Thư Tiểu Bạch trong Thế Giới Nguyên Tố lâu như vậy, mà tu vi còn chưa tăng lên.
Nhưng khả năng chế luyện thuốc và luyện Dược tề Luyện kim lại tăng lên rất nhiều.
Thư Tiểu Bạch không thể đảm bảo thuốc mà mình luyện ra có tác dụng hay không.
Nhưng mà ít nhất hắn cũng đảm bảo được thuốc này không có độc.
…….
Lần thí nghiệm thứ 965, Trúc cơ đan.
Tài liệu: Cỏ Hóa Xà, cỏ Hỏa Liệt, hoa Tanh Lam, rễ Đất.
Đan đỉnh: Hồng Thiết Đỉnh.
Địa hỏa, nhiệt độ: 2800 độ C.
……
Sau khi Thư Tiểu Bạch ghi chép xong thì bắt đầu thí nghiệm.
Không lâu sau, đan dược đã ra lò.
Thư Tiểu Bạch mở Hồng Thiết Đỉnh ra, bên trong có ba viên đan dược màu hồng.
Thư Tiểu Bạch cầm đan dược lên xem, ngoại hình đúng là chẳng ra gì.
Thư Tiểu Bạch liền kéo một con Hồng Lang dài khoảng 5m bên cạnh đến.
Đây chính là vật cưỡi của hắn, kiêm luôn thành viên thí nghiệm đan dược.
Tất nhiên, nó còn một thân phận khác nữa, là thức ăn dự trữ.
Đừng nhìn con sói này chỉ dài 5m, trên thực tế địa vị của nó ở Thế Giới Nguyên Tố không khác gì con chuột trong thế giới hiện thực.
Nơi này khắp nơi đều là quái thú to hơn 100m, quái thú hơn 1000m cũng chẳng hiếm hoi gì.
Một con sói 5m thì có thể làm được gì?
Đại đa số thời gian chúng nó đi theo sau mông một ít quái thú, sau khi chờ quái thú ăn chán chê thì chúng đi lên nhặt ít cơm thừa canh cặn.
“Chủ nhân…ta thực sự không muốn ăn…”
Tiểu Hồng đau khổ nhìn Thư Tiểu Bạch.
“Đến đây ăn đi, ăn xong thì hôm nay ta sẽ mang ngươi đi ăn đồ ngon.”
Tiểu Hồng rất thống khổ, hắn hy vọng ngày hôm đó mình chết ở dưới bàn chân con Voi ma mút khổng lồ đó thì hơn.
Chí ít mình có thể chết mà không đau đớn.
Mà không giống như bây giờ, mỗi ngày trước bữa cơm, nó đều phải ăn một ít đan dược không biết được luyện từ thứ gì, Thư Tiểu Bạch nói là món khai vị.
Sau khi ăn cơm xong còn phải ăn thêm một lần nữa, Thư Tiểu Bạch lại nói là hỗ trợ tiêu hóa.
Ba tháng trước, khi Thư Tiểu Bạch cho nó ăn một viên đan dược màu xanh lam, thì nó mọc ra một đôi cánh.
Ban đầu nó còn tưởng rằng từ bây giờ mình có thể bay lượn khắp trời.
Kết quả, đó đúng thật là một đôi cánh, nhưng ngoại trừ việc quạt gió cho Thư Tiểu Bạch luyện đan thì không còn tác dụng gì khác.
Nửa tháng trước, Thư Tiểu Bạch lại cho nó ăn một viên đan dược màu tím.
Tốc độ của nó tăng lên gấp mười lần.
Ngày hôm đó, suýt nữa nó đập đầu chết trên vách núi.
Còn mấy hôm trước, Thư Tiểu Bạch cho nó ăn một viên đan dược nhiều màu, nó bị đau bụng đến tận bây giờ.
Tiểu Hồng rất thống khổ, nó cảm thấy mình ăn xong viên đan dược này, thì mình sẽ không còn phiền não vì bị tiêu chảy nữa.
Rất có thể sẽ quỳ luôn tại hiện trường.
“Ăn đi, ngươi không tin tưởng ta à?” Thư Tiểu Bạch nghiêm mặt nhìn Tiểu Hồng: “Ăn nhanh lên, sau đó ta sẽ tìm cho ngươi một con sói đực.”
Cuối cùng thì Tiểu Hồng vẫn phải cúi đầu trước dâm uy của Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch bắt đầu ghi chép tác dụng của đan dược.
Tiểu Hồng là một con dã thú có Linh căn, đây cũng chính là nguyên nhân mà Thư Tiểu Bạch lấy nó làm vật thí nghiệm.
Đúng lúc này, Thư Tiểu Bạch phát hiện Linh căn của Tiểu Hồng vỡ vụn ra, sau đó từ bên trong lộ ra một một cái Linh Căn dài nhỏ và sáng chói khác.
Dù sao thì cũng không khác gì cái Linh căn lúc trước lắm.
Nhưng mà trên Linh căn này lại có nhiều sợi rễ hơn, những sợi rễ đang trôi nổi trên mặt nước của Khí Hải giống như con sứa vậy.
Những sợi rễ này chủ động kết nối với Khí Hải.
Ngao------
Tiểu Hồng không hề thấy khó chịu, ngược lại ngửa mặt lên trời thét dài rất hưng phấn.
Đôi cánh của nó nhẹ nhàng phe phẩy một chút, rồi ngay sau đó thì bay lên trời.
Đây là lần đầu tiên nó dựa vào năng lực của mình để bay lên.
Lúc trước nó đều được Thư Tiểu Bạch dẫn theo bay lên trời, hoặc là Thư Tiểu Bạch ném nó.
Lần này, nó có cảm giác mình có thể lên như diều gặp gió chín vạn dặm, từ đây một đi không trở lại.
“Quay lại.” Thư Tiểu Bạch quát lên.
Tiểu Hồng thành thành thật thật quay lại.
Thư Tiểu Bạch lại kiểm tra tình trạng cơ thể cho Tiểu Hồng.
Khí Hải của nó trở nên rộng hơn rất nhiều, tốc độ hồi phục linh lực cũng nhanh hơn.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy Tiểu Hồng đã thành công Trúc Cơ.
Nhưng mà Thư Tiểu Bạch cảm thấy, chắc hẳn Trúc Cơ còn có thể phát triển hơn nữa.
Nhưng vì hệ thống tu tiên chưa hoàn thiện.
Chắc hẳn sau khi Trúc Cơ thành công, thì cần phải chủ động khống chế linh lực phát triển Khí Hải.
Cho nên Tiểu Hồng chỉ có thể coi là thành công một nửa mà thôi.
Còn cần phải sáng tạo ra một bộ công pháp dành cho Trúc Cơ nữa.
“Tiểu Hồng, ngươi cũng đã ở bên cạnh ta một năm rồi nhỉ.”
“Chủ nhân, một năm là cái gì?”
Ba----
“Đừng giả vờ giả vịt với ta, lúc trước ta đã dạy ngươi rồi.”
“Ta quên rồi.” Tiểu Hồng nhìn Thư Tiểu Bạch với ánh mắt ấm ức và tủi thân.
“Tình cảm của chúng ta sâu đậm như vậy rồi, ngươi có muốn đi theo ta không?”
“Chủ nhân, nơi này là nhà của ta, là nơi ta sinh sống và lớn lên, ta không muốn đi đến nơi khác.”
“Thế thì tốt, ngươi đi thu dọn một chút đi, rồi sau đó theo ta về nhà.”
“????”
“À đúng rồi, đào cho ta mấy cái hố, sau đó rải túi hạt giống này xuống.”