Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch)

Chương 367 - Chương 368 - Thân Phận Chân Chính Của Thái Phụ

Chương 368 - Thân phận chân chính của Thái Phụ
Chương 368 - Thân phận chân chính của Thái Phụ

“Quan chỉ huy tiên sinh, ngươi xác định mình không muốn trở thành Người Siêu Phàm sao? Nếu như ngươi đồng ý trở thành Người Siêu Phàm, thì ta sẽ ban cho ngươi quyền lực gần bằng với ta, địa vị và thân phận của ngươi sẽ còn cao quý khi ở Thành phố Ma Pháp.”

“Ah… thật xin lỗi… ta không có hứng thú.”

“Thật đáng tiếc, ngươi đã bỏ qua cơ hội để có thành tựu phi phàm.” Khuôn mặt Nữ Vương lộ ra vẻ thất vọng.

Ngũ Thành cũng khẳng định lựa chọn của mình.

Nói đùa cái gì, đi theo Nữ Vương cầm nhà cái khi Thư Tiểu Bạch khai chiến với quân đoàn Hủy Diệt Giả thì có tiền đồ gì chứ?

Chỉ cần là người có đầu óc bình thường thì sẽ không làm như vậy.

Huống chi Ngũ Thành còn là người có rất nhiều đầu óc.

“Thời gian gần đây thành Tinh Bạch có động tĩnh gì không?” Ngũ Thành hỏi.

“Ngoại trừ có một ít người muốn trốn ra ngoài, thì cũng không có nhiều động tĩnh lắm.”

Ngũ Thành gật đầu: “Nói cho thành Tinh Bạch biết, ngày mai bắt đầu đàm phán.”

“Sớm thế à?” Nữ Vương hơi thất vọng.

Nàng còn muốn kéo dài hơn một chút.

Để ngày ngày nàng có thể diễu võ dương oai ở thành Tinh Bạch.

Còn người của thành Tinh Bạch căn bản không dám làm gì nàng.

Một khi bắt đầu đàm phán, thì những tháng ngày ngẩng đầu ưỡn ngực đi dạo phố của nàng sẽ một đi không trở lại.

Ngày hôm sau, Ngũ Thành dẫn đội ngũ đàm phán đi vào thành Tinh Bạch.

Nữ Vương và đám học viên của học viện Ma Pháp thì vẫn màn trời chiếu đất như cũ.

Đương nhiên, đây là bọn họ tự nguyện.

Bây giờ, tất cả học viên của học viện Ma Pháp đều đã hóa thân thành thợ mỏ.

Mỗi ngày không đào được vài khối Hồng Ngọc thì toàn thân sẽ không thoải mái.

Kể từ khi họ biết cái đồ chơi này là Hồng Ngọc, còn quý báu hơn cả Huyết Hồng Thạch thì cả đám đều đỏ mắt, ước gì có thể đem tất cả Hồng Ngọc ở đây cất vào trong nhẫn không gian của mình.

Một khi đàm phán kết thúc, thì nơi này sẽ bị Thành phố Ma Pháp thu lại.

Đến khi đó bọn họ sẽ không để tùy tiện đào quáng nữa.

Cho nên tất cả mọi người đều tranh thủ thời gian, dồn tất cả sức lực để đào quáng.

Kể cả Nữ Vương cũng bỏ mặt mũi xuống, mỗi ngày đều cầm theo một cái xẻng, gõ nơi này một chút, đánh nơi đó một chút.

Giá trị của Hồng Ngọc cao hơn 100 lần so với Huyết Hồng Thạch.

Bây giờ họ đào được bao nhiêu thì sẽ thuộc về mình bấy nhiêu.

Đáng tiếc là ngày tháng tốt lành như vậy sẽ sớm kết thúc.

Nữ Vương nghĩ đến đây thì thở ngắn than dài.

Nàng cũng muốn tiếp tục đào như vậy.

Nhưng mà nàng còn phải trở lại học viện Ma Pháp để học tập ma pháp.

Quả nhiên, đào quáng là một công việc rất vui sướng.

Nàng thật sự hy vọng có thể vĩnh viễn không buồn không lo mà đào tiếp.

Bình Luận (0)
Comment