Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ Đại

Chương 247

Kem đậu phụ vẫn còn mềm, cảm giác trong miệng như giữa kem và sữa lắc.

Kem đậu phụ hơi mát vừa vào miệng, lập tức tan chảy thành dạng sữa đặc trên đầu lưỡi. Cảm giác mát lạnh tỏa ra trên đầu lưỡi, một vị ngọt mịn màng tràn ngập vị giác, hương vị sữa, hương vị mè đen, vị tươi mát của đậu phụ hòa quyện vào nhau, như thêm kem vào đậu phụ mè đen mịn màng và trơn láng, hương vị đậm đà béo ngậy.

Đậu phụ chỉ có mùi thơm của đậu, không có chút mùi tanh nào, kết hợp với mè đen xay nhuyễn, mùi thơm càng đậm đà hơn. Hòa quyện với sữa bò, vị như sữa đậu nành, vừa thơm vừa ngọt, cảm giác mịn màng, mát lạnh lan tỏa từ đầu lưỡi, cả người đều cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Chu thị ngạc nhiên nhìn Khương Thư Yểu: "Thật kỳ diệu, đây là lần đầu tiên ta ăn món có cảm giác và hương vị như thế này."

Khương Thư Yểu hỏi: "Ngon không?"

"Đương nhiên rồi, hương vị đậm đà, vị ngọt thanh mát, không ai có thể không thích được."

Khương Thư Yểu đẩy bát về phía nàng ấy: "Tẩu chắc chắn chứ?"

"Ta chắc chắn." Chu thị gật đầu.

"Vậy con gái tẩu cũng sẽ thích phải không?"

Chu thị ngẩn người, đưa mắt nhìn Khương Thư Yểu, không hiểu nàng có ý gì.

"Mang cho nó nếm thử xem sao? Đậu phụ bổ dưỡng thanh nhiệt, sinh tân chỉ khát, lại ướp lạnh vừa phải, không kích thích tỳ vị, trẻ nhỏ cũng dùng được. Muội tin hương vị cũng hợp với khẩu vị của trẻ con."

Hina

Nghe rõ lời nàng nói, Chu thị kinh ngạc vô cùng, vội vàng từ chối: "Không được đâu, đây nào phải ta làm, hơn nữa ta không dám..." Nói đến đây, bỗng nhiên im bặt.

Nàng ấy vốn không phải người câu nệ, tính tình bộc trực, nghĩ sao nói vậy, vỗ bàn đứng dậy: "Được rồi, vốn dĩ là do muội làm ra, muội đã nói vậy, ta còn ở đây chối từ, lề mề như vậy thật không ra thể thống gì."

Nàng ấy bưng bát sứ lên, dừng một chút, ổn định tâm lý rồi nói: "Ta đi tìm nó đây."

Chu thị bưng chén sứ ra khỏi viện, nha hoàn muốn tiến lên đỡ lấy, nhưng bị Chu thị khoát tay từ chối.

Nàng ấy tâm tư bất định, chẳng biết có nên đi tìm ái nữ không.

Trên đời này có mẫu thân nào thất bại như nàng ấy, con gái ruột lại thích đại bá mẫu hơn mẫu thân.

Mặt trời gay gắt, đi chậm thì kem đậu phụ sẽ tan chảy, nên Chu thị vội vã bước nhanh về phía Thọ Ninh Đường.

253

Vòng qua hoa viên, tình cờ thấy bóng dáng ngồi dưới hành lang cầu vòm, thân hình gầy yếu mảnh mai, ngồi ngay ngắn, tay ôm một quyển sách, chẳng phải Tạ Sênh thì còn ai.

Nàng ấy hồi hộp hít sâu vài hơi, bưng chén sứ bước lên cầu.

Các nha hoàn hầu hạ bên cạnh Tạ Sênh thấy nàng ấy đến, đồng thanh cất tiếng hành lễ.

Tạ Sênh nghe tiếng, nghiêng mình nhìn về phía sau.

Chu thị lập tức nở nụ cười dịu dàng từ ái trên gương mặt, đáng tiếc không hợp với nàng ấy cho lắm, trông có vẻ hơi gượng gạo.

Tạ Sênh không có phản ứng gì, chỉ theo thông lệ gọi một tiếng "Mẹ".

Chu thị bước nhanh lại, ngồi xuống bên cạnh nàng ấy, đặt chén sứ xuống: "Nóng không? Ăn chút đồ mát để giải nhiệt."

Tạ Sênh không ngờ Chu thị lại đến mang điểm tâm cho mình, có chút ngạc nhiên, nhíu mày nghi hoặc nhìn nàng ấy.

Tạ Sênh có tướng mạo giống Tạ Lang tám phần, khí chất cũng giống y, trong vẻ lạnh lùng cao quý toát ra nét phong nhã văn chương đậm đặc.

Chu thị cả đời này thích nhất chính là loại người như vậy, sợ nhất cũng là loại người như vậy.

Không biết vì sao, nàng ấy hơi lo Tạ Sênh sẽ chê bai, nên vội giải thích trước: "Đây là do tam thúc mẫu con làm, nguyên liệu chính là đậu phụ, thêm sữa bò và mè, vị rất mịn màng, con nếm thử xem."

Tạ Sênh mím môi, không đáp lời, ngược tay nhẹ nhàng úp quyển sách lên bàn đá, động tác này khiến Chu thị càng thêm bồn chồn.

Mới sáu tuổi đã thích đọc sách như vậy, nghĩ lại khi mình sáu tuổi chỉ biết chơi kiếm leo cây, chữ to còn chẳng biết một chữ.

Bình Luận (0)
Comment