Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại

Chương 225

Nàng ấy dùng tay che miệng, liên tục gật đầu, cuối cùng không còn cách nào, bắt chước Chu thị giơ ngón cái lên.

...

Hina

Tạ Diệt và Tạ Hạo là trưởng tử chính thống của Tạ Quốc Công phủ, từ nhỏ đã được kỳ vọng, hai người rất sớm đã được gửi đến học viện đọc sách, chỉ khi nghỉ lễ mới về nhà.

Đáng lẽ họ phải đợi đến khi trời tối mới về đến phủ, nhưng hôm nay đi gấp, chưa đến chiều tối đã về rồi.

Họ đến Thọ Ninh Đường bái kiến lão phu nhân trước, lão phu nhân tinh thần không tốt, trông có vẻ ốm yếu, nên họ không ở lại lâu.

Ra khỏi Thọ Ninh Đường hỏi về tình trạng bệnh của lão phu nhân, ma ma ấp úng không dám trả lời, họ lại tìm tiểu nha hoàn để hỏi, mới biết dường như có liên quan đến tam phu nhân.

Hai người là nhân chứng của việc Khương Thư Yểu năm xưa trêu ghẹo mỹ nam khiến cả đám người rơi xuống nước, ấn tượng về vị tam thúc mẫu này rất không tốt.

Nhưng nàng và hai người như nước giếng không phạm nước sông, hai người cũng không đến trước mặt nàng gây khó dễ, chỉ là đôi khi nghe đồng học ở học viện bàn tán về cuộc hôn nhân của tam thúc mới nhớ đến nàng, rồi lại càng không ưa vị tam thúc mẫu này.

Không rõ nguyên do sự việc, họ không dám suy đoán bừa bãi, định về đại phòng hỏi mẫu thân.

Kết quả đến đại phòng, không những không gặp được Từ thị, ngay cả hai tiểu đệ cũng không thấy đâu.

Hỏi nha hoàn, mới biết Từ thị dẫn hai tiểu đệ đến tam phòng.

"Đại ca, huynh nói mẹ đến tam phòng làm gì?" Tạ Hạo không hiểu: "Còn đem cả A Chiêu và A Diệu theo nữa."

Họ đã rời phủ hai ba tháng rồi, hoàn toàn không biết trong phủ đã xảy ra chuyện gì, ký ức vẫn dừng lại ở thời điểm Khương Thư Yểu vừa mới gả về, Tạ Diệt nhíu mày nói: "Ta nhớ mẹ không thích tam thúc mẫu mà."

"Đúng vậy."

Hai người có chút lo lắng, đợi trong viện một lúc, kết quả Từ thị mải mê ăn xiên chiên mãi không về.

Thấy mặt trời sắp lặn rồi, Từ thị vẫn chưa về, Tạ Hạo không nhịn được tò mò: "Hay là chúng ta qua đó xem sao?"

Hai người đi thẳng đến tam phòng, kết quả đi đến cửa viện tam phòng rồi mà vẫn chưa gặp Từ thị và hai tiểu đệ trở về.

"Đệ nói rốt cuộc mẹ có chuyện gì?" Tạ Diệt nhìn sắc trời, kỳ lạ nói: "Giờ này rồi, vẫn chưa về, chẳng lẽ... còn có thể ở tam phòng dùng bữa tối sao?"

"Ha ha ha ha ha." Tạ Hạo cười lớn: "Đại ca, huynh thật hài hước."

Tạ Diệt cũng bị sự hài hước của mình chọc cười, hai người cười đến nỗi ngả ngớn, gần như không đứng thẳng nổi.

Miễn cưỡng nén cười, họ đến cửa viện, chưa kịp bước vào, một mùi thơm dầu mỡ pha lẫn hương vị cay nồng đậm đà đã xộc vào mũi họ.

Nụ cười trên mặt hai người bỗng nhiên cứng đờ.

Tạ Diệt và Tạ Hạo đưa mắt nhìn nhau, hỏi nha hoàn đứng ngoài cửa viện: "Đại phu nhân có ở trong viện không?"

Nha hoàn đáp có.

Tạ Diệt im lặng giây lát, nói: "Ngươi vào truyền lời, bảo đại phu nhân chúng ta đã hồi phủ rồi."

Nha hoàn vâng lệnh vào viện truyền lời.

231

Hai người tuổi còn nhỏ, đang ở thời kỳ tò mò với vạn sự vạn vật, nghĩ đến Từ thị dẫn hai tiểu đệ đến tam phòng, không khỏi tưởng tượng đủ thứ.

Nào là cãi vã, nào là tranh chấp sổ sách, nào là đấu đá hậu viện... Dù họ nghĩ thế nào cũng không ngờ Từ thị thực sự chỉ đang ăn xiên chiên ở tam phòng mà quên mất thời gian.

Sau khi nha hoàn vào viện thông báo, Từ thị mới nhận ra mình đã lỡ giờ, vội vàng lau sạch tay, chùi miệng rồi đi ra ngoài.

Ai ai cũng biết, Từ thị là đại diện cho sự đoan trang hiền thục, chưa từng có sai sót trong lễ nghi phép tắc.

Nên khi nàng ấy lấy tay che mặt, vừa nhai xiên vừa vội vã bước ra, Tạ Diệt và Tạ Hạo kinh ngạc đến nỗi suýt rớt cằm xuống đất.

Từ thị nhìn hai đứa con đang đứng ngây người ngoài cửa viện, nói: "Sao các con lại đến đây?"

Bình Luận (0)
Comment