Vì vậy sẽ ở trong ‘vùng đất thánh’ của trường thử thách đế quốc này sao?
Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn họ trở nên nghiêm trọng, nghiêm túc.
Nếu thật sự là truyền thông của hoàng tộc đế quốc Ngân Tinh cũ, vậy thì sẽ là sự kế thừa như thế nào đây?
Nếu như có thể có được….
Trong lòng của không ít người nổi lên ý nghĩ tham lam.
Nhưng thấy cánh cửa thánh địa kia được tạo thành từ sự hội tụ của ánh sáng năng lượng vẫn đang đóng chắn, không có ai vào được, suy nghĩ tham lam kia lập tức bị dập tắt.
Nghe nói người siêu phàm của Lâm Thị, hậu duệ của hoàng tộc đế quốc cũ từ rất lâu trước đây đã tới nơi này rồi, ít nhất cũng hơn một năm, thậm chí có thể là hai năm rồi.
Thời gian dài như vậy mà còn chưa mở được cánh cửa chứ nói gì đến kế thừa?
Lâm Thị, hậu duệ của hoàng tộc xưa còn không thể làm được thì bọn họ tập trung đến đây chẳng lẽ có thể làm được sao.
Sợ là lại tay trắng trở về thôi.
Nhưng cho dù là có một số người biết như vậy nhưng đã đến nơi này từ rất sớm mà vẫn chưa rời đi, bọn họ đang chờ một cơ hội, nhỡ cánh cửa thánh địa mở ra, bọn họ lại bỏ lỡ thì sao?
Dù chỉ có một tia hy vọng cũng phải tới đây để chờ đợi.
Huống hồ, cánh cửa thánh địa vơn cũng không tầm thường.
Nhìn về phía bình nguyên vô tận, ở đằng xa có những cơ thể cơ giới với tốc độ đáng sợ lao băng băng xuyên quan không trung, đang ầm ầm lao về phía này, ánh sáng màu bạc lấp lánh, giảm tốc độ lơ lửng giữa không trung, là người của tinh vực Khoa Lý Á Đức đang rầm rập tới đây.
Bọn họ vì kim khí trong hầm mỏ là tới đây khá muộn, dù sao cũng phải đảm bảo cho ‘sự an toàn của kim khí trong hầm mỏ, sau khi bọn họ sắp xếp ổn thỏa xong mới đi tới nơi này, còn nguyên kim tất nhiên là không thể đem tới đây rồi.
Nhóm người này tới đây cũng chỉ là một phần trong đó.
Còn người siêu phàm của các thế lực hàng đầu của các tinh vực khác đều đã đến đây từ trước.
Ở đằng xa có một con quái vật đang bay lượn trên không trung.
Trên lưng con quái vật có hai bóng người, một nam một nữ, khuôn mặt người nam có đường nét góc cạnh rõ ràng, mang theo vẻ mạnh mẽ nam tính, người nữ có mái tóc dài màu bạch kim tung bay trong gió, trong lòng ôm một dã thú đáng yêu, yên lặng ngồi bên cạnh người nam.
Chính là Hứa Mạt và Linh.
-Kia là…
Hứa Mạt đứng ở trên cao nhìn về phía xa, sau cung điện bằng đá, giống như là ngăn cách với tinh cầu vậy, như thể tới điểm tận cùng của thế giới, cảnh tượng vô cùng chấn động.
Sau đó, hắn nhìn thấy cánh cửa năng lượng ở trung tâm cung điện bằng đá.
-Cánh cửa thánh địa vẫn chưa mở?
Hứa Mạt vô cùng ngạc nhiên, trên đường tới đây hắn cũng tưởng tượng cánh cửa thánh địa là nói về cái gì, nhưng cảnh tượng trước mắt có chút không giống với tưởng tượng.
Lúc hai người tới gần khu vực đó thì cơ thể đáp đất, quái vật rời đi, bọn họ thì tiến về phía trước, nơi đi qua có người siêu phàm của hành tinh Khoa Lý Á Đức, nhưng bọn họ ngược lại rất bình tĩnh.
Mặc dù cướp nguyên kim của đối phương nhưng may là người của hành tinh Khoa Lý Á Đức đều không nhận ra họ.
Ai mà biết được chứ?
Người của đế quốc Khải Lai Tư cũng đã đến, cũng không nhận ra hắn.
Người ở khu vực này rất đông, trong lúc Hứa Mạt tiến lên thì phát hiện nhân vật hàng đầu của các tinh vực lớn có thể đều đã tới rồi.
Tháp Mạn của tộc Thiên Thần ở phía trước vô cùng bắt mắt, một nhóm người quá cao, bọn họ đứng trước cánh cửa thánh địa.
Người của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân cũng đã ở đây rồi, Hy Tư Áo Bố Lai Ân dẫn đầu, thậm chí Hứa MẠt còn nhìn thấy không ít những nhân vật hàng đầu của Áo Thần Điện, trước đọ mặc dù bọn họ tản ra, nhưng cũng đều tới nơi này và tập trung ở một chỗ.
Đế quốc Khải Lai Tư cũng có rất nhiều người, nhưng lần này hoàng tử Long Khoa không ra lệnh khai chiến với nước cộng hòa.
Bây giờ chưa phải lúc.
-Có sự áp bức của tinh thần lực.
Lúc Hứa Mạt tiến lên cảm nhận được sự chèn ép đến từ cánh cửa thánh địa, đó là một sự áp bức về mặt tinh thần.
Một cánh cửa năng lượng lại ẩn chứa sự áp bức của tinh thần, có chút kỳ quái.
Hắn liến nhìn phía chính diện của cánh cửa thánh địa, có không ít người đang ở đây, ở khu vực trung tâm nhất có một nhóm người với vẻ mặt long trọng, yên tĩnh đứng đó, người dẫn đầu có khí chất không tầm thường chút nào.
-Lâm Thị.
Hứa Mạt ý thức được những người kia là ai, có lẽ là Lâm Thị, hậu duệ của hoàng tộc đế quốc cũ, hơn nữa là nhóm người đó là nhóm người cốt cán nhất.
Ngoài Lâm Thị ra còn có không ít những nhân vật đẳng cấp đều đang chịu sự áp bức của cánh cửa thánh địa.
Linh bước lên vài bước, khẽ ngẩng đầu, đôi mắt màu bạc nhìn cánh cửa thánh địa, trong đôi mắt cô như lóe lên một tia cổ quái.
Hứa Mạt thấy hành động của Linh thấp giọng hỏi:
-Linh, có chuyện gì vậy?
Linh quay lại nhìn Hứa Mạt nhẹ nhàng nói:
-Có chút quen thuộc
-??
Hứa Mạt lộ ra vẻ mặt khó hiểu, có chút quen thuộc?
Bọn họ chưa từng tới trường thử thách đế quốc, đây là lần đầu tiên.
Hơn nữa nơi này là khu vực trung tâm của trường thử thách đế quốc, cánh của thánh địa đứng đầu trong bảy vùng đất cơ duyên, Linh nói cô có chút quen thuộc?
-Cái gì?
Hứa Mạt không hiểu.
Vẻ mặt Linh lúc này cũng có chút cổ quái, cô cũng không biết phải giải thích như thế nào với Hứa Mạt, trong đồng tử để lộ ra vẻ suy tư, nghĩ ngợi một lúc có mới thấp giọng nói:
-Cảm giác này, giống như khi em sử dụng sức mạnh tinh thần để áp chế người khác vậy… em cũng không rõ nữa.
Cô không biết phải giải thích thế nào, chỉ là có cảm giác rất quen thuộc.
Dưới cánh cửa thánh địa này, Linh cảm thấy cô có thể ở lại nơi này để tu luyện.