Đảo Bách Quần.
Mộc Kiến Tân hủy diệt trụ sở cuối cùng của Nam Long.
Tất cả sản nghiệp và tài nguyên của Nam Long đều đã bị Mộc Kiến Tân sử dụng phương thức tàn khốc nhất để phá hủy.
Tất cả sức chiến đấu mà Nam Long bồi dưỡng đều đã bị Mộc Kiến Tân thu nạp, không thì cũng đã bị giết sạch.
Tất nhiên, Mộc Kiến Tân cũng tổn thất không ít.
Mộc Kiến Tân dẫn người đi đến chỗ của Nam Long.
Giờ phút này, dáng vẻ của Nam Long trông giống một con chó bị rơi xuống nước.
Hiện giờ hắn còn không có năng lực để ngăn cản bước chân của Mộc Kiến Tân.
Trong nhà hắn chỉ còn lại vài người hầu, đám người hầu này bây giờ chỉ muốn chạy khỏi chỗ này.
Chẳng qua là họ đã bị người của Mộc Kiến Tân ấn xuống đất.
Người nhà của Nam Long cũng đã bị khống chế hết.
“Nam Long, ký đi.”
Mộc Kiến Tân đưa một phần văn kiện tài liệu đến trước mặt Nam Long.
Đây đều là những sản nghiệp có giá trị.
Cho Mộc Kiến Tân một ít thời gian, thì những sản nghiệp này sẽ mang lại lợi ích rất lớn cho nàng.
Tất nhiên, trong thời gian ngắn này thì Mộc Kiến Tân cũng tổn thất rất lớn.
Tổn thất chủ yếu là về mặt nhân thủ và sức chiến đấu.
Tay của Nam Long run rẩy, trong mắt hắn vẫn còn có vài phần do dự.
Chỉ cần hắn ký tên, thì tất cả những gì hắn chế tạo ra trong 20 năm nay đều sẽ thuộc về Mộc Kiến Tân.
“Hay là ta phải giết người nhà của ngươi trước mặt ngươi?”
Mộc Kiến Tân vừa dứt lời, thì người nhà của Nam Long lập tức kêu la thảm thiết.
“Ta…ta ký.”
Nam Long ký xong tờ văn kiện cuối cùng, thì người như mất hết sức lực ngồi dựa vào ghế sa lon.
“Ta đã ký rồi, bây giờ có thể thả người nhà của ta ra chưa.”
Mộc Kiến Tân quay về phía Lão Ngô rồi gật đầu.
“Ngươi nên vui mừng khi ta không giết chết bất cứ ai trong gia đình ngươi.” Mộc Kiến Tân bình thản nói: “Đây chính là cái giá phải trả khi ngươi lựa chọn chiến tranh.”
“Không phải ta phát động chiến tranh, ta và ngươi đều chỉ là con cờ của người khác mà thôi.” Nam Long nói ra.
Nếu như đã thua, thì Nam Long cũng không cần phải che giấu nữa.
“Ý của ngươi là gì?”
“Chẳng lẽ ngươi không phát hiện từ đầu đến cuối Huyết Quang đều không xuất hiện à?”
“Hắn đâu rồi?”
“Hắn đã phản bội ta, ám sát em trai ngươi cũng không phải mệnh lệnh của ta, sau này, ngươi nên chuẩn bị nghênh đón chiến tranh chân chính đi.” Nam Long nói.
Mộc Kiến Tân cũng không nghi ngờ những lời nói này của Nam Long, bởi vì từ khi Nam Long ký xong giấy tờ kia, thì ân oán của họ đã xong.
Nam Long đã trở thành người ngoài cuộc, bây giờ hắn chỉ có thể dẫn người nhà rời khỏi đảo Bách Quần.
Cho nên Mộc Kiến Tân và Nam Long đã không còn xung đột về lợi ích.
Nam Long cũng không cần phải lừa gạt nàng.
Mà đúng là sau khi ám sát Mộc Kiến Bình thì Huyết Quang chưa từng xuất hiện.
Chuyện này khiến cho nội tâm của Mộc Kiến Tân xiết chặt.
Trận chiến này khiến cho sức chiến đấu của Mộc gia bị tổn thất nặng nề.
Có lẽ người đã hãm hại Nam Long cũng sắp lộ diện rồi.
“Bà chủ.” Lão Ngô cũng hơi lo lắng, sẽ là ai đây?
Mỗi một thế lực ở trên đảo Bách Quần đều là kẻ tình nghi.
Thậm chí cả một ít đồng minh cũng có thể là người đứng sau tất cả chuyện này.
“Không cần nói gì cả, chúng ta đi.”
Mộc Kiến Tân dẫn người rời khỏi trang viên của Nam Long.
Nhưng mà còn chưa về đến nhà, thì nàng đã nghe được một tin tức.
Lê gia đã khai chiến với Lâm gia, hơn nữa còn có vài thế lực cũng khai chiến với Lâm gia.
Thiết Mãng của Lê gia đã ám sát lão tổ Lâm Hoang của Lâm gia.
Tin tức này khiến cho đầu óc chủa Mộc Kiến Tân ong lên.
Từ bao giờ Lê gia lại cuồng như vậy?
Từ khi nào mà Thiết Mãng lại lợi hại như vậy?
Mộc Kiến Tân cảm thấy có một bàn tay đang thao túng tất cả những chuyện này.
Thế lực của Lê gia ở trên đảo Bách Quần chỉ được xếp vào bậc trung mà thôi.
Mà Lâm gia thì là một gia tộc rất có quyền có thể ở trên đảo Bách Quần, Lâm Hoang còn là người mạnh nhất ở trên đảo Bách Quần này.
Nhưng mà Lâm Hoang lại chết, vậy thì Lâm gia hiện giờ không khác gì lão hổ đã bị nhổ răng.
Một gia tộc bị mất đi sức chiến đấu đỉnh tiêm là một chuyện rất đau đớn, muốn bồi dưỡng một cường giả khác thì phải mất ít nhất mười đến hai mươi năm.
Nhưng những thế lực khác sẽ không cho Lâm gia cơ hội này.
Tất nhiên, mặc dù Lâm gia không có Lâm Hoang thì cũng không thể khinh thường.
Hơn nữa việc mấy thế lực đồng thời khai chiến với Lâm gia cũng rất đáng để suy nghĩ.
Chẳng qua thì đây cũng là một cơ hội của Mộc gia.
Ít nhất thì những thế lực này cũng sẽ không ra tay với Mộc gia trong giai đoạn này.
Mộc Kiến Tân chỉ cần phòng bị những thế lực khác là được.
Cùng luc đó, Mộc Kiến Bình đang hưởng thụ sự chăm sóc của y tá.
“Ông chủ, mấy gia tộc này đã nắm lấy cơ hội công kích Lâm gia rồi, dù Lâm gia có quyền thế đến đâu thì cũng sẽ chia cắt mà thôi.” Huyết Quang nghiêm túc nói.
Thiết Mãng thì không nói gì, từ xưa đến này hắn chỉ là một thanh đao trong tay người khác mà thôi, muốn hắn giết người nào, thì hắn sẽ giết kẻ đó. Hắn không hiểu cái gì gọi là âm mưu quỷ kế, không hiểu cái gì là ngươi lừa ta gạt.
“Cứ để bọn chúng chơi hai ngày đi, hai ngày sau chúng ta sẽ giết hết những cường giả đỉnh tiêm của những thế lực đó, khi tất cả đã không còn cường giả đỉnh tiêm, thì trận chiến tranh này mới công bằng.”
“Như thế có quá lộ liễu hay không?”
“Lộ liễu thì sao? Bây giờ Mộc gia cũng bị dính bẫy rồi, cũng đã tổn thất nặng nề rồi, cho nên sẽ không có ai hoài nghi Mộc gia đứng sau điều khiển những chuyện này.”