Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1486 - Chương 1486. Tràn Đầy Năng Lượng

Chương 1486. Tràn đầy năng lượng
Chương 1486. Tràn đầy năng lượng

Nếu cánh cửa thánh địa không có cơ duyên thì không cần thiết phải lãng phí thời gian, nếu có cơ duyên thì phần lớn người đến đây đều là bia đỡ đạn.

Hắc có sở trường về tốc độ, tốc độ ánh sáng, nghe tên có vẻ như là nơi tu luyện về tốc độ.

-Tôi và La Uy Nhĩ sẽ tới đó.

Ha Đức Tốn nói.

-Được.

Hứa Mạt gật đầu:

-Những không nên hành động hấp tấp.

-Hiểu rồi, chúng tôi sẽ xem tình hình mà hành động, sư huynh cũng cẩn thận một chút.

La Uy Nhĩ gật đầu, chỉ cần không trực tiếp xảy ra xung đột với người khác thì người của trường thử thách cũng sẽ không động thủ đối phó mình.

-Được.

Hai bên bàn bạc xong cuối thì chia nhau ra hành động.

Bây giờ thời gian rất gấp rút, có lẽ cũng chỉ đủ để bọn họ lĩnh hội được một nơi.

Còn tại sao La Uy Nhĩ và Ha Đức Tốn muốn tới tốc độ ánh sáng, thứ nhất là muốn tìm một cơ duyên cho chính mình để có thể nâng cao một bước, thứ hai là thấy Áo Cổ Tư Đô ở lại trên núi đá đen tu luyện.

Áo Cổ Tư Đô ở lại trên núi đá đen tu luyện 2 năm ròng rã, hơn nữa thời gian tiếp theo cũng sẽ ở rìu trên núi đá đen tu luyện, bọn họ cũng cần phải nâng cao bản thân mới được.

Tốc độ ánh sáng so với các cơ duyên khác, có lẽ là nơi thích hợp nhất với bọn họ.

Sau khi tách nhau ra, nơi này chỉ còn lại Hứa Mạt và Linh, ngoài ra còn mang theo một tên nhóc nữa.

Hứa Mạt nhận lấy Cổ Lập thú từ trong vòng tay Linh, từ từ nhấc tai nó lên, sau đó ôm vào và nói:

-Biểu hiện lần này khá lắm, thưởng cho nhóc sau, sau này sẽ kéo nhiều hơn.

-boo hoo.

Cổ Lạp thú ngẩng đầu nhìn Linh, đây có còn là con người không.

Linh trừng mắt nhìn Hứa Mạt, sau đó hai người gọi đến một con quái vật biết bay, ngồi trên người nó và bay lượn trên bầu trời của trường thử thách.

…………

Khoảng cách tới âm thanh của hẻm núi tới hàng trăm dặm, một nhóm người đang đi trên đường, áo giáp lộng lẫy phủ đầu bụi đất, rõ ràng là đã trải qua rất nhiều chuyện.

Nhưng ánh mắt nhóm người đi đằng trước vẫn sáng rực và tràn đầy năng lượng, tài năng sắc sảo.

Người dẫn đầu trên người mang theo khí tức cao quý uy nghiêm, hỏi những người ở bên cạnh:

-Vẫn còn bốn tháng nữa nhỉ?

Người này chính là Hy Tư Áo Bố Lai Âncủa nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân.

-Ừm.

Người bên cạnh gật đầu.

-Đế quốc Khải Lai Tư luôn gây chiến với chúng ta, làm cho cả bảy cơ duyên đều bị bỏ lỡ, trải qua hơn hai năm thử thách, mặc dù thu hoạch được khá nhiều nhưng lại không gặp được cơ hội lớn để cải thiện bản thân.

Hy Tư Áo Bố Lai Ân trong mắt lóe lên một tia không cam lòng, mang theo vài phần khí tức lạnh lùng nghiêm nghị, nói:

-Cánh cửa thánh địa, không thể bỏ lỡ.

-Có không ít người rời đi rồi, các thể lực lớn đều sẽ tới cánh cửa thánh địa, như vậy thì những người siêu phàm chiếm lĩnh các vùng đất cơ duyên lớn đều sẽ di tản, chúng ta nên đi tìm cơ hội thôi.

Phổ La Thác luôn ở bên cạnh Hy Tư Áo Bố Lai Ân.

-Kệ bọn họ đi.

Hy Tư Áo Bố Lai Ân nói:

-Đã là đến để thử thách, mỗi người đều có lựa chọn của chính mình, Phổ La Thác, cánh cửa thánh địa có thể là do các vị tiền bối của hoàng gia đế quốc để lại, các vùng đất cơ duyên khác có thể bỏ qua, nhưng cánh cửa thánh địa nhất định phải tới xém sao.

Phổ La Thác trầm tư gật đầu, Hy Tư Áo Bố Lai Ân nghĩ như vậy thì những người khác cũng như vậy.

Hơn hai năm qua, bọn họ đều có tiến bộ, nhưng các có rất nhiều nhân vật đỉnh cao tới từ các tinh cầu, thực lực của bọn họ không thua kém gì hắn, thậm chí có người còn mạnh hơn hắn.

Nếu cánh cửa thánh địa có cơ duyên thì cũng không dễ gì giành được.

Cuộc chiến giữa bọn họ là đế quốc Khải Lai Tư vẫn luôn ở trong tình cảnh bất lợi, đế quốc Khải Lai Tư gắn kết mạnh hơn so với nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân.

-Có người tới.

Lúc này, Phổ La Thác nhìn về phía xa, chỉ thấy trên bầu trời cao có một con quái vật đang bay, trên lưng quái vật mơ hồ nhìn thấy hai bóng người.

-Hứa Mạt?

Phố La Thác lộ ra vẻ mặt kì quái, hai người kia là Hứa Mạt và Linh.

Hứa Mạt và Linh cũng phát hiện ra người của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, trước đây không để ý, đợi đến lúc hắn phát hiện ra thì mới cố ý rời đi.

Quái vật lao xuống mặt đất và lơ lửng trước mặt đoàn người của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, Hy Tư Áo Bố Lai Ân mỉm cười và nói:

-Hứa Mạt.

-Thiếu gia Hy Tư.

Hy Tư Áo Bố Lai Ân nghe thấy cách xưng hô của Hứa Mạt thì hiểu rằng đối phương có cảm giác xa cách, khi bước vào trường thì luyện đã lợi dụng Hứa Mạt để giết những kẻ thách thức của đế quốc Khải Lai Tư, không ngờ rằng sau này Hứa Mạt thoát ly khỏi đội quân.

-Hứa Mạt, trước đây khi cậu rời khỏi hàng ngũ tôi vẫn có chút không yên tâm, bây giờ thấy cậu không sao thì đã yên tâm rồi.

Hy Tư Áo Bố Lai Ân nói:

-Hai năm nay thế nào?

-Đi tìm kiếm cơ duyên khắp nơi.

Hứa Mạt đáp.

-Kia là…

Lúc này Hy Tư Áo Bố Lai Ân nhìn thấy Cổ Lạp thú ở trong lòng Linh:

-Quái thú sa mạc?

-Ừm

Hứa Mạt gật đầu nói:

-Chúng tôi khá may mắn, tên nhóc này bị người khác truy giết nên gặp được chúng tôi.

-May mắn cũng là sức mạnh.

Hy Tư Áo Bố Lai Ân nói:

-Bây giờ chúng tôi đang chuẩn bị tới cánh cửa thánh địa, đi cùng chúng tôi đi.

-Tôi nghe nói có không ít thế lực đang tới cảnh cửa thánh địa, thực lực của tôi vẫn chưa đủ nên không tới để góp vui nữa, nhưng các vùng đất cơ duyên đã đến lúc bỏ trống, tôi có thể tới thử vận may, tìm kiếm cơ duyên của tôi.

Hứa Mạt đáp.

Ánh mắt Hy Tư Áo Bố Lai Ân lóe lên vẻ kỳ quái, ý tưởng của Hứa Mạt cũng rất được, từ bỏ cánh cửa thánh địa, đi tìm kiếm những vùng đất cơ duyên mà người khác bỏ lại thử vận may.

Hết chương 1486.
Bình Luận (0)
Comment