Phương Nguyên chỉ nhìn hắn cười cười, không đáp lời.
Vừa rồi hết thảy chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn, tu vi không tới liền khó mà nhìn ra được thanh niên Phạm Ly kia làm sao lại thua.
Thực tế lại rất đơn giản, lúc liên kiếm tới trước người, Phương Nguyên đưa tay vạch một cái, nhìn qua giống như là viết ra một chữ.
Cái khẽ vạch đó của hắn rất giản đơn, nhẹ nhàng linh hoạt dị thường.
Nếu là chữ, đó cũng là lối chữ thảo đã được đơn giản hoá đến cực hạn, chỉ cần một nét liền xong.
Khắc sau, sương mù màu xanh trên người hắn chợt tăng vọt, một con Thanh Lý (cá chép xanh) từ trong sương mù nhảy ra, vờn quanh bên người hắn, ngăn lại tất cả kiếm quang, chấn cho chúng không ngừng nứt vỡ, cùng lúc, một con Chu Tước toàn thân quấn quanh điện quang bổ nhào ra từ trong sương mù, hai cánh giang rộng chừng hơn mười trượng, lôi quang cuộn trào đáng sợ dị thường, đánh bay người tuổi trẻ Thiên Nam Tông kia.
Chỉ trong chớp mắt liền thi triển ra thần thông phá vỡ thuật pháp đối phương.
Chuyện này thoạt nhìn gần như là điều không thể, bởi vì hắn tựa hồ đến cả thời gian niết động pháp ấn đều không cần, cho nên mới sẽ nhanh đến vậy.
Chân truyền Thiên Nam Tông Phạm Ly nghĩ mãi mà không thông điểm này.
Hắn lại không biết, Phương Nguyên sau khi tham ngộ được mối liên hệ giữa Phù Đạo và Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết liền đã bắt đầu dung nhập thần thông vào trong phù pháp, nhờ đó tránh qua được phiền phức niết ấn và vận chuyển pháp lực, luận về tốc độ thi triển, bản thân hắn chính là một trong những người nhanh nhất!
Lúc trước hắn có thể một hơi không ngừng ra tay với Tân Trạch tiểu vương gia Nam Hoang thành, khiến cho đường đường tu sĩ Kim Đan cao giai không ngẩng đầu lên lên, kỳ thật cũng là dựa nào tầng nguyên nhân này. Chẳng qua, nếu suy xét thật kỹ thì hắn chỉ là dùng Phù Đạo vận chuyển thần thông thôi chứ chưa phải phù pháp chân chính, nhưng điểm này rất khó giải thích với người, bởi vậy hắn liền dứt khoát mặc nhận...
... Ở trong Đạo chiến lần này, khiến người khác sinh ra cảm giác cao thâm khó lường, đối với hắn rất có lợi!
- Dùng Phù Đạo phá thần thông của ta, cao thủ cảnh giới Tử Đan quả nhiên sâu không lường được...
Người tuổi trẻ kia thở dài một tiếng, có vẻ khá là bội phục, hướng về phía Phương Nguyên chắp tay.
Phương Nguyên cũng khẽ gật đầu với hắn, không nói gì thêm mà quay đầu nhìn sang ma vật vừa nãy. Hắn biết trong bí cảnh này, chuyện khiêu chiến đấu pháp tuyệt đối khó mà tránh khỏi, nhưng mà thành tích khảo hạch chủ yếu vẫn là dựa vào ma hạch...
- Ha ha ha ha, ngũ đạo khôi thủ, thì ra ngươi ở đây...
Đúng lúc này, từ hướng tây lại có tiếng cười to truyền lại, một nam tử cục mịch khoác áo choàng đen bay vút mà đến.