Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 262 - Chương 263 - Chiến Tranh: Tị Nạn

Chương 263 - Chiến tranh: Tị nạn
Chương 263 - Chiến tranh: Tị nạn

La Tâm đứng ở trước cổng học viện Ma Pháp, nhìn những học viên quen thuộc mang theo người nhà bọn họ chạy đến, trong lòng nàng cảm thấy rất vui mừng, ít nhất không uổng công dạy dỗ bọn họ.

Mà bọn họ còn mang theo rất nhiều cư dân khác nữa.

La Tâm cũng chỉ nhìn thoáng qua những người này chứ không ngăn cản bọn họ tiến vào học viện Ma Pháp.

“La Tâm, ta thấy còn thiếu một học viên chưa chạy đến, hình như là nhà Lý Mâu ở cưới phố thì phải.” Lão Khâu nói ra.

“Ta chạy đi xem thử, ngươi ở chỗ này, khi đến thời gian thì lập tức mở ra ma pháp trận phòng ngự.” La Tâm gật đầu.

Đây là lần đầu tiên học viện Ma Pháp gặp phải kẻ địch.

Lúc này tất cả mọi người rất khẩn trương, mọi người đều có vẻ hơi luống cuống.

La Tâm nhanh chóng chạy về phía nhà của Lý Mâu.

Liền thấy Lý Mâu đang đẩy cha mẹ ngồi trên hai chiếc xe lăn, trong ngực còn ôm một đứa trẻ đang khóc oa oa.

Bên cạnh còn có một đứa bé cũng vừa khóc vừa chạy theo.

“Chị đại.”

“Đi theo ta.” La Tâm lập tức đi lên hỗ trợ.

Vù vù vù----

Đúng lúc này, đỉnh đầu họ có rất nhiều bóng đen to lớn bay qua.

Vẻ mặt của La Tâm và Lý Mâu đều thay đổi.

“Im lặng, đi.”

Những bóng đen này cực kỳ giống với Đại Đầu.

Nhưng mà chúng không có thân thể to lớn như Đại Đầu bây giờ, nhưng lại to lớn hơn Đại Đầu trước khi đi qua Thế Giới Nguyên Tố rất nhiều.

La Tâm nhìn những bóng đen này, thấy số lượng phải có hơn 10 con.

Đúng lúc này, hai con Hủy Diệt Giả từ trên trời giáng xuống, hạ xuống phía trước và phía sau bọn họ.

“Ngươi mang gia đình minh lách qua, rồi dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào học viện, ta sẽ cản bọn chúng lại.” La Tâm lạnh lùng nói.

“Chị đại, ta ở lại chiến đấu với ngươi.”

“Cút đi, với công phu mèo bao chân của ngươi thì ở lại để chịu chết à? Người nhà của ngươi cũng ở lại để chôn cùng ngươi sao?”

“Cút đi, Tiểu Tâm Nhi nhà ta thì để cho ta đến bảo vệ, đừng ở đây cản trở nữa.”

Đúng lúc này, A Vân nhảy xuống từ một nóc nhà.

Lý Mâu vẫn hơi do dự, lúc này cha mẹ của hắn nói ra: “Lý Mâu, chúng ta đi trước đi, đừng ảnh hưởng bọn họ chiến đấu.”

“Chị đại La Tâm, A Vân tỷ, chúng ta đi trước, chờ ta đưa gia đình đến học viện rồi sẽ trở lại giúp đỡ các ngươi.”

“Cút nhanh lên.”

La Tâm thấy A Vân đến thì trên mặt lộ ra vẻ không vui: “Ngươi đến đây làm gì? Trong học viện còn đang thiếu người.”

“Không thiếu, có Lão Cừu ở đó rồi, không có chuyện gì cần ta làm.” A Vân bắt đầu giãn gân cốt.

Gào gào-----

Hai con Hủy Diệt Giả trước và sau bắt đầu gào thét về phía A Vân và La Tâm.

Ngay sau đó, chúng bắt đầu công kích về phía hai người.

Ánh mắt của La Tâm và A Vân thì nhìn chăm chú vào tên kỵ sĩ trên đầu Hủy Diệt Giả.

Các nàng cũng có hiểu biết với hệ Ngự Sủng.

Dù sao trong nhà cũng có hai vị tông sư Ngự thú, Thư Tiểu Bạch và Lão Vu đều được coi là người khai sáng ra nghề nghiệp này.

A Vân bỗng nhiên chạy lấy đà, tốc độ cực kỳ nhanh chóng, hai tay kết thành chưởng đánh về phía kỵ sĩ ở bên trái.

La Tâm thì nhanh chóng bắn ra hai thành mâu xương về phía kỵ sĩ bên phải.

Trong nháy mắt, hai tên kỵ sĩ đã bị miểu sát.

Rống rống rống---

Nhưng mà lúc này, hai con Hủy Diệt Giả vẫn điên cuồng tấn công về phía hai người họ.

A Vân cấp tốc nhảy lên để tránh, còn La Tâm thì lập tức thì triển lá chắn bằng xương để cản lại.

Nhưng mà lá chắn của La Tâm cũng không ngăn cản được lâu.

A Vân thấy thì thì nhảy xuống bên cạnh La Tâm, kéo giật La Tâm ra.

“Chuyện gì thế này, vì sao chủ nhân chúng chết rồi mà chúng vẫn còn chưa đi?”

“Tinh thần lực của bọn chúng trở nên vô cùng cuồng loạn, giống như bọn điên vậy, chúng không giống với sủng vật của Tiểu Bạch ca và Lão Vu, chúng điên cuồng hơn nhiều.”

Nếu như nói sủng vật và Thư Tiểu Bạch là vợ chồng hợp pháp, có giấy đăng ký đàng hoàng.

Như vậy thì Lão Vu thuộc về loại dùng tiền nuôi sugar baby.

Còn hai con Hủy Diệt Giả này thì giống như bị cưỡng …. vậy.

Có lẽ vì chúng có cùng một hoàn cảnh nên thương xót lẫn nhau, sau khi mất khống chế chúng cũng không tấn công lẫn nhau, mà không ngừng phá hoại tất cả mọi thứ ở xung quanh, đuổi giết A Vân và La Tâm.

A Vân mang theo La Tâm liên tục né tránh.

Công kích của nàng không có nhiều hiệu quả với hai con Hủy Diệt Giả này.

“A Vân, thả ta xuống, ngươi tập trung đối phó một con đi, một con khác để ta ngăn cản cho.”

Thăng Huy Chi Thuật! Bát Vương Pháp!

Đúng lúc này, hai bóng người đánh úp về phía con Hủy Diệt Giả bên trái, hai quả đấm đánh vào trên đầu của con Hủy Diệt Giả này.

Con Hủy Diệt Giả này lắc lắc đầu, rồi dùng cái đuôi quét ngang một cái, đánh bay hai người ra ngoài.

“Lão đại, lão nhị…”

Người đến chính là La Đằng và La Hoàng.

Cho đến giờ thì La Tâm vẫn chưa tha thứ cho 2 người họ.

La Đằng và La Hoàng cũng không nói chuyện với La Tâm, hai người lại đứng lên.

Một đòn nay khiến cho hai người họ bị thương không nhẹ.

Con Hủy Diệt Giả lập tức quay đầu lao về phía La Đằng.

Sắc mặt La Tâm lại thay đổi, lúc này La Đằng còn chưa kịp phản ứng.

Nếu như bị con Hủy Diệt Giả này húc cho một phát, thì cơ bản là có thể phát giấy báo tử rồi.

Bỗng nhiên, lại có một bóng người từ trên trời giáng xuống, một cước đạp vào đầu con Hủy Diệt Giả này.

Thân thể của con Hủy Diệt Giả này lập tức ngã nhào xuống đất.

Người đến là Sâm La!

Hai bên đều ăn ý, không tiếp xúc với nhau, không trao đổi với nhau.

La Tâm thu hồi lại tầm mắt, quay sang nói với A Vân: “Chúng ta phụ trách bên này.”

A Vân thấy vẻ mặt nghiêm túc của La Tâm thì cũng muốn tìm lại mặt mũi cho nàng, bắt đầu hoạt động chân tay.

“Tiểu Tâm Nhi, ngươi đánh từ xa, để ta làm chủ lực.”

“Ngươi làm chủ lực? ngươi xác định mình làm được?”

“Tiểu tiện nhân, đừng coi thường tỷ tỷ ta, ta chính là truyền nhân duy nhất của hệ Nội công, ta sẽ cho ngươi xem thực lực chân chính của ta.”

“Gọi ai là tiểu tiện nhân? Bản tiểu thư là người đại diện của ma pháp Vong Linh.”

La Tâm và A Vân trêu chọc lẫn nhau, nhưng nội tâm lại âm thâm nghiêm túc.

Hai bàn tay của A Vân bắt đầu hiện lên ánh sáng máu xanh.

La Tâm thì triệu hoán ra những bảo bối mà mình đã cất giấu.

Bình Luận (0)
Comment