“A Vân, hôm nay dạy nguoi công pháp hệ Mộc, Trường Xuân Công.”
Sau khi Thư Tiểu Bạch nhận được lý luận ma pháp Tự Nhiên thì đã thông qua ma pháp Tự Nhiên để lục lọi ra công pháp hệ Mộc trong ngũ hành, Trường Xuân Công.
Trường Xuân Công không giống với những công pháp khác, Trường Xuân Công thuộc về công pháp Dưỡng sinh.
Uy lực của nó không mạnh, tuy nhiên lại có thể gia tăng công lực hơn xa mấy mấy loại công pháp khác.
Hơn nữa còn có thể tẩm bổ thân thể, điều trị nội thương.
Nếu như chỉ tu luyện Trường Xuân Công, thì đời này mạnh nhất cũng chỉ đi đánh Thái Cực Quyền trong công viên.
Nhưng mà thông qua ngũ hành tương sinh, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, thì Trường Xuân Công lại cực kỳ huyền diệu, thậm chí đã tiếp cận tu tiên.
Công lực của A Vân bây giờ cũng tương đối thâm hậu, nội lực đã đạt đến 8500.
Một mặt là thiên phú của nàng xuất chúng, mặt khác là nàng rất siêng năng tu luyện.
Nàng chăm chỉ hơn tiểu tiện nhân La Tâm rất nhiều.
A Vân tu luyện xong Trường Xuân Công, thì cơ thể bắt đầu bài trừ ra những tạp chất tanh hôi.
“Tiểu Bạch ca, cơ thể ta làm sao vậy.”
A Vân còn tưởng mình tu luyện sai lầm.
“Thoát thai hoán cốt, thay da đổi thịt mà thôi.” Thư Tiểu Bạch nói xong thì lấy ra một thùng máu: “Cầm lấy cái này đổ vào bồn tắm, rồi ngâm mình trong đó vận chuyển công pháp hấp thu những tinh hoa trong này để rèn luyện cơ thể.”
Sau khi Thư Tiểu Bạch đi thì A Vân lại tiếp tục tu luyện.
Nàng tu luyện hệ thống nội công đã đi vào quỹ đạo.
Thư Tiểu Bạch chỉ cần hơi dẫn dắt là nàng đã có thể lĩnh hội được chân ý ở trong đó.
Sau khi tu luyện thì nàng đã hiểu được sự ảo diệu của Trường Xuân Công, nội lực nhìn như mềm yêu vô lực, nhưng thật ra bên trong ẩn giấu ảo diệu.
Trong nhu có cương, thế như sóng lớn, lực thì như núi lớn.
Sinh lực toàn thân, sinh sôi không ngừng.
Một thùng máu quái thú này khiến cho cơ thể của A Vân trở nên mạnh hơn rất nhiều.
Nội lực của nàng cũng bắt đầu tăng lên.
9000…9500…9999…
Chỉ kém một chút nữa! một chút nữa là đã có thể đột phá 10000.
A Vân hấp thu xong chỗ máu thì thở dài một hơn.
A Vân còn chưa kịp tắm rửa, thì cửa phòng đã bị mở ra một cách bạo lực.
Ngươi dùng loại phương pháp này để mở cửa, chỉ có tiểu tiện nhân nào đó.
“A Vân, ngươi bị thương à?” Tiểu tiện nhân nhìn thấy A Vân máu me đầy người thì hỏi rất lo lắng.
A Vân chiến đấu ở đâu mà thê thảm như vậy.
“Không phải, chỉ đang tắm rửa thôi.” A Vân thuận miệng nói.
La Tâm nhìn A Vân từ trên xuống dưới, xác nhận là nàng không hề bị thương.
“Ngươi đến đây làm gì?”
“Ta nhận một nhiệm vụ ở công hội Ngự thú, có ba con Ma thú chuyên rình rập mai phục người ở Hoang Cốc, ngươi có muốn đi cùng không?”
“Loại nhiệm vụ này mình ngươi đi là được, kéo ta đi làm gì?”
“Chúng ta chính là chị em tốt, cùng tiến cùng lùi.” TIểu tiện nhân La Tâm lôi kéo cánh tay đẫm máu của A Vân, nhẹ nhàng lay động.
“Nói đi, ngươi lại muốn làm trò gì.”
“Ta muốn một thỏi sắt Xám, nhưng còn thiếu 100 Điểm Cống Hiến.”
“Thế thì đi thôi, đừng nói là ngươi không xử lý được ba con Ma thú.”
“Trong ba con Ma thú này, có một con là cấp bốn, hai con cấp năm. Mà công hội Ngự Thú muốn trò chuyện câu thông với chúng, chứ không phải là tiêu diệt chúng.”
“Vì sao? Chúng đã đả thương người rồi mà còn không giết chúng sao?”
“Là người của chúng ta xông vào lãnh địa của bọn chúng, còn đả thương một con Ma thú con, cho nên chúng mới phản kích. Ý của Lão Vu là, nếu như không cần thiết thì tận lực không làm chúng bị thương.”
“Lão Vu làm việc ôn hòa như thế à?”
Các nàng đều biết, ban đầu Lão Vu khống chế Ma thú như thế nào.
Với thực lực của La Tâm thì tiêu diệt ba con Ma thú cũng không khó.
Nhưng muốn bắt sống thì rất khó, ma pháp Vong Linh của nàng chỉ đập một phát là thương nặng gần chết rồi, bắt sống kiểu gì.
Cho nên nàng mới đi tìm A Vân hỗ trợ.
“Ta không muốn ngồi trên đám vật cưỡi zombie của ngươi.”
“Ta có đồ chơi mới rồi.” La Tâm nói ra.
“Đồ chơi mới nào?”
Dưới chân La Tâm tràn ra một mảng sương mù màu xám, trong đám sương mù có một con ngựa chiến khoác áo giáp màu đen đứng lên.
“Đây là…”
“Đây là Chiến mã Vong Linh của ta, sao nào, ngầu không?”
A Vân gật đầu: “Đúng là rất ngầu.”
…...
Ba ba ba----
An Nam cho mỗi bạn nhỏ một quyền, tất cả học sinh ở trước mắt đều ngã xuống.
“Nếu như các ngươi chỉ tu luyện ma pháp mà không rèn luyện năng lực cận chiến, thì một khi các ngươi bị kẻ địch áp sát, các ngươi sẽ trở thành cừu non đợi bị làm thịt, các ngươi khiến ta quá thất vọng.”
Thật ra thì trình độ cận chiến của An Nam cũng chỉ tạm được mà thôi.
Nhưng so với đám ranh con ở trước mặt này thì hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Hơn nữa hắn còn có ma pháp hệ Thổ, cũng có năng lực cận chiến.
Cho nên An Nam rất vênh váo dạy dỗ đám học viên mới này.
Trên thực tế thì Rokushiki (Lục thức) đã trở thành bài tập thể dục của Học viện Ma Pháp.
A Vân chính là giáo viên thể dục của bọn họ.
Tuy rằng cận chiến cũng là một chương trình học bắt buộc, nhưng mà năng lực cận chiến của những học viên này vẫn rất yếu.
Hết cách, dù sao thì thời gian của học viên cũng chỉ có hạn.
Ngoài từ một ít học viên có thiên phú xuất sắc ra, thì đại đa số học viên đều rất bình thường.