Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1467 - Chương 1467. Manh Sủng

Chương 1467. Manh Sủng
Chương 1467. Manh Sủng

Không còn những người khác cản trở, tinh thần lực của Hứa Mạt phóng thích, giờ khắc này, cuối cùng hắn cũng thấy rõ được chân thân của Cổ Lạp Thú, không phải quái thú cỡ lớn hung dữ gì mà lại giống như một con ‘Manh Sủng’.

Nó dĩ nhiên là đứng thẳng, có hai tay hai chân, tay chân đều rất ngắn, toàn thân trắng như tuyết, có ngũ quan tương tự như loài người. Từ trên người nó phóng thích ra một cỗ tinh thần lĩnh vực mạnh mẽ, tạo ra những ảo ảnh sai lầm trong tinh thần, với một sự lừa dối bá đạo.

Cái gọi là quái thú, chẳng qua chỉ là cái tên mà nhân loại đặt cho các chủng tộc khác. Cổ Lạp thú này cũng là một loại sinh mệnh chủng tộc trong vũ trụ.

Nhưng nó lại chính là một con ‘manh sủng’ Cổ Lạp thú, nếu như bị vẻ ngoài của nó lừa gạt, thì kết cục e rằng sẽ rất thảm.

-Tiểu tử kia, ngươi chạy không thoát đâu.

Trong cơ giáp truyền đến giọng nói của Hứa Mạt.

-Đáng yêu quá đi!

Linh chớp chớp mắt, thấp giọng nói, cô vốn còn tưởng nó là một con quái thú hung tợn.

-Xem tôi có thể thu phục nó về làm thú cưng cho cậu không?

Hứa Mạt mở miệng nói, Linh nhẹ nhàng gật đầu. Tinh thần lực phóng thích ra không có tính công kích, muốn cùng đối phương tiến hành trao đổi, hai người bọn họ đều có năng lực kết nối tinh thần lực.

Tuy nhiên con Cổ Lạp Thú lại cảnh giác nhìn chằm chằm hai người, đôi mắt mở to.

-Không nên khinh thường.

Hứa Mạt nhắc nhở, tiểu gia hỏa này vừa rồi lừa giết không ít người, thậm chí còn quỷ quyệt hơn hắn nhiều, muốn thu phục nó, đầu tiên không thể khinh địch, bị vẻ bề ngoài của nó lừa gạt.

Hứa Mạt cảm thấy không gian sa mạc xung quanh lại trở nên hư ảo, bóng dáng của Cổ Lạp thú dần dần mơ hồ, như thể nó hoàn toàn hoà vào trong sa mạc, trở thành một phần sa mạc.

Hắn biết, Cổ Lạp Thú lại phóng thích tinh thần lĩnh vực, nhưng lúc này đây, tinh thần lực của Hứa Mạt lại vững vàng tập trung vào bóng hình hư ảo kia.

Nếu không phải bản thân hắn am hiểu tinh thần lực, chỉ sợ Cổ Lạp Thú ở trước mặt hắn, hắn cũng không nhìn thấy, trong tinh thần lĩnh vực, Cổ Lạp thú có thể đánh lừa thị giác, thậm chí cảm giác của người khác.

Năng lực này đáng sợ đến mức, thủ lĩnh của sa thú thậm chí còn chưa bao giờ nhìn thấy Cổ Lạp thú nhưng đối với nó lại sợ như sợ cọp, vô cùng khiếp sợ nó, bất luận kẻ nào gặp phải kẻ thù mà mình không cách nào phát hiện đều sẽ cảm thấy sợ hãi như thế.

Lãnh tụ sa thú căn bản không biết đối thủ mà nó phải đối mặt là ai, chỉ biết đối phương có thể giết bọn chúng trong vô hình.

-Oanh.

Đột nhiên, một cỗ tinh thần lực khủng bố trực tiếp xâm nhập vào trong đầu Hứa Mạt, cát vàng đầy trời kéo đến, hóa thành một trận bão cát kinh khủng muốn nhấn chìm tinh thần lực của hắn. Cùng lúc đó, một cỗ niệm lực cường thịnh đến cực điểm rơi vào trên người hắn, áp chế hắn.

Giờ khắc này, vô luận là thế giới tinh thần hay là ngoại giới, Hứa Mạt đều phải gánh chịu một áp lực đáng sợ.

Loại cảm giác ngột ngạt này, nếu như tinh thần lực yếu hơn một chút, căn bản không chịu nổi, sẽ bị đối phương chôn vùi tinh thần đến ngạt thở.

Nhưng bản thân Hứa Mạt tu luyện tinh thần lực, trong đầu hắn xuất hiện một thế giới vũ trụ. Trong thế giới vũ trụ này ẩn chứa một trận lôi kiếp cực kỳ đáng sợ cần phải chống lại.

Ngoài ra, xung quanh Hứa Mạt có một cỗ tinh thần lực dao động mạnh mẽ quét ra, hình thành một kết giới vững chắc bao bọc lấy cơ thể hắn.

-Linh.

Hứa Mạt mở miệng nói, phốc một tiếng, thanh kiếm của Linh di chuyển về phía trước, cắt sa mạc ra và hướng về con Cổ Lạp thú.

Bàn tay nhỏ bé của Cổ Lạp Thú vươn ra, một tiếng động thật lớn vang lên, sa mạc khủng bố đè ép không gian phía trước, hình thành một bức tường sa mạc vững chắc.

Mái tóc bạc của Linh bay phấp phới trong sa mạc, đôi mắt bạc tỏa ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, thanh kiếm trong tay cô đâm ra, với một tiếng ầm ầm thật lớn, bức tường sa mạc vỡ vụn, tiếp tục lao về phía Cổ Lạp thú.

Bàn tay nhỏ bé của Cổ Lạp Thú vẫn vươn về phía trước, duỗi ra trước mặt Linh. Đột nhiên, một tầng tinh thần lực kinh khủng kết giới rơi vào trên người Linh khiến cho cô lần nữa dừng lại, cùng lúc đó, tinh thần lực của nó xâm nhập vào trong đầu Linh, đồng thời công kích hai người.

Đôi mắt bạc của Linh tỏa sáng rực rỡ, khi cô nhìn về phía Cổ Lạp thú thì cũng có một luồng sức mạnh tinh thần cực kỳ mạnh mẽ, trực tiếp lao qua hàng rào tinh thần lực kia và tiến vào trong tâm trí của Cổ Lạp thú.

Trong một lúc, cơ thể của Cổ Lạp Thú, Hứa Mạt cùng với Linh đều đứng yên lặng trong sa mạc, thế nhưng ba người đều phóng thích tinh thần lực đáng sợ, khống chế lẫn nhau.

Hứa Mạt và Linh liên thủ mới có thể áp chế được tinh thần lực của Cổ Lạp thú.

-Ta không có ác ý.

Linh truyền đạt âm thanh của cô với Cổ Lạp thú, lấy ý niệm trao đổi.

Nhưng Cổ Lạp Thú vẫn chưa buông lỏng cảnh giác, sau khi bị Linh xâm lấn, nó cũng không có cách nào tiếp tục tiến hành công kích Hứa Mạt, nhưng tinh thần lực của Hứa Mạt lại thuận thế tiến vào trong đầu nó.

Vì thế, trong đầu Cổ Lạp thú đang tồn tại ý thức của hai người và một thú.

Hứa Mạt thấy Linh có vẻ rất thích Cổ Lạp thú, bởi vậy hắn cũng không có định công kích mà là đang truyền đạt thiện ý của mình với nó, muốn nó buông lỏng cảnh giác nhưng con Cổ Lạp thú này dường như tỏ ra rất thù địch.

Hai người một thú cứ như vậy giằng co, Hứa Mạt và Linh vẫn không hề tấn công, tiếp tục truyền đạt thiện ý, cũng tiến hành trao đổi ý thức với đối phương, nói cho đối phương biết họ muốn mang nó ra ngoài.

Dần dần, Cổ Lạp thú hơi nới lỏng cảnh giác, nhưng vẫn giằng co như trước.

-Đứa nhóc này lề mề như vậy, nếu không muốn đi ra ngoài chơi hay là nướng chín nó ở sa mạc luôn đi.

Hết chương 1467.
Bình Luận (0)
Comment