Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 276 - Chương 277 - Nữ Vương Ngu Xuẩn

Chương 277 - Nữ Vương ngu xuẩn
Chương 277 - Nữ Vương ngu xuẩn

“Nữ Vương, nhiệm vụ lần này của ngươi rất quan trọng, ngươi có nắm chắc hoàn thành không?”

“Loại nhiệm vụ không thể ăn nhân loại, không thể chuyển nhân loại này, vì sao giao cho ta?”

“Người Siêu Phàm muốn có một mảnh đất đặt chân, thì tương lai ngươi cũng phải ngoại giao, đây là cơ hội để cho ngươi rèn luyện.” Lão Cừu nói như thật.

Nữ Vương thì không hứng thú gì với loại chuyện này.

“Ta không muốn đi.” Nữ Vương trả lời thành thật.

Nàng cảm thấy Lão Cừu cũng chỉ coi nàng làm chân sai vặt mà thôi.

“Nếu như ngươi hoàn thành được nhiệm vụ này, thì khi ngươi trở về ta sẽ bảo viện trưởng làm cho ngươi một bộ giáp.”

Nữ Vương động tâm, đúng là nàng rất thèm bộ giáp đó.

Ngày nào con chó con kia cũng khoe khoang bộ giáp đen đó trước mặt nàng.

Nàng cũng muốn có một bộ giáp như thế, nằm mơ cũng muốn.

“Khi hoàn thành nhiệm vụ thì nhẫn không gian cũng thuộc về ta.”

“Cũng được.” Lão Cừu đồng ý: “Đây là danh sách, ngươi giao nó cho thương hội thành Tinh Bạch, bảo họ phải chuyển tất cả những vật tư và tài nguyên này đến Học viện Ma Pháp, nếu như họ từ chối, vậy thì nói cho họ biết, từ chối có nghĩa là khai chiến.”

“Đi kiểu gì bây giờ?”

“Đại Đầu sẽ chở ngươi đi.”

Nói trắng ra, thì là Lão Cừu để Nữ Vương và Đại Đầu đi bắt chẹt.

Sau khi xử lý xong Mặc Dương thì Thư Tiểu Bạch đã muốn đi luôn rồi.

Nhưng mà Lão Cừu đã cản lại, bới vì tin tức Mặc Dương chết trận phải mất chục ngày mới truyền đến được.

Hiện giờ thông tin liên lạc bị cắt đứt, cho nên thành Tinh Bạch vẫn chưa biết được tình hình nơi này.

Hơn nữa, sau khi tin tức truyền đến thành Tinh Bạch thì nhất định sẽ xảy ra hỗn loạn.

Dù sao thì kẻ thống trị Khu Tam Hoang cũng đã bị xử lý.

Như vậy chắc chắn sẽ xuất hiện tình trạng tranh quyền đoạt lợi.

Thực tế đúng như những gì mà Lão Cừu đã suy đoán.

Mặc Dương chết khiến cho thành Tinh Bạch trở nên hỗn loạn.

Đám Lãnh chúa ở xung quanh bắt đầu đấu đá lẫn nhau.

Nhưng không ai có thực lực tuyệt đối để chiến thắng, cho nên cuối cùng thì thương hội thành Tinh Bạch đứng ra hòa giải, đồng thời tiếp quản luôn thành Tinh Bạch.

Phân tranh đã nhanh chóng dừng lại, đồng thời trật tự xã hội cũng khôi phục.

Vì vậy mà thương hội thành Tinh Bạch bắt đầu trở nên lớn mạnh, hơn nữa còn có dấu hiểu tiếp quản luôn của Khu Tam Hoang.

Người của Lão Cừu phái đí phải mất nữa tháng mới đưa được tin tức trở về.

Cục diện này cũng chính là cục diện mà Lão Cừu mong đợi.

Nếu như vẫn cứ hỗn loại, thì Lão Cừu biết tìm ai đòi bồi thường bây giờ.

Hiện tại thì có rồi, thương hội thành Tinh Bạch!

Cha nợ con trả, cục diện rối rắm mà Mặc Dương để lại, thương hội thành Tinh Bạch phải tiếp nhận, không muốn nhận cũng phải nhận.

Cuối cùng thì Nữ Vương cũng nhận nhiệm vụ này.

Lão Cừu sở dĩ muốn Nữ Vương nhận nhiệm vụ này là bởi vì toàn bộ Học viện Ma Pháp chỉ có hai loại, một là Thư Tiểu Bạch, có khí chất điểu ti đập thẳng vào mặt, hai là một đám lưu manh côn đồ, trong đó thì La Tâm là ví dụ điển hình nhất.

Chỉ có Nữ Vương, mới có được khí chất để đi bắt chẹt làm tiền, bất kỳ ai tiếp xúc với Nữ Vương đều sẽ cảm thấy tự ti trước khí chất của nàng.

Ngoài trừ khắc tinh của nàng là Tiểu Tiểu Hắc.

Đại Đầu thì dễ nói chuyện hơn nhiều.

Vừa nói đến nhiệm vụ được ra ngoài thì hắn lập tức gật đầu đồng ý luôn.

Nữ Vương nhảy lên lưng của Đại Đầu.

“Đi thôi, chúng ta xuất phát.”

“Trao đổi, bằng ngôn ngữ nhân loại.” Đại Đầu nói.

“Ah…xuất phát.”

Thời gian gần đây Đại Đầu đã thuê một giáo viên dạy ngôn ngữ nhân loại, một giáo viên đáng tin cậy.

Đồng thời hắn còn dựng một tấm biển ở dưới chân núi Viêm Ma của mình, Vong Linh pháp sư không được tiến vào.

Tấm bảng này là giáo viên mới của hắn viết cho.

“Đại Đầu, từ bỏ nhân loại đó đi, hãy trở thành thủ hạ của ta, ta sẽ cho ngươi đãi ngộ cao hơn, ngươi và Người Siêu Phàm sẽ đứng trên đỉnh cao của thế giới này.”

“Ngu xuẩn, đánh thắng, chủ nhân, trước đi.”

……

Thành Tinh Bạch, phủ Lãnh chúa.

Nhưng nơi này hiện giờ đã trở thành tòa nhà hội nghị.

Từ nửa tháng trước, sau khi Mặc Dương và quân đoàn Hủy Diệt Giả bị tiêu diệt ở thành Thái Dung, thì ngày thứ hai tranh chấp đã xuất hiện.

Ban đầu là những thủ hạ thân tín và đám họ hàng thân thích của Mặc Dương tranh đoạt di sản và quyền lực của hắn.

Kết quả cuối cùng là hai nhóm người này đều chết hết, đồng quy vu tận.

Còn vì sao hai đám người này lại chết hết được, thì chỉ có thể nói là do bọn họ quá ngu xuẩn.

Mặc kệ là đám thủ hạ thân tín hay thân thích của Mặc Dương thì đều dựa vào Mặc Dương mới có thể leo lên được vị trí đó.

Có bao nhiêu người dựa vào năng lực cá nhân để leo lên, có bao nhiêu người đi cửa sau để leo lên thì không biết được.

Nhưng khi Mặc Dương vừa thất bại, thì họ không lo lắng tìm đường lui cho mình, mà trực tiếp tranh đoạt di sản và quyền lợi của Mặc Dương.

Thật sự là phải hoài nghi trí thông minh của đám người này.

Mặc Dương mới trở thành Đại lãnh chúa được bao lâu chứ?

Chẳng qua là nửa năm mà thôi, còn chưa tạo dựng lên được uy tín hay việc làm thiết thực nào đáng nói.

Trừ để lại một hình ảnh bạo quân ra, thì chả còn gì khác.

Những kẻ chân chính trunh thành với Mặc Dương chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Thậm chí hai nhóm người này còn muốn báo lên cho Bạch Quỳnh hội.

Họ nghĩ rằng tổng bộ của Bạch Quỳnh hội sẽ trợ giúp mình kế thừa Mặc Dương.

Kết quả Bạch Quỳnh hội còn chưa có ý kiến, thì hai nhóm người này đã đánh nhau.

Cuối cùng cứ chết hết như vậy.

Bình Luận (0)
Comment