Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 299 - Chương 300 - Ngươi Có Biết Nhà Chúng Ta Âm Vốn Rồi Không?

Chương 300 - Ngươi có biết nhà chúng ta âm vốn rồi không?
Chương 300 - Ngươi có biết nhà chúng ta âm vốn rồi không?

“Lâm tiểu thư, sao ngươi trở về nhanh vậy?”

Tiêu Bách Ức không ngờ Lâm Vãn Nguyệt lại về nhanh như vậy.

Ban đầu hắn còn tưởng rằng phải mười ngày nửa tháng Lâm Vãn Nguyệt mới trở về, thế mà mới được ba ngày Lâm Vãn Nguyệt đã trở về.

Điều này khiến hắn nghi ngờ tính nghiêm túc trong việc thu thập tình báo của Lâm Vãn Nguyệt.

“Tiêu tiên sinh, ta có một tin tức cực kỳ quan trọng muốn nói cho ngươi.”

“Thông tin gì?” Tiêu Bách Ức cũng nghiêm túc khi thấy Lâm Vãn Nguyệt trịnh trong như vậy.

Lâm Vãn Nguyệt trở về nhanh như vậy, hoặc là đi dạo một vòng rồi về, hoặc là đã thăm dò được tin tức gì đó rất quan trọng, quan trọng đến mức nàng phải nhanh chóng quay về để báo cho mình biết.

“Ngươi xem thứ này đi…”

Lâm Vãn Nguyệt biểu diễn năng lực của đạo cụ ma pháp cho Tiêu Bách Ức xem.

“Đây…đây là cái gì?”

“Còn cả những thứ này nữa.”

Lâm Vãn Nguyệt lại lấy ra hơn 10 cái đạo cụ ma pháp.

“Những…những thứ này ở đâu ra?”

“Tiêu tiên sinh, ngươi cảm thấy giá trị của những vật này thế nào?”

“Tất cả cộng lại ít nhất cũng phải hơn 100 vạn Bạch tinh tệ, nếu như bán lẻ thì giá trị còn cao hơn.”

Tiêu Bách Ức là một thương nhân, hắn hiểu rất rõ giá cả thị trường.

“Nếu như ta nói, 10 sản phẩm này chỉ đáng giá hai vạn bạch tinh tệ thì sao?”

Tiêu Bách Ức trợn trừng mắt, Lâm Vãn Nguyệt nhặt được những thứ tốt này ở đâu vậy?

“Mua ở đâu?” Tiêu Bách Ức lập tức hỏi.

Trong nháy mắt, hắn liền bắt được cơ hội buôn bán ở trong này.

“Thành Phố Ma Pháp, cũng chính là thành Thái Dung.” Lâm Vãn Nguyệt nói ra.

Trên mặt Tiêu Bách Ức lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Ngươi nói là, những thứ này đều là sản phẩm của thành Thái Dung?”

“Đúng thế.”

Vẻ mặt của Tiêu Bách Ức lập tức trở nên khó coi.

Nếu như những sản phẩm này được lan tràn rộng rãi ra ngoài, vậy thì kế hoạch phong tỏa của bọn họ sẽ bị phá giải.

Chỉ cần không ngu xuẩn, thì không ai lại ghét tiền.

“Tiêu tiên sinh, Mặc Thành cũng đã biết những sản phẩm này.” Lâm Vãn Nguyệt nói.

“Vậy…vậy bọn họ định làm gì?” Tiêu Bách Ức nghiêm túc hỏi.

“Đoạt lấy công nghệ chế tạo này.”

Tiêu Bách Ức lập tức giật mình, nhưng ngay sau đó liền hiểu ra.

“Miệng bọn họ thật rộng.” Tiêu Bách Ức nói ra: “Bọn họ không sợ chết no à?”

“Tiêu tiên sinh, họ đã bỏ ra một số tiền lớn để thuê rất nhiều cường giả của Bạch Quỳnh hội.”

Ánh mắt của Tiêu Bách Ức lập lòe.

Lâm Vãn Nguyệt lại nói: “Tiêu tiên sinh, đây chính là tình báo của ta, tạm biệt.”

“Khoan đã, Lâm tiểu thư.” Tiêu Bách Ức vội vàng gọi Lâm Vãn Nguyệt lại: “Ngươi biết khi nào Mặc Thành sẽ ra tay không?”

“Thật xin lỗi, loại chuyện này ta không có khả năng biết được.”

Không được, tuyệt đối không thể để cho Mặc Thành chiếm được kỹ thuật này.

Loại kỹ thuật này phải thuộc về Thương hội thành Tinh Bạch, phải thuộc về mình!

“Lâm tiểu thư, ta muốn ngươi giúp ta thăm dò thời gian Mặc Thành ra tay.”

“Việc này… việc này không nằm trong phạm vi ủy thác lúc trước.”

“Dĩ nhiên, đây là một ủy thác thứ hai, Lâm tiểu thư, ngươi có nhận không?”

“Tất nhiên là nhận rồi, dù sao Tiêu tiên sinh cũng là khách hàng lớn của ta mà.”

“Còn nữa, ta còn một ủy thác nữa.”

“Hử?”

“Ta cần ngươi giúp ta điều tra xem còn có tổ chức và thành thị nào chưa thuộc về Bạch Quỳnh hội.”

Tiêu Bách Ức có ý nghĩ bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu.

Nếu như Mặc Thành đã thuê cường giả của Bạch Quỳnh hội.

Vậy thì lập trường chính trị của Mặc Thành đã nghiêng về phía Bạch Quỳnh hội rồi.

Điều này sẽ khiến cho kế hoạch của Thương hội thành Tinh Bạch phá sản.

Bởi vì, mặc dù Thương hội thành Tinh Bạch có xin trợ giúp của Bạch Quỳnh hội, thì cường giả của Bạch Quỳnh hội cũng sẽ không ra tay với Mặc Thành.

Dù sao tất cả đều là người của Bạch Quỳnh hội.

Cho nên, hiện tại Thương hội thành Tinh Bạch chỉ có thể tìm người khác.

Mà hiện giờ những người nào mới có thể đối kháng với Bạch Quỳnh hội?

Chính Phủ Thế Giới? Thôi bỏ đi.

Thân phận của họ đã xác định là người không chung đường với Chính Phủ Thế Giới.

Dù sao bọn họ cũng kế thừa quyền lực của Mặc Dương, trên danh nghĩa vẫn là người của Bạch Quỳnh hội.

Mà Chính Phủ Thế Giới chính là một cái hố to, một cái hố không ai dám động vào.

Cho nên Tiêu Bách Ức loại bỏ Chính Phủ Thế Giới đầu tiên.

Thế nên những thế lực để lựa chọn rất có hạn.

Thậm chí còn không có lựa chọn.

Bởi vì không có bất kỳ thế lực nào còn có cường giả cấp Một Thành.

Cho nên Tiêu Bách Ức cần phải tìm thêm vài cái thế lực.

Tốt nhất là loại thế lực vừa thiếu tiền vừa thiếu tài nguyên, vậy thì mới có thể cho hắn mượn người.

Mà hiện giờ nhìn như là chiến tranh của Bạch Quỳnh hội và Chính Phủ Thế Giới.

Trên thực tế vẫn có rất nhiều kẻ có dã tâm, cũng có thể nói là tôm tép nhãi nhép nhảy lên bàn.

Bởi vì Chính Phủ Thế Giới và Bạch Quỳnh hội đang đại chiến, nên cả hai đều không thèm quan tâm đến những kẻ này.

Việc này khiến cho những kẻ có dã tâm này có cơ hội để nhảy nhót.

Bình Luận (0)
Comment