“Phía dưới có một sào huyệt, của sinh vật sở nghiên cứu này đang nuôi dưỡng, ta cần các ngươi đi vào trong đó, cứu một nhân viên của ta đã đi nhầm vào.”
“Nhân viên này rất quan trọng sao?”
“Mỗi một cái thủ hạ, ta đều bảo vệ như vậy.”
Đối với lời này của Ngũ Diệp, ko có ai tin là thật.
Người có thể hời hợt nói ra, bỏ mặc trăm vạn nhân khẩu bị dị thú đồ sát.
Tuyệt đối ko phải người nhân từ.
“Nếu như hắn đã chết thì sao?”
“Vậy thì đưa thi thể của hắn ra, cho dù một miếng thịt cũng được, it nhất ta có thể giao lại cho người nhà của hắn.”
“Vật thí nghiệm kia có thể giết chết ko?”
“Không được.” Ngũ Diệp lập tức nói ra.
“Được rồi, ta đã hiểu.” Lâm Sâm gật đầu: “Lối đi ở đâu? Ta sẽ đi cứu vị nhân viên đó.”
“Lâm Sâm đội trưởng, xin ngươi cẩn thẩn một chút, vật thí nghiệm đó rất mạnh, dù cho là ta cũng ko xác định có thể chiến thắng nó.”
Lâm Sâm có chút ngoài ý muốn, thực lực của lãnh chúa ít nhất cũng là cấp bậc đội trưởng, thậm chí còn mạnh hơn.
Lâm Sâm hiểu thực lực của Ngũ Diệp, khẳng định ko kém hơn mình.
Nếu như Ngũ Diệp đã nói như vậy,hắn cũng ko xác định mình có thể chiến thắng vật thí nghiệm kia hay ko.
Lâm Sâm thấy mình phải cẩn thẩn một chút mới tốt.
“Ta biết rồi.”
Lâm Sâm tuy rằng tự tin với thực lực của mình.
Nhưng hắn cũng ko muốn tranh cãi với Ngũ Diệp.
Chọn ra 10 hắc y chiến sĩ, đi vào trong sào huyệt.
“Cẩn thẩn một chút, vật thí nghiệm này hẳn là rất mạnh.” Lâm Sâm cũng ko có tin tức kỹ càng của vật thí nghiệm, cho nên chẳng qua vì chức trách của đội trưởng nên chỉ nhắc nhở một câu.
Sau khi tiến vào sào huyệt, bọn họ thấy được vết máu trên vách tường, cũng biết vật thí nghiệm này tuyệt đối là ăn thịt người.
“Một tổ hai người tản ra tìm kiếm, phát hiện nghiên cứu viên dù chỉ là thi thể, thì lập tức trở lại đây.” Lâm Sâm nói : “Nếu như gặp vật thí nghiệm, ko nên chính diện khai chiến, mục đích của chúng ta ko phải giết chết vật thí nghiệm.”
Hắc y đều là những chiến sĩ có kinh nghiệm phong phú.
Hơn nữa Bạch Quỳnh hội bồi dưỡng bọn họ rất xuất sắc.
Đặc biệt là trên chiến trường, bọn họ phục tùng mệnh lệnh một cách tuyệt đối, chiến đội đặc biệt ko thể so sánh bằng.
Những hắc y chiến sĩ này nhanh chóng hành động.
Thế nhưng cái sào huyệt này nói nhỏ ko nhỏ, nói lớn ko lớn.
Rất nhanh, một tổ hắc y chiến sĩ đã gặp được ác long.
“Không tốt, gặp được vật thí nghiệm!”
Sau khi nhìn thấy hình thể của ác long, bọn họ lập tức mất đi hứng thú chiến đấu.
Ác long mang theo thân thể khổng lồ của nó, tựa như xe tải lớn mất phanh xông lại.
Thân thể khổng lồ cọ vào vách tường, vách tường bằng bê tông bong ra một mảng lớn.
Oanh-------
Hai hắc y chiến sĩ kịp thời trốn đi, ko bị ác long đâm trúng.
Thân thể ác long đâm vào tường, chấn động toàn bộ sào huyệt.
Động tĩnh bên này cũng bị những người khác phát hiện.
Những hắc y chiến sĩ còn lại lập tức chạy đến trợ giúp.
“Lùi ra sau!” Lâm Sâm hét lớn một tiếng, hơn mười cái phi đao bắn về phía đầu ác long.
Keng keng-------
Phi đao bay vào đầu ác long, một cái vẩy cũng ko rơi xuống.
Thậm chí bắn vào trên màng mắt của ác long, kết quả cũng như vậy.
Lâm Sâm sặc mặt lạnh xuống, lực phòng ngự này quá kinh khủng.
Phi đao của mình có thể đâm sâu vào tường sắt 5cm.
Thế mà lại ko thể đâm thủng vẩy của vật thí nghiệm.
“Lập tức quay về!! Ta đến ngăn cản nó.” Lâm Sâm quyết đoán từ bỏ nhiệm vụ này.
Ác long một lần nữa thay đổi phương hướng, hướng về phía đám người Lâm Sâm đâm mạnh tới.
Mọi người lập tức bị tách ra.
Hắc y chiến sĩ chỉ có thể phân tán ra để thoát sự truy kích của ác long.
Lâm Sâm thì thử ngăn cản bước tiến của ác long.
Thế nhưng hắn bi ai phát hiện, kỹ năng của mình đối với ác long ko có tác dụng.
Tuy rằng trong nội tâm đang chửi rủa, nhưng mà hắn vẫn rất nghiêm túc ngăn cản ác long.
Con ác long này khiến hắn hoàn toàn ko thấy bất cứ cơ hội nào.
“Ghét nhất chính là loại quái vật có sức phòng ngự mạnh như này.”
Kỹ năng của hắn là khống chế phi đao, nếu như ko cách nào phá được phòng ngự của ác long, vậy hắn ko có cách nào đánh bại ác long.
Đúng lúc này, ác long ko công kích nữa.
Hung dữ trừng mắt nhìn Lâm Sâm, sau đó lùi lại về phía sau.
Chuyện gì xảy ra? Sao con quái vật này ko công kích nữa?
Lâm Sâm bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến cửa.
“Đủ người chưa?”
“Chờ ta một chút…..”Một hắc y chiến sĩ chạy lại.
“Phát tín hiệu, để bọn họ mở cửa cho chúng ta.” Lâm Sâm thúc giục nói.
Cửa mở ra, trong lòng mọi người vẫn còn sợ hãi.
Vật kia khẳng định ko phải…dị thú!
Bọn họ có rất nhiều kinh nghiệm chém giết dị thú.
Bọn họ có thể khẳng định, tuyệt đối chưa bao giờ gặp loại dị thú này.
Đồ chơi kia tuyệt đối là quái vật do người tạo ra.
Ngũ Diệp và nghiên cứu viên lập tức hỏi.
“Thế nào, tìm được…nghiên cứu viên kia ko?”
“Không có.” Lâm Sâm trong giọng nói có chút oán trách.
Tuy rằng Ngũ Diệp đã nhắc nhở hắn.
Thế nhưng vẫn cảm thấy ko đúng ở chỗ nào đó, thế cho nên khi hành động, hắn vẫn ôm vài phần khing thường.
Đương nhiên, loại chuyện này ko thể trách Ngũ Diệp.
Hơn nữa bây giờ Ngũ Diệp là lãnh đạo trực tiếp của hắn.
Mặc dù có oán khí trong long nhưng cũng chỉ có thể nghẹn ko thể nói.
Ngũ Diệp cau mày: “ Các ngươi gặp phiền phức gì? Là ko bắt được hay là ko tìm được?”
“Không tìm được.” Lâm Sâm nói ra
Hắn và người của hắn căn bản ko chăm chú tìm kiếm.
Đột nhiên, Ngũ Diệp thấy một hắc y chiến sĩ đang dáo dác hết nhìn đông lại nhìn tây.
Vào thời điểm hắc y chiến sĩ này đi tới gần công tắc nguồn điện.
Ngũ Diệp đột nhiên ý thức được, hắc y chiến sĩ này có vấn đề.
“Dừng tay!!Ngươi muốn làm gì?”
Tất cả mọi người nhìn về phía hắc y chiến sĩ đó.
Lâm Sâm nhìn về phía lệnh bài trên ngực hắc y chiến sĩ: “Thiết Vũ, ngươi muốn….ko phải…….ngươi ko phải Thiết Vũ!!?”
“Ta chính là Thiết Vũ.” Hắc y chiến sĩ nói ra.
Thế nhưng Ngũ Diệp lại nghe ra chủ nhân của âm thanh này: “ Thư Tiểu Bạch!? Ngươi ko chết?”
“Ai là Thư Tiểu Bạch, ta là Thiết Vũ.”
Đột nhiên, một cái bạch y khác ko hề có dấu hiệu báo trước xuất hiện ở sau lưng Thư Tiểu Bạch, dao gao kề ngang cổ của Thư Tiểu Bạch.
Thư Tiểu Bạch sợ tới mức lập tức bộc phát ra Liệt Diễm Ba Văn!
Oanh-------
Dưới khoảng cách này, ko có bất kỳ ai có thể kịp làm ra phản ứng.
Tên bạch y kia bị Liệt Diễm Ba Văn nuốt hết trong khoảnh khắc.
Thời điểm này Thư Tiểu Bạch cũng mặc kệ chuyện như vậy, trực tiếp phá hỏng công tắc nguồn điện.
Trong nháy mắt, toàn bộ phòng thí nghiệm chìm trong bóng tối.
“Haha……Có giỏi đến bắt ta đi.”
Thư Tiểu Bạch cười như điên, thế nhưng nháy mắt tiếp theo, phòng thí nghiệm lại một lần nữa sáng lên.
Thư Tiểu Bạch lập tức cứng đờ.
“Ah….tại sao lại thế này?” Thư Tiểu Bạch mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên.
Ngũ Diệp sắc mặt tái nhợt, Lâm Sâm càng là giận giữ, thủ hạ đắc lực của hắn thế mà lại tổn thất ở đây.
“Ngươi ko biết có một loại đồ vật gọi là nguồn điện dự bị sao.”
Thư Tiểu Bạch vẻ mặt vô tội nhìn Ngũ Diệp: “Ngũ Diệp đội trưởng, nếu như ta nói là đang đùa với ngươi, ngươi có tin ko?”