Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 510

"Thần vật quý giá như Thất Bảo Lôi Thụ chắc chắn không dễ dàng sinh trưởng!"

Phương Nguyên thầm suy nghĩ, đưa bàn tay ra để cảm ứng hồ sấm sét.

Lực thủy hành trong đạo cơ chậm rãi tăng lên, khiến cho sự cảm ứng của Phương Nguyên về thủy mạch xung quanh chợt vô cùng nhạy bén. Sau đó hắn từ từ di chuyển bàn tay, nhanh chóng xác định ra có một đạo thủy mạch dồi dào linh khí, từ bên dưới hồ sấm sét uốn lượn về phía xa xa.

"Quả nhiên là thế!” Phương Nguyên xác định xong, chậm rãi đứng lên đi về phía trước.

Tiểu hoàng tử chỉ biết là Thất Bảo Lôi Thụ quý giá, nhưng Phương Nguyên còn biết nhiều hơn. Để nuôi dưỡng Thất Bảo Lôi Thụ, hoàng tộc Ô Trì Quốc đã phải tốn rất nhiều công sức. Ngoài việc tiên hoàng các đời cam tâm tình nguyện dùng tàn linh của mình để hiến cho Thất Bảo Lôi Thụ, nuôi dưỡng lôi tính của nó ra, thì môi trường, thổ nhưỡng và địa mạch để nuôi trồng Thất Bảo Lôi Thụ cũng phải được lựa chọn vô cùng kỹ lưỡng!

€ó thể khiến Thất Bảo Lôi Thụ sinh trưởng thì chứng tỏ phía dưới hoàng lăng này chắc chắc có một linh mạch thủy tính.

Nếu không thì hoàn toàn không thể đáp ứng nổi nhu cầu khủng khiếp của Thất Bảo Lôi Thụ.

Mà thứ Phương Nguyên muốn tìm chính là linh mạch thủy tính này.

Hắn muốn tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, ngoại trừ tài nguyên lôi đạo ra, cũng cần đến ngũ hành chỉ tinh.

Hắn đã tu luyện thành hành hỏa lôi linh, đạt được lửa dưới lòng đất. Tuy lôi linh đã luyện thành, nhưng vẫn cần phải từ từ bồi dưỡng mới khiến lôi linh trưởng thành, nắm giữ được uy lực mạnh mẽ vô biên thực sự, giống như một con thú non lớn lên thành con thú khổng lồ!

Mà kim hành lôi linh vẫn phải lấy Ma Ấn Kiếm làm chất dẫn. Hiện giờ dưỡng kiếm chưa thành, kim hành lôi linh vẫn chưa ra đời, không biết uy lực.

Nên hiện giờ hắn đang tính toán tu luyện con lôi linh thứ ba, đó chính là thủy tướng lôi linh!

Nếu hắn tùy tiện tìm một thủy hành chỉ tinh nào đó để luyện thành thủy tướng lôi linh, giống như tu luyện hỏa tướng lôi linh, trước hết để thủy tướng lôi linh sinh ra, sau đó dần dần thông qua tu luyện để nó mạnh mẽ lên, thì thật ra cũng được thôi. Nhưng Phương Nguyên đã có một con hỏa tướng lôi linh cần hắn phải tu luyện và nuôi dưỡng, nếu thủy tướng lôi linh cũng làm vậy, tương lai việc tu luyện sẽ dẫn đến áp lực rất lớn, có chút quá sức!

Bởi vậy, Phương Nguyên muốn tìm được một thủy hành linh mạch, trực tiếp tu luyện thành một thủy hành khá mạnh luôn...

Ngũ hành chỉ tinh có phẩm chất càng cao thì lôi linh mà hắn tu luyện ra sẽ càng hùng mạnh!

Mà thủy hành linh mạch dưới hoàng lăng này đúng là thứ mà Phương Nguyên đang cần.

Hắn không phá vỡ mặt đất trực tiếp lấy nước, mà dọc theo linh mạch đi từng bước về phía trước.

Hắn phải tìm được đầu nguồn của linh mạch, lấy thủy mạch chỉ tinh ở đó.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Nếu làm thế, đương nhiên là Phương Nguyên phải đi qua rất nhiều lối đi và mộ thất, trên đường đương nhiên cũng không thể thiếu được cấm chế giăng đầy. Nhưng hiện giờ phần lớn cấm chế trong hoàng lăng đều đã bị thu lại, giảm bớt rất nhiều phiền toái cho hẳn. Thỉnh thoảng có một vài cấm chế tàn nhẫn ẩn giấu trong đó, Phương Nguyên đều sớm phát hiên ra, đi vòng qua nó.

Dần dần hắn đã đi ngang qua toàn bộ hoàng lăng, đến chân một ngọn núi xanh ở đằng sau lăng.

Phương Nguyên quan sát một lát, rồi men theo núi đi lên, rốt cuộc phát hiện ra một cổ trận nằm ở chỗ khuất sau núi.

Cổ trận mênh mang, thậm chí còn lợi hại hơn các trận pháp bên trong hoàng lăng.

Phương Nguyên biết mình đã tìm được rồi, hắn ngồi xuống trước cổ trận, bắt đầu nhanh chóng thôi diễn.

Tiểu hoàng tử để an toàn rời đi đã dùng máu của hoàng tộc mình, đóng toàn bộ đại trận xung quanh tổ điện lại, khiến cả cổ trận sau núi cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, uy lực giảm xuống đến bảy tám phần. Phương Nguyên chỉ cần tĩnh tâm thôi diễn chừng nửa canh giờ là đã phát hiện ra quy luật, phá vỡ cổ trận rồi đi vào bên trong.

Khi nhìn thấy bên trong cổ trận, ánh mắt hắn sáng ngời, khẽ nở nụ cười.

Dưới phiến đá núi trong cổ trận có một con suối xanh đang chảy róc rách xuống, dưới chân đá núi tạo thành một đầm nước rộng khoảng ba trượng vuông.

Nước đầm trong suốt nhìn thấy tận đáy, liếc mắt nhìn sang là có thể cảm nhận được linh khí lành lạnh dồi dào phả thẳng vào mặt.

Xung quanh đầm nước có vài cụm cây cỏ dại, đều sinh trưởng rất mạnh mẽ, lực sinh mệnh sung mãn như sắp tràn cả ra ngoài. Đây là lý do vì sao phải có cổ trận trấn áp không cho linh tính của thủy mạch tràn ra ngoài, nếu không trong số cây cối này sớm đã có tinh quái sinh sôi.

"Xem ra linh tuyền này còn tốt hơn tưởng tượng của ta..."

Phương Nguyên thầm khen một tiếng, rồi nở nụ cười tươi.

Hoàng tộc Ô Trì Quốc cũng có cao nhân, lúc trước họ chọn chỗ này để xây dựng tổ điện, có lẽ chính là vì linh tuyền này. Hơn nữa, cũng có linh tuyền đồi dào linh khí như thế mới nuôi dưỡng ra được một bảo vật như Thất Bảo Lôi Thụ. Hơn nữa hoàng tộc Ô Trì Quốc rõ ràng là lo lắng âm khí bên trong tổ điện sẽ làm vấy bẩn dòng linh tuyền này, cho nên mới gắng sức xây tổ điện ở vị trí hạ lưu.

Nếu mình lấy nước suối này tu luyện ra được thủy tướng lôi linh, có lẽ nó vừa ra đời đã mạnh hơn hỏa tướng lôi linh được mình tu luyện ra lúc trước không chỉ gấp mười lần thôi đâu, cũng không thuộc loại cần phải tu luyện mới trưởng thành, mà trời sinh đã mạnh mẽ rồi!

"Lấy được nước của linh tuyền này, thì chuyến đi này cũng không tệ!"

Phương Nguyên than một tiếng, sau đó nghĩ cách lấy nước.

Nước linh tuyên đương nhiên là quý giá, nhưng làm sao lấy nước mà không để cho linh tính trong nó bị trôi đi cũng là một vấn đề.

Sau khi cân nhắc một vài thứ để đựng, Phương Nguyên đều cảm thấy không được.

Đến cuối cùng, trong lòng hắn bỗng nảy ra một ý, lấy bình hồ lô vỏ xanh ra.

Bình Luận (0)
Comment