Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1469 - Chương 1469. Vô Giá

Chương 1469. Vô giá
Chương 1469. Vô giá

Sa mạc mênh mông vô biên vô hạn, liếc mắt nhìn lại là hoang mạc vô tận, nhưng ở phía dưới lại xuất hiện một hầm mỏ khoáng sản, khắp nơi đều có tinh thể sa mạc mà Hứa Mạt nhắc tới, dung hợp với sa mạc và chôn vùi ở đây.

-Cái này được bao nhiêu năm rồi?

Hứa Mạt trong lòng có hơi chấn động, một hầm mỏ tinh thạch sa mạc lớn như vậy cần phải mất bao lâu?

-Một mảng lớn như này nếu mang ra ngoài thì sẽ là vô giá.

Cáp Đức Tốn mở miệng nói, Hứa Mạt cũng có ý nghĩ giống như vậy, nhưng đáng tiếc, hắn căn bản không lấy ra được, nhiều tinh thạch sa mạc như vậy, không biết có thể đổi được bao nhiêu Ngân tinh tệ.

Hứa Mạt nhìn Cổ Lạp Thú một cái, chỉ thấy Cổ Lạp Thú lại nhảy vào trong ngực Linh, cảnh giác nhìn hắn, tên này lại có ý đồ gì?

Bất kể nhìn Hứa Mạt như thế nào thì nó đều cảm thấy hắn không phải là người tốt, lại muốn nướng nó sao?

Hứa Mạt lộ ra nụ cười xán lạn, nói:

-Tiểu tử kia, ngươi ăn cái gì? Sau này ta sẽ ‘chăm sóc’ cho ngươi thật tốt.

Từng bữa ăn cho thật no… Không ăn không được.

Cổ Lạp thú dường như biết Hứa Mạt đang âm mưu cái gì, vẻ mặt tủi thân nhìn Linh, sắp khóc đến nơi rồi.

Linh trừng mắt nhìn Hứa Mạt, Hứa Mạt kinh ngạc nhìn con Cổ Lạp thú kia.

Tên Nhị Cáp này ‘cẩu’ vậy ư?

-Tu luyện.

Hứa Mạt mở miệng nói, một khối bảo tàng lớn như vậy ở đây, đủ cho bọn họ tu luyện trong một khoảng thời gian rất dài.

Mấy tháng sau, một đoàn người từ trong sa mạc đi ra, chính là nhóm năm người của Hứa Mạt.

Cơ giáp của Hứa Mạt dùng hai tay ôm lấy Cổ Lạp thú, nhấc cái đầu nhọn hoắt của nó lên, Cổ Lạp thú bĩu môi và trừng mắt nhìn hắn một cách giận dữ, tựa như đang thể hiện sự bất mãn của mình.

-Tra nam.

Cổ Lạp thú phát ra một giọng nói non nớt, giống như một đứa trẻ loài người, mặc dù nó đã học được ngôn ngữ của con người nhưng khả năng biểu đạt của nó vẫn còn hạn chế.

-???

Hứa Mạt trừng mắt nhìn Cổ Lạp Thú, sau đó liếc nhìn Linh ở bên cạnh thì thấy Linh cũng đang nhìn về phía hắn bên này, Hứa Mạt trong lòng giật giật, vừa định cho đầu Cổ Lạp thú một cái gõ thì tên hỗn đản này đã câu thông ký ức của Linh, biết cách ‘hãm hại’ hắn.

Chó ngoan!

Hứa Mạt còn chưa đánh xuống thì đã bị Linh ôm đi, con Cổ Lạp Thú rụt vào trong ngực của Linh, móng vuốt nhỏ cọ cọ trên ngực giống như đang khiêu khích Hứa Mạt, cũng may tên chó chết này là cái, nếu không thì Hứa Mạt đã nướng chín nó rồi.

Tuy nhiên mấy tháng nay, đám người Hứa Mạt có thu hoạch không nhỏ, tiêu hóa không ít “bảo vật” trong sa mạc, hơn nữa mỗi một người cũng “bỏ túi” một chút, không thể lãng phí.

Hơn nữa, Hứa Mạt học được rất nhiều từ tiểu gia hỏa này, năng lực bẩm sinh của nó ở lĩnh vực tinh thần rất hữu ích đối với việc tu luyện tinh thần lực của Hứa Mạt và Linh, Hứa Mạt và Linh cũng đã dạy cho nó rất nhiều thứ, bọn họ và Cổ Lạp thú học hỏi lẫn nhau.

Về phần Áo Cổ Tư Đô và những người khác, mặc dù không tu luyện tinh thần lực nhưng hấp thu tinh thể sa mạc vẫn có trợ giúp tinh thần lực tăng lên, cho dù bọn họ không chuyên nhưng tu luyện cũng có ích.

-Sa mạc này lớn thật.

Hứa Mạt quay đầu lại nhìn thoáng qua, phía trước là rặng núi cự thạch, đều được hình thành từ những tảng đá khổng lồ tự nhiên, chồng chất thành núi để ngăn cản sa mạc xâm lấn. Đoàn người bọn họ đi về phía trước, phát hiện khu vực này vô cùng lớn, đứng ở trên cao nhìn về phía xa xa, bọn họ cảm thấy có hơi hoang vắng, gió gào thét thổi vào thân thể.

Trên bầu trời xa xa, có quái thú nhìn thấy bọn họ, ngay lập tức từ trên trời lao xuống, nó lao thẳng về hướng của họ.

Một con quái vật cũng từ tảng đá trên mặt đất chui ra, lập tức chú ý tới đám người Hứa Mạt, nó lao như điên tới giống như tìm được con mồi, chuẩn bị đi săn.

Một con phi cầm có tốc độ nhanh nhất, dùng tốc độ khủng bố lao xuống, trong mắt nó phản chiếu hình ảnh của Hứa Mạt và những người khác, móng vuốt sắc nhọn của nó vồ xuống, tỏa ra ánh sáng năng lượng đáng sợ.

Nhưng mà, vào lúc này, trong con ngươi của nó có một bóng người đang phóng to, một cỗ tinh thần lực khủng bố trực tiếp xâm lấn vào trong đầu nó.

-Oanh…

Cơ thể của con quái vật đang sà xuống kịch liệt run rẩy, hệ thống thần kinh não bộ của nó gặp phải tấn công dữ dội, vô số hình ảnh khắc sâu xuống, tất cả đều là bóng dáng của Hứa Mạt.

-Ta là chủ nhân của ngươi.

Một âm thanh xuất hiện trong đầu nó. Thế quái thú lao xuống chậm lại, sau đó lơ lửng trên không trung và cúi đầu trước Hứa Mạt. Loại khống chế này trực tiếp gieo dấu ấn tinh thần, làm xáo trộn nhận thức và trí nhớ của nó, hoàn toàn không giải được.

Hơn nữa, loại thủ đoạn này không chỉ có tác dụng đối với quái vật mà còn rất hữu ích với người, nhưng Hứa Mạt còn chưa sử dụng nó trên con người, dù sao cũng có nguy hiểm nhất định, không thể tùy tiện làm giống như đối phó với quái thú được.

Hứa Mạt trực tiếp hạ mệnh lệnh, ngay lập tức quái thú giương đôi cánh bay lên trời, bay về phía xa xa, ánh mắt quét về phía mặt đất rộng lớn, trinh sát cho Hứa Mạt.

Đoàn người Hứa Mạt tiếp tục tiến về phía trước, không bao lâu sau, trên không trung và mặt đất, rất nhiều quái thú chạy như điên quay trở lại, phân tán theo các hướng và đi đến những vị trí khác nhau trên mặt đất để giúp Hứa Mạt trinh sát.

Bọn họ sẽ ở lại đế quốc thí luyện tràng ba năm, ba năm, thoạt nhìn thì có vẻ là một khoảng thời gian khá dài nhưng đế quốc thí luyện tràng là một tinh cầu, cho dù cứ đi mãi đi mãi thì cũng không thể nào khám phá hết được đế quốc thí luyện tràng này.

Hơn nữa, phần lớn thời gian hiệu quả của họ vẫn cần dành cho việc tu luyện, chẳng hạn như họ đã luyện tập vài tháng trong sa mạc trước đó, mới đó mà đã gần nửa năm kể từ khi họ tiến vào đế quốc thí luyện tràng này.

Hết chương 1469.
Bình Luận (0)
Comment