Chỉ là, khả năng chiến đấu của Hứa Mạt và Linh không yếu kém chút nào, lại được tu luyện thêm hai năm rưỡi nữa, bây giờ đối với bọn họ mà nói, có lẽ có thể giúp được một tay.
Tới cánh cửa thánh địa chính là lúc cần dùng tới người.
-Hứa Mạt, điện chủ Tháp Lạc Tư vô cùng xem trọng cậu, cánh cửa thánh địa có khả năng tồn tại cơ duyên do hoàng tộc của đế quốc còn lưu lại, bất luận đến cuối cùng có thể có được cơ duyên hay không, ít nhất thì phải tới thử sức xem sao, tôi tin vào thực lực và thiên tư của cậu.
Hy Tư Áo Bố Lai Ân khuyên nhủ:
-Huống hồ có chúng tôi ở đây, ngược lại có thể cùng với các thế lực khác tranh đấu một phen, không phải là không có cơ hội.
-Có các người ở đây?
Hứa Mạt thầm trách móc.
Nơi này vẫn còn một số người siêu phàm của Áo Thần Điện, nhưng nếu hắn và Hy Tư Áo Bố Lai Ân đi cùng nhau thì gần như là lại được dùng làm bia đỡ đạn.
Còn về cơ duyên, có đến lượt hắn không?
-Hứa Mạt, đích thực là có thể thử một chút.
Phổ La Thác cũng khuyên nhủ, thiên tư của Hứa Mạt có thể xem là đứng đầu ở trong Áo Thần Điện, có thể khả năng chiến đấu không phải là mạnh nhất nhưng cũng nằm ở hàng top.
-Tôi cứ tới những nơi khác thư vận may trước đã, nếu thời gian còn nhiều thì có lẽ sẽ suy nghĩ tới cánh cửa thánh địa.
Hứa Mạt vờ như là đang do dự nói:
-Ngài Hy Tư, chúng tôi đi trước đây.
Nói xong, quái vật lại bay lên không trung.
Hy Tư Áo Bố Lai Ân nhìn hình dáng Hứa Mạt rời đi vẻ mặt có chút khó chịu, vị thiên này Áo Thần Điện này thật là không nể mặt mũi rồi.
…
Vị trí của cơ duyên âm thanh của hẻm núi nằm ở một hẻm núi được bao quanh bởi những ngọn núi.
Hứa Mạt và Linh sau khi đến được nơi này, khải giáp của Linh kéo dài ra, che mái tóc dài và đầu của cô ở bên trong, Hứa Mạt thì mặc chiến phục và đeo mặt nạ nên không nhìn thấy mặt mũi hắn.
Chiếc mặt nạ này được chế tạo đặc biệt, được Hứa Mạt mang từ Áo Thần Điện tới.
-Hay là vứt tên nhóc này ở đây để tránh bị nhận ra.
Hứa Mạt nhìn Cổ Lạp thú ở trong vòng tay Linh, dù sao cũng đã có không ít người từng nhìn thấy Cổ Lạp thú, sau khi đeo mặt nạ không biết có còn tác dụng không, vì vậy tạm thời không muốn bị bại lộ.
-Không…
Cổ Lạp thú phun ra âm thanh không rõ ràng, đôi mắt nhìn Linh và không ngừng lắc đầu, nơi này không phải là vùng sa mạc, nó không có cảm giác an toàn.
-Đúng là đàn bà, nhát gan.
Hứa Mạt thầm than thở trong lòng, mặc dù khả năng phòng ngự của Cổ Lạp thú rất yếu nhưng công kích bằng sức mạnh tinh thần thì vô cùng đáng sợ, cho dù là người siêu phàm đẳng cấp mà muốn lại gần nó cũng không hề dễ dàng.
Nhưng thật sự là hèn nhát.
-Em tới hẻm núi cũng không có tác dụng gì, cứ ở lại đây tu luyện và đợi anh vậy.
Linh nhìn Hứa Mạt nói.
Hứa Mạt nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu:
-Cũng được, anh đi xem tình hình như thế nào trước đã.
-Ừm.
Linh gật đầu.
-Chú ý an toàn.
Hứa Mạt xoa xoa đầu Linh rồi quay người rời đi, đối với thực lực của Linh hắn vẫn rất yên tâm, hơn nữa còn có Cổ Lạp thú ở cạnh cô, liên thủ lại thì sự công kích của sức mạnh tinh thần vô cùng mạnh, không có nhiều đối thủ có thể địch lại.
Hứa Mạt quay người đi xuyên qua không trung và chạy băng băng đến hẻm núi.
Hắn lựa chọn tới đây là bởi vì hắn cũng có chút hứng thú với vùng đất cơ duyên này, ngoài ra, nghe nói trước đây người của nước cộng hòa và người của đế quốc Khải Lai Tư từng chiến đấu ở đây, hắn có thể ở đây tu luyện nhờ vào sức mạnh của nước cộng hòa.
Nhưng không ngời bên phía nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân còn thảm hơn những gì hắn tưởng tượng, đã rời đi trước rồi, nhiều khả năng là thất bại trong cuộc chiến ở đây với đế quốc Khải Lai Tư.
Nếu như vậy thì hắn chỉ đánh dựa vào chính mình.
Hứa Mạt không ngừng tiến về phía trước, bước vào bên trong dãy núi và tới nơi có âm thanh của hẻm núi.
Lúc đầu khi tham gia vào trường thử thách đế quốc hắn điều khiển người máy, bây giờ người máy đã không còn nữa, thì lại đeo mặt nạ nên không có ai có thể nhận ra hắn, người của đế quốc Khải Lai Tư tất nhiên cũng không thể nhận ra, như vậy thì tiện hơn một chút, sẽ không bị người của đế quốc Khải Lai Tư nhắm vào.
Hơn nữa, hắn cũng không hứng thú với việc gây thù chuốc oán với đế quốc Khải Lai Tư.
Cuộc chiến giữa nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân và đế quốc Khải Lai Tư, thật ra hắn cũng không có cảm xúc gì, dù sao hắn cũng không có cảm giác thân thuộc gì với nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, vì hắn tới từ hành tinh Bái Luân.
Nếu tìm hiểu sâu xa hơn thì hành tinh Bái Luân cũng không được coi là quê hương của hắn.
Vị trí của âm thanh hẻm núi.
Một hẻm núi sâu được bao quanh bởi các đỉnh núi, trên núi có những tảng đá nham thạch khổng lồ, không có cây cối, rõ ràng là rất hoang vu.
Nhưng những tảng đá nhanh thanh khổng lồ kia ở những hướng khác nhau lại có không ít người đang tu luyện, đa số trên người mặc khải giáp của đế quốc, hoặc là đứng hoặc là đang ngồi tu luyện, trong hẻm núi phía trước cũng có người của bọn họ, nhưng mà rất ít, chỉ có một số ít người.
Bên trong hẻm núi, có một luồng sóng năng lượng vô hình rất mạnh mẽ, khiến cho những người tu luyện trong hẻm núi có vẻ mặt rất đau đớn, như thể đang vật lộn, vô cùng khó chịu.
Không lâu sau, một người không chịu nổi và quay lại trên tảng nham thạch, thở hổn hển.
Hứa Mạt còn chưa tới nói, sức mạnh cảm giác của hắn đã khuếch tán ra rồi và quan sát tình hình bên phía hẻm núi.
Lúc hắn ngự không tới thì những người siêu phàm của để quốc Khải Lai Tư ở xung quanh hẻm núi đều ngẩng đầu lân, ánh mắt lần lượt đổ dồn về phía hắn, trong ánh mắt chứa sát khí nhàn nhạt, một cảm giác áp bức vồ lấy Hứa Mạt.
…