Hồng Đô.
“Honey, tay giả có tốt không?”
Thân Thần đang thử tay giả, bỗng nhiễn ‘tài chính đại thần’ đã vài chục năm không gọi hắn là honey, mà giờ chợt hô lên một tiếng.
(tài chính đại thần= quan nắm giữ tài chính, ở đây là chỉ vợ của Thân Thần)
Thân Thần theo bản năng sợ run lên.
“Ah…tốt…sử dụng rất tốt…”
“Thế ngươi có biết chúng ta phải bỏ bao nhiêu tiền cho cặp tay giả này không?”
“500 vạn Bạch tinh tệ.”
“Thế ngươi có biết nhà chúng ta có bao nhiêu tiền tiết kiệm không?”
“Không biết.”
Vợ hắn quản lý tiền bạc, Thân Thần rất lâu rồi chưa được sờ vào thẻ ngân hàng.
“300 vạn bạch tinh tệ, nói cách khác, chúng ta đã âm vốn rồi.”
Biểu cảm của Thân Thần lập tức cứng đờ.
“Ta tiết kiệm của ngày lẫn đêm, kết quả ngươi đi ra ngoài một chuyến, tất cả tài sản đều mất sạch.”
Tài chính đại thần bắt đầu lau nước mắt, vừa nói vừa nghẹn ngào.
“Vợ, ta sẽ cố gắng kiếm tiền.”
“Cố gắng kiếm tiền? Hiện giờ Đảng Công Nghiệp cũng không còn, chén cơm vàng của ngươi đã vỡ rồi. Mà ngươi cũng đã hơn 40 tuổi, ngươi cố gắng kiếm tiền kiểu gì, mệnh của ta thật khổ.” Tài chính đại thần bắt đầu quở trách Thân Thần.
Thân Thần không dám nói lời nào, ngồi im nghe Tài chính đại thần oán trách.
Trước kia hắn cũng biết Tài chính đại thần tham tài.
Nhưng mà có thể đổi thời gian rồi nói hay không?
Nơi này người ra người vào tấp nập, chừa cho ta chút mặt mũi được hay không?
“Thời gian gần đây ta thăm dò được một cái nghiệp vụ không tệ.” Tài chính đại thần nói ra.
“Ah… Nghiệp vụ gì?”
“Thương hội thành Tinh Bạch đang chiêu mộ cường giả, cường giả cấp Nửa Thành được 50 vạn Bạch tinh tệ. Nếu như thể hiện tốt trên chiến trường thì sẽ có ban thưởng thêm.”
“Ah…cũng được, nhưng mà bọn họ muốn khai chiến với ai?”
Nếu trong nhà đã thiếu thốn như vậy, thì Thân Thần cũng đành phải đi làm.
Dưỡng lão đã là chuyện không thể rồi, đời này của hắn đã chú định khổ cực rồi.
“Hình như gọi là Thành Phố Ma Pháp, chưa nghe thấy bao giờ, chắc là ở nơi rừng sâu núi thẳm nào đó. Cái này không quan trọng, quan trọng là kiếm tiền.”
“Ta nghe ngươi.”
“Ta cũng báo danh.”
“A, vợ, loại chuyện này không cần ngươi ra tay.”
“Không cần cái rắm, một cường giả cấp Nửa Thành 50 vạn Bạch tinh tệ, việc này có khác gì cho không tiền? Số tiền này có ngu mới không kiếm.”
“A... được rồi, nhưng mà đến khi khai chiến thì ngươi đừng chạy xa.”
“Dù sao lão nương cũng là cường giả cấp Nửa Thành, ngươi coi thường ai?”
“Không có…không có coi thường ai cả.”
Thân Thần không dám già mồm với vợ mình.
Nhưng từ sau khi vợ hắn chuyển chức thành Tài chính đại thần thì đã không chiến đấu nữa rồi.
Cành hoa năm nào, giờ thì đóa hoa này đã đè vỡ hết cả cành lá rồi, cân nặng của nàng đã đến 90 kg.
“Ta cũng báo danh cho A Nhã và Lữ Lương rồi.”
“Ngươi kéo hai đứa nó đi làm gì, bọn nó chỉ vừa trở về sau tuần trăng mật, hơn nữa, bọn nó cũng phải nuôi gia đình mình…”
“Ta bồi dưỡng A Nhã mất bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu tài nguyên? Giờ để cho nàng báo đáp một chút có quá đáng sao?”
“Việc này…”
“Không quá đáng đúng không? Tên chó chết Lữ Lương cưới được con gái chúng ta, coi như lấy không được một cường giả cấp Nửa Thành, ngươi nói xem có phải hắn kiếm bộn rồi hay không?”
“Việc này…việc này…”
“Là kiếm bộn đúng không, lúc trước hắn không có tiền biếu chúng ta, lần này để cho hai vợ chồng hắn đi làm trợ thủ cho ngươi, không quá đáng chứ?
“…”
“Ừm, đúng là không quá đáng.”
Thân Thần một câu cũng chưa nói, tất cả đều do Tài chính đại thần tự biên tự diễn, tự hỏi tự trả lời: “Hơn nữa, mặc dù hai đứa chúng nó đều là cường giả cấp Nửa Thành, nhưng kinh nghiệm thực chiến quá ít. Bây giờ có cơ hội tốt, có thể để hai đứa đi theo sau mông chúng ta, chúng ta có thể bảo vệ cho hai đứa nó, lại có thể truyền thụ kinh nghiệm trên chiến trường cho chúng nó, hai đứa nó giao một ít học phí cũng không quá đáng nhỉ?”
“…”
“Không hề quá đáng đúng không, ta không để cho hai đứa nó tự móc tiền túi ra, thì hai đứa nó đã phải cảm kích sự lương thiện của người mẹ vợ như ta rồi.”
“Nhưng mà hai chúng ta và A Nhã, Lữ Lương đều lên chiến trường, thì Tiểu Duyệt phải làm sao bây giờ, nàng mới 11 tuổi.”
Thân Thần thấy Tài chính đại thần lộ ra nụ cười không có ý tốt, trong lòng lập tức hồi hôp: “Ngươi…chẳng lẽ ngươi muốn…”
“Khi ta và ngươi ở độ tuổi đó đã giết bao nhiêu người?”
“Nhưng Tiểu Duyệt mới 11 tuổi!!” Thân Thần nói vào điểm quan trọng nhất.
“Nàng đã tiếp cận cấp Nửa Thành rồi, nhưng mà vẫn chưa từng giết người, như thế có giống với con của chúng ta không? Ta cảm thấy như vậy sẽ không tốt cho sự trưởng thành của nàng.”
Thân Thần nắm tóc mình nói: “Nàng mới 11 tuổi!”
“Tiền công của cấp Tinh Anh là 20 vạn Bạch tinh tệ.”
Nàng mới 11 tuổi.”
“Ngươi, ta, A Nhã và Lữ Lương, bôn người mới được 200 vạn Bạch tinh tệ, chỉ vừa đủ trả nợ. Đi ra ngoài một chuyến, không kiếm được cái gì, ngươi muốn như thế nhưng ta không muốn. Như vậy có thể để Tiểu Duyệt đi theo chúng ta, lại có thêm tiền cầm, lại có thể rèn luyện thực chiến, còn bớt được chi tiêu khi nàng phải ở nhà một mình, ngươi nói xem có tiện lợi không?”
“Con mịa nó… ngươi cái con mụ điên này…”
Thân Thần tức giận mắng to, mặc kệ đám người qua lại.
Sau đó, rất nhanh Thân Thần đã phát hiện, thực lực của vị đại hiệp nặng 90 kg này vẫn chưa suy giảm.
Cánh tay giả mình vừa mới lắp suýt nữa bị nàng bẻ gãy.
Nếu như không phải sợ mất tiền sửa chữa, thì có lẽ nó đã gãy thật rồi.