua nàng, thì lập tức cảm giác được một loại uy áp khiến cho mình hít thở Không thông.

“Rất lâu rồi chưa được ăn thịt nhân loại, chán quá, vì sao bọn họ Không chịu bán mấy đứa bé đó nhỉ, mình cũng Không phải Không trả tiền mà.”

Dư Linh Lung bước nhanh hơn, đây mẹ nó còn là người sao?

Dư Linh Lung tìm được một nhà hàng, sau khi gọi đồ ăn xong, thì nghe được mấy nhân viên phục vụ nói thầm với nhau.

“Bao giờ mới có người đến cứu vớt chúng ta đây.”

“Đừng nghĩ nhiều, chỉ cần có học viện Ma Pháp ở đây, chỉ cần có tên Thư Tiểu Bạch tội ác tày trời đó ở đây, thì Không có ai có thể cứu vớt được chúng ta.”

“Đến cùng thì Thư Tiểu Bạch đã làm cái gì?”

“Nghe nói trong Đêm Tai Họa thì chính hắn đã mở cổng thành ra, còn Kiếp Nạn Bụi Gai cũng chính là hắn gây ra.”

Dư Linh Lung nghe một lúc, cảm thấy Thư Tiểu Bạch mà hai nhân viên phục vụ này nhắc đến, và Thư Tiểu Bạch mà nàng quen biết là hai người khác nhau.

“Phục vụ.”

“Xin chào tiểu thư, xin hỏi ngài cần gì sao?”

“Vừa rồi ta nghe các ngươi nhắc đến Thư Tiểu Bạch, hắn là ai?”

“Hắn chính là viện trưởng của học viện Ma Pháp, nhưng mà hắn cũng là kẻ xấu xa tồi tệ nhất ở nơi này.”

“Những chuyện mà các ngươi vừa nói, hắn thật sự làm như thế à?”

“Khẳng định, tất cả người ở đây đều biết chuyện này.” nhân viên phục vụ gật đầu: “Ngươi còn chưa biết, tên gác cổng của học viện Ma Pháp chuyên môn ăn thịt người, còn cả một nữ nhân thân thể cao lớn, trên đầu mọc sừng cũng suốt ngày đi hỏi người khác bán trẻ con hay Không.”

Một nhân viên phục vụ khác cũng xông lên nói: “Ta còn nghe nói rằng bọn họ lừa gạt trẻ em ở nơi khác đến để làm đồ dự trữ nữa.”

“Thế Thư Tiểu Bạch có em trai Không?” trong lòng Dư Linh Lung lộp bộp một tiếng, cảm thấy Không ổn lắm.

“Không có.” Nhân viên phục vụ lắc đầu: “Mặc dù học viện Ma Pháp rất rộng lớn, nhưng cũng chỉ có vài người thôi, rất dễ nhận ra, chắc chắn Thư Tiểu Bạch Không có em trai.”

Tâm trạng của Dư Linh Lung lập tức ngã xuống đáy cốc.

Không được, mình nhất định phải nghĩ cách cứu Ích Hòa ra.

Tuyệt đối Không thể để cho hắn gặp nguy hiểm được.

Dư Linh Lung đi ra khỏi nhà hàng, Không lâu sau, nàng nhìn thấy trước cửa của một tòa nhà bỏ hoang đang treo lủng lẳng thi thể, trong đó còn có vài thi thể nữ tính.

Mà người đi đường dường như đã quen thuộc với cảnh này, Không ai thấy kỳ lạ.

Nhưng đối với Dư Linh Lung đã sinh sống lâu ở Mặc Thành thì đây chính là một tội ác kinh khủng.

Dư Linh Lung kéo một người đi đường lại hỏi: “Xin chào, xin hỏi mấy bộ thi thể này là ai? Vì sao lại treo ở chỗ này?”

“Ah, bọn họ là người của Vương gia, là quan chức của chính phủ tạm thời, nghe nói là vì tranh đoạt quyền lực với Thư Tiểu Bạch, nên bị người của Thư Tiểu Bạch giết chết sạch, sau đó treo ở đây để cảnh cáo chúng ta.”

Bình Luận (0)
Comment