Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 308 - Chương 309 - Ngọn Cỏ Cứu Mạng Của Lâm Gia

Chương 309 - Ngọn cỏ cứu mạng của Lâm gia
Chương 309 - Ngọn cỏ cứu mạng của Lâm gia

Đảo Bách Quần, Lâm gia.

Cái chết của Lâm Hoang là một đả kích rất lớn với Lâm gia, còn làm cho lực uy hiếp của Lâm gia giảm xuống rất nhiều.

Kết quả chính là có sáu gia tộc và thế lực đã bắt đầu công kích Lâm gia.

Lâm Hạo vẻ mặt lạnh lùng ngồi trên vị trí của gia chủ.

Mấy người em trai trong gia tộc đang báo cáo tình hình cho hắn.

Sáu gia tộc và thế lực vây công Lâm gia, khiến cho rất nhiều gia tộc và thể lực nhỏ cũng bắt đầu rục rịch.

Không, không phải là rất nhiều, mà là toàn bộ!

Sản nghiệp của Lâm gia quá lớn, chiếm cứ rất nhiều tài nguyên, cũng chạm đến lợi ích của rất nhiều người, đồng thời cũng có rất nhiều hận thù.

“Đại ca, nếu như chúng ta không phản kích, thì tất cả những thế lực và gia tộc nhỏ sẽ ra tay mà không hề kiêng nể gì.”

“Phản kích? Phản kích thế nào? Phản kích ai?” Lâm Hạo hỏi liên tục vài câu, khiến cho người vừa nói rất bối rối, câu hỏi này cũng là câu mà Lâm Hạo đang hỏi chính mình.

Ai cũng biết là phải phản kích, nhưng mà phản kích như nào.

Hiện giờ kẻ địch ở khắp nơi, ai cũng muốn xẻo xuống một miếng thịt của Lâm gia.

Đúng lúc này, có một người xa lạ đi vào.

“Ngươi là ai? Cút ra ngoài ngay, có biết đây là đâu không hả?” Một người quát lên.

Lâm Hạo cau mày, từ bao giờ Lâm gia lại để cho một người xa lạ ra vào dễ dàng như này: “Nếu như ngươi không thế nói rõ thân phận của mình, vậy thì người liền ở lại làm phân bón cây đi.”

“Ha ha…Lâm gia thế mà vẫn còn duy trì được loại thái độ này cơ à, đúng là làm cho ta hơi bất ngờ đấy.” Người xa lạ vừa cười vừa nói.

“Rốt cuộc thì ngươi là ai? Ngươi đến để khiêu khích Lâm gia chúng ta sao? Nếu như vậy thì ta cũng chỉ có thể chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công chọc giận ta, cho nên ta sẽ mời ngươi đi chết.”

“Ta và Lâm Hoang từng có một giao dịch, cho nên ta cũng không phải là kẻ địch, ít nhất là kẻ địch hay không thì phải do ngươi quyết định.” Người xa lạ nói.

“Giao dịch, giao dịch gì?” Mặc dù Lâm Hoang cảm thấy đối phương đang nói nhảm, nhưng hắn vẫn đè cơn giận xuống, chờ đối phương nói xong.

Người xa lại liền lấy một bình dược tề ra, đặt ở trên bàn.

“Đây là dược tề Cuồng Bạo Nhân, có thể khiến cho người uống nó có được sức mạnh vượt qua cấp Nửa Thành.” Người xa lạ nói ra: “Đây cũng chính là ngọn cỏ cứu mạng của Lâm gia các ngươi.”

“Ngươi đang nói nhảm à? Trên thế giới này làm gì có loại thuốc nào khiến cho người ta trực tiếp trở thành cấp Nửa Thành chứ?”

“Trước không có, hiện tại đã có.” Người xa lạ nói: “Tất nhiên, loại thuốc này cũng có tác dụng phụ.”

“Tác dụng phụ là gì?”

“Người uống loại thuốc này, nếu chưa đạt đến cấp Nửa Thành thì sẽ mất mạng trong thời gian ngắn. Nếu như người uống là cường giả cấp Nửa Thành, vậy thì sẽ có sức mạnh tiếp cận với cấp Một Thành, nhưng sẽ từ từ mất đi lý trí, cuối cùng sẽ biến thành một con quái vật.”

“Nói rất ảo diệu, ngươi xác định là mình không phải lừa đảo?” Một người em trai trong gia tộc cầm ống dược tề lên xem.

Lâm Hạo thì không nói gì, vẫn ngồi trên ghế nhìn chằm chằm vào người xa lạ trước mặt.

Phản ứng đầu tiên của hắn là không tin, nếu như trên thế giới này thực sự có loại thuốc như vậy.

Thì đại đa số công ty sinh vật và chế tạo dược tề cường hóa đều phải đóng cửa.

Hắn chưa bao giờ nghe nói đến loại thuốc này, cũng chưa bao giờ nghe thấy Lâm Hoang nói có giao dịch với ai.

Nhưng nếu kẻ này không có chút vốn liếng nào, thì làm sao hắn dám một mình chạy đến Lâm gia.

Lâm Hạo cũng hy vọng đây là thật.

Mặc dù thuốc này có tác dụng phụ, nhưng mà so sánh với hiệu quả của nó, thì chút tác dụng phụ này không đáng nhắc đến.

Ít nhất thì đối với tình hình hiện giờ của Lâm gia, đây đúng là ngọn cỏ cứu mạng.

“Nếu như các ngươi không tin, thì có thể thử nghiệm.”

“Thử nghiệm kiểu gì?”

Người xa lạ cười nói: “Ngươi nói xem.”

Lâm Hạo suy nghĩ một chút, rồi nói: “Đi tìm một thanh niên đến đây.”

Một người gật đầu, rồi đi ra ngoài.

Một lát sau, hắn dẫn một người thanh niên đi vào.

“Gia chủ.”

“Uống cái này đi.”

Người thanh niên nhìn mọi người một chút, rồi cầm ống dược tề màu vàng kim lên uống vào.

Ngay sau đó, thân thể của thanh niên này bongx nhiên co giật, sau lưng bắt đầu mọc ra mấy sợi rễ.

“Ta…ta…ta đau quá…gia chủ…cứu…a…a…”

Người thanh niên này bỗng nhiên gào lên một tiếng.

Những sợi rễ ở sau lưng bắt đầu bắn ra bốn phía.

Lâm Hao giật nảy mình, căn bản không kịp né tránh, sợi rễ đang đến gần ngay trước mắt.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một cái tay đã vươn ra tóm lấy sợi rễ này.

Người xa lạ mỉm cười nhìn Lâm Hạo vẫn còn đang bị dọa sợ: “Không cần cảm ơn.”

Mà người em trai trong gia tộc của Lâm Hạo thì bị những sợi rễ này chọc thủng rất nhiều lỗ trên người, chết không kịp ngáp.

Giờ phút này Lâm Hạo nhìn về phía người thanh niên của Lâm gia, trong lòng vẫn hết sức sợ hãi.

“Hắn…bị làm sao vậy?”

“Hắn cần một ít thời gian để làm quen với sức mạnh của mình.”

Lâm Hạo nhìn người thanh niên đang phát cuồng này.

Mãi đến hơn mười phút sau, người thanh niên này mới bình tĩnh lại.

“Ta…ta làm sao thế này?”

“Có vẻ như không tệ lắm.” Người xa lạ cười khẽ.

“Thực lực của hắn bây giờ…”

“TIếp cận với cấp Nửa Thành.” Người xa lạ nói ra.

Hai mắt Lâm Hạo tỏa sáng, rồi nhìn về phía người thanh niên nói: “Ngươi lui xuống trước đi.”

Bình Luận (0)
Comment