“Ồ? Số 005 độ no lại được tăng cao.” Nghiên cứu viên lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Nhìn qua chiến lực của tiểu tử kia cũng ko tệ, có thể kiên trì lâu như vậy, trước đó kiên trì thời gian lâu nhất là bao nhiêu?”
“Sáu phút……Kỳ lạ, số 005 độ no ko phải một lần tăng lên, mà là liên tục tăng.”
“Có thể tiểu tử kia bị số 005 xé ra thành mấy phần, hiện tại đề cao bao nhiêu?”
“Từ 21% tăng lên 28% rồi.”
“Thiên phú của tiểu tử kia tốt thế sao? Có thể tăng lên tận 7%”
“Không giống như xe xác ăn, cảm giác giống như đang đút cho ăn.” Nghiên cứu viên vẻ mặt hoang mang: “ Độ no vẫn tiếp tục tăng cao…..Có nên phái người xuống xem một chút hay ko?”
“Tiếp tục quan sát.” Ngũ Diệp đứng dậy nói ra: “Đừng phái người xuống mạo hiểm, bây giờ rất thiếu người.”
Trong sào huyệt của số 005 quá nguy hiểm, đặc biệt là khi tất cả thiết bị điều khiển và giám sát đều bị phá hủy, căn bản ko biết tình huống bên trong như thế nào.
Trước đó có mấy người xuống xem xét, kết quả đều biến thành đưa cơm.
Ban đầu nhân thủ của bọn họ cũng nhiều.
Thế nhưng sau mấy lần liên tiếp, nhân thủ của bọn họ trực tiếp giảm đi một nửa.
Thậm chí ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của sở nghiên cứu.
“Số 005 lại tăng cao 2% độ no.” Nghiên cứu viên quay đầu lại nói.
Ngũ Diệp cau mày: “Trước đó có tình huống tương tự xảy ra sao?”
“Không có.”
“Vậy ngươi suy đoán xem, tại sao tình huống này lại xảy ra?”
Nghiên cứu viên suy nghĩ nửa ngày mới nói ra: “Có thể là lực lượng thể chất của người kia phù hợp khẩu vị của số 005…. Ngũ Diệp tiên sinh, nếu như chúng ta có thể thu hoạch máu hoặc tế bào mẫu của hắn, có lẽ có thể phân tích ra nhu cầu thực vật của số 005, đến lúc đó nghiên cứu của chúng ta có thể tiến thêm một bước dài…..Có lẽ…có lẽ có thể chạy đến thành công.”
Ngũ Diệp trầm tư thật lâu, hiện tại dù đi xuống, chắc là chỉ có thể tìm được chân cụt tay đứt.
Thế nhưng lại chờ một lúc nữa, có lẽ liên cặn bã cũng ko tìm được.
“Ngươi xác định lần này có thể thành công?”
“Ít nhất lần này có hy vọng rất lớn, chỉ còn giải quyết được vấn đề ăn uống của số 005, chúng ta có thể chế tạo ra số lượng lớn, mà nó cũng trở thành vũ khí mạnh mẽ nhất của chúng ta.”
Ngũ Diệp rất có dã tâm, dựa theo quy tắc của Bạch Quỳnh hội.
Đại khái Thái Dung thành chính là lãnh địa của hắn.
Nhưng mà hắn hy vọng lãnh địa của mình có thể lớn hơn nữa.
Nếu như mình có những cỗ máy chiến tranh hoàn mỹ này, thì hắn ko chỉ thống trị Thái Dung thành, mà là toàn bộ khu vực này.
“Cầm theo thuốc mê.” Ngũ Diệp nói.
Lời nghiên cứu viên vừa nói đã khiến hắn động tâm.
“Ta cùng các ngươi đi xuống.” Ngũ Diệp còn nói thêm.
Đúng lúc này, một cái nghiên cứu viên vội vàng đi vào.
“Ngũ Diệp tiên sinh, tiếp viện của chúng ta đã đến.”
“Hả? Nhanh vậy sao, để bọn họ vào đi.”
Không lâu sau, hai mươi người được dẫn đến trước mặt Ngũ Diệp.
Trong đó 18 người mặc quần áo thống nhất là áo đen cùng với mặt nạ sắt, hai người mặc áo trắng thì ko đeo mặt nạ.
Chiến lực chủ yếu của Bạch Quỳnh hội chia thành bạch y(áo trắng) va hắc y(áo đen).
Đây là những chiến sĩ cường đại mà bọn họ âm thầm bồi dưỡng.
Trong đó hắc y thuộc về chiến lực bình thường, bạch y thì là chiến lực cấp tinh anh.
Nhưng mà dù cho là chiến sĩ hắc y, thực lực của bọn hắn vẫn tương đương với cấp bậc tinh anh của chiến đội đặc biệt.
Bạch y thì tương đương với cấp bậc đội trưởng, thậm chí còn mạnh hơn.
Ngũ Diệp trong Bạch Quỳnh hội thuộc về cấp lãnh chúa.
Bọn họ gia nhập Bạch Quỳnh hội có đủ loại mục đích, có thể là vì báo thù hoặc là vì thỏa mãn dã tâm của mình.
Khi bọn họ cần đến chiến lực, có thể tiêu một số tiền lớn, thuê bạch y và hắc y chiến đấu vì bọn họ.
Nói đơn giản, chỉ cần có tiền, Ngũ Diệp có thể thuê rất nhiều chiến sĩ.
Một trong hai vị bạch y cầm đầu nói.
“Ngũ Diệp tiên sinh, ngươi tốt, ta là Lâm Sâm.”
“Lâm Sâm đội trưởng, ngươi tốt.” Ngũ Diệp gật đầu.
“Nhiệm vụ của chúng ta lần này là giúp ngài bảo vệ Thái Dung thành sao?” Lâm Sâm hỏi.
“Không….ít nhất bây giờ chưa cần các ngươi ra tay.” Ngũ Diệp lắc đầu: “ Hiện tại ta vừa mới tiếp nhận chức vị đội trưởng chiến đội đặc biệt, các ngươi cảm thấy có bao nhiêu tỷ lệ trở thành người thống trị Thái Dung thành?”
“Vậy ngươi muốn chúng ta làm gì?”
“Cái gì cũng ko cần làm, các ngươi chỉ cần nhìn xem là được, chỉ khi những kẻ yếu đuối đó gặp phải tai nạn ko cách nào chống cự, thời điểm đó ta sẽ dùng tư thế của chúa cứu thế hàng lâm, bọn họ mới có thể tiếp nhận sự thống trị của ta.”
Lâm Sâm có chút kinh ngạc, hắn đã hợp tác với ko ít lãnh chúa.
Nhưng lãnh khốc như Ngũ Diệp, thật đúng là chưa gặp.
“Ngũ Diệp tiên sinh, ngươi chắc chắn sao? Tương lai họ sẽ trở thành con dân của ngươi.”
“Ta biết mình đang làm gì, ko cần các ngươi nhắc nhở.” Ngũ Diệp ko cho là đúng nói.
Hắn thậm chí ko phải người của Thái Dung thành, ko có bất kỳ căn cơ nào ở đây, cũng ko có bất luận danh tiếng gì.
Đột nhiên nhảy ra nói, ta muốn thống trị các ngươi, sẽ bảo vệ các ngươi.
Căn bản là ko có hiệu quả gì, mọi người sẽ coi hắn trở thành kẻ bị thần kinh.
Chỉ sau khi tất cả mọi ngươi đã nhận được tuyệt vọng và thống khổ, lúc đó hắn đi ra nói dẫn dắt mọi người mới có thể nhận được sự thừa nhận của bọn họ.
Về phần chết bao nhiêu người, hắn cũng ko coi ra gì.
Dù sao sớm muộn gì cũng khôi phục.
Chỉ cần mình có đầy đủ tài nguyên mà sức mạnh.
Chỉ cần nền thống trị của mình vững chắc.
Hy sinh là điều tất yếu.
“Trước đó, các ngươi giúp ta một chuyện.”
“Mời ra lệnh, Ngũ Diệp tiên sinh.”