Dường như khí lạnh trên người Thư Tiểu Bạch là vô cùng vô tận vậy, không ngừng khuếch tán ra ngoài.
Rất nhanh, toàn bộ mặt hồ đều đã bị đóng băng một cách triệt để.
Mà đó vẫn chưa phải tất cả.
Cảnh tuyết trắng bạc bắt đầu lan tràn ra với một tốc độ kinh người.
Mười cây số, một trăm cây số! Hai trăm cây số…mãi cho đến ba trăm cây số mới chậm lại.
Băng Tuyết đã bao trùm ròng rã 300 km vuông!
Mà đám Hủy Diệt Giả thì đã trở thành sủi cảo đông lạnh hết rồi.
Dù cho dòng máu nóng bỏng của chúng cũng không thể chống lại Hàn Băng Địa Ngục.
Toàn bộ tầm mắt Thư Tiểu Bạch đã trở thành một thế giới băng tuyết mờ mịt.
Phảng phất như đang đưa thân vào trong thế giới đồng thoại vậy.
Thư Tiểu Bạch hít sâu một hơi, đám sủi cảo đông lạnh kia bắt đầu bay vào trong miệng của Thư Tiểu Bạch.
Kết thúc! Công việc đã hoàn thành!
Mặc dù Mộc Kiến Bình và Dư Linh Lung đều biết phe mình chắc chắn sẽ chiến thắng, từ khi Thư Tiểu Bạch xuất hiện thì sẽ không còn bất ngờ gì nữa.
Nhưng mà họ vẫn bị kỹ năng của Thư Tiểu Bạch làm cho khiếp sợ đến mức không ngậm được miệng lại.
Trước kia Thư Tiểu Bạch thể hiện chính là lực phá hoại.
Lần này thì còn quá đáng hơn, Thư Tiểu Bạch trực tiếp thay đổi hoàn cảnh và khí hậu.
Lần đầu tiên trong đời Huyết Quang và đại thúc đẹp trai hiểu được.
Cường giả trong miệng bọn họ và Thư Tiểu Bạch là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Đám cư dân hóng hớt trên bầu trời cũng thét lên đầy kinh ngạc.
Thân Thần thì quay đầu sang nhìn người nhà của mình.
Đặc biệt là nhìn về phía Tài chính đại thần: “Ngươi nói xem, chúng ta đầu hàng là đúng hay sai?”
Giờ phút này, sắc mặt người nhà Thân Thần đã tái nhợt, cũng không biết là do sợ hay là do lạnh nữa.
Nhất là Tiểu Duyệt, dù đã mặc áo bông và mũ chùm rồi mà cơ thể nàng vẫn run lên bần bật.
Thế mà ngày hôm đó mình còn nói, đánh nổ đầu chó của đối phương một trăm lần, hy vọng đối phương không nghe được câu này.
Hình như khi đó ngoại trừ cha của mình ra, thì còn có rất nhiều người ở xung quanh thì phải.
Thư Tiểu Bạch kết thúc công việc, vừa quay đầu lại thì suýt nữa tức nổ phổi.
Nửa người của Đại Đầu đã bị đóng băng.
“Ngươi là một Long Vương bá khí uy nghiêm, chứ không phải là một tên bại não, hiểu chưa?”
Thư Tiểu Bạch dùng cái đuôi đập xuống một cái để giúp cho Đại Đầu thoát khốn.
Đại Đầu lập tức vỗ cánh bay lên cao.
Khi thoát ly khỏi phạm vi của Thư Tiểu Bạch thì cơ thể mới không cần cứng ngắc nữa.
Mộc Kiến Bình, Dư Linh Lung, đại thúc đẹp trai và Huyết Quang cũng đã run cầm cập.
May mà thân nhiệt của Đại Đầu tương đối cao, cộng thêm Mộc Kiến Bình nhóm lửa sưởi ấm.
Bằng không thì mọi người cũng đã trở thành que kem giống như đám sủi cảo đông lạnh vừa rồi.
“Đại Đầu, ngươi đưa chúng ta đi đâu thế?”
“Về nhà!”
“Thế người bay lên cao như thế này làm gì? Thành phố Ma Pháp cũng không phải ở trên trời!”
“Ngu xuẩn, ai bảo ngươi Thành phố Ma Pháp không ở trên trời?”
Khi Đại Đầu bay xuyên qua đám mây, thì mọi người mới nhìn thấy một tòa thành Thiên Không đang tắm rửa trong ánh mặt trời.
Giờ phút này Mộc Kiến Bình, Dư Linh Lung, đại thúc đẹp trai và Huyết Quang đều ngừng thở để thưởng thức bức tranh có một không hai này.
Bức tranh này đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, giống như Tiên cảnh chỉ có trong những giấc mơ vậy.
“Đây là thật sao?” đại thúc đẹp trai nhìn Thành phố Ma Pháp lơ lửng trên không trung với ánh mắt không tin nổi.
Cho dù là họa sĩ ưu tú đến đâu thì cũng không thể vẽ ra được hình ảnh đẹp đẽ như này.
Nữ Vương túm lấy cổ áo của một Người Siêu Phàm: “Ngươi đã đặt 100 bạch tinh tệ cho thành Tinh Bạch, giờ thì giao tiền ra đây.”
“Nữ Vương bệ hạ…ta còn đặt 1000 bạch tinh tệ cho viện trưởng nữa.”
“Đặt cả hai phía, có ý đồ thao túng kết quả của trận đấu, cho nên tịch thu tiền đặt cược.”
Người Siêu Phàm cảm thấy những bông tuyết bay đầy trời chính là oan khuất của hắn.
Ta cmn có năng lực điều khiển kết quả của trận đấu, thì còn phải đứng ở đây nói nhảm với ngươi sao.
Nữ Vương nhìn cơ thể khổng lồ của Thư Tiểu Bạch ở bên dưới thì lộ ra vẻ phiền muộn.
Nàng đã từng nghĩ, mình nắm giữ ma pháp Hắc Ám thì cả thế giới này đều sẽ thuộc về mình.
Sau đó nàng phát hiện ra, ma pháp hắc ám thâm ảo hơn xa những gì mà mình tưởng tượng.
Mặc dù Thư Tiểu Bạch đã từng nói, hắn chưa từng nhìn thấy ai có thiên phú ma pháp Hắc Ám tốt như mình.
Trên thực tế thì, chưa từng nhìn thấy trong miệng Thư Tiểu Bạch chỉ là so sánh với Tiểu Tiểu Hắc mà thôi.
Thiên phú ma pháp Hắc ám của mình chỉ thắng một con chó.
Về phần Thư Tiểu Bạch, thì hắn chưa bao giờ sử dụng ma pháp Hắc Ám để giải quyết trận đại chiến nào.
Lần nào hắn cũng sẽ sử dụng ma pháp hệ khác, điều này có phải là vì ma pháp Hắc Ám kém hơn ma pháp của những hệ khác hay không?
Nữ Vương vừa nghi ngờ bản thân mình, vừa nghĩ xem mình có nên thử tiếp xúc với các hệ khác một chút hay không.
Ví dụ như ma pháp Druid này cũng không tồi lắm, đặc biệt là thuật biến thân này.
Thư Tiểu Bạch đã hai lần sử dụng ma pháp này để giải quyết vấn đề.
Dường như hệ Phong cũng không tồi lắm, lần trước Ngự Phong Giả mà Thư Tiểu Bạch triệu hoán ra cũng là một đại chiêu kinh khủng.
Thứ hai là ma pháp hệ Hỏa, ma pháp hệ Hỏa có một cấm chú Vòng Tròn Tận Thế cũng rất khủng bố.