Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1512 - Chương 1512. Tuyệt Vọng

Chương 1512. Tuyệt vọng
Chương 1512. Tuyệt vọng

-Bịch, bịch, ầm!

Dưới các đòn tấn công nặng nề liên hoàn, cơ thể Lâm Giáp một đường hướng thẳng xuống dưới, sức mạnh vô cùng kinh khủng khiến cơ thể hắn chấn động, khiến hai tay hắn phát run lên, động tác của hắn trì trệ, giây phút này, Lâm Giáp đã bắt đầu nảy sinh suy nghĩ rút lui, không còn nhuệ khí tiến lên không lùi, mà ngược lại, nhuệ khí kia lại xuất hiện trên người Hứa Mạt.

Lâm Giáp đã dự đoán được bản thân sẽ thua cuộc.

Mà kết quả của sự thất bại, là cái chết.

-Răng rắc! Một tiếng vang mạnh bạo truyền ra, cánh tay Lâm Giáp uốn lượn, từng quyền của Hứa Mạt vẫn tiếp tục hướng về phía trước, đánh vào lồng ngực hắn.

Phanh…

Lâm Giáp chỉ cảm thấy xương cốt trước ngực vỡ vụn, cơ thể tựa như viên đạn bắn ra bay thẳng xuống phía dưới, sức mạnh của một quyền kia truyền từ trước ngực đến sau lưng, trực tiếp đánh xuyên qua, cơ thể Lâm Giáp biến thành hình vòm rơi xuống phía dưới.

Người phía dưới nhao nhao tránh ra, một tiếng vang ầm nặng nề truyền đến, Lâm Giáp đụng vào trên mặt đất khiến mặt đất nứt ra, tạo thành một vết lõm hình người.

-Không… Lâm Giáp còn chưa ổn định lại được một chút, hắn đã nhìn thấy Hứa Mạt đáp xuống từ không trung, ánh mắt hắn lộ ra một tia tuyệt vọng, thân hình người kia hạ từ trên cao xuống, lại đánh ra một quyền.

-Đùng.

Vết nứt trên mặt đất càng lúc càng lớn, tựa như mạng nhện khuếch tán ra xung quanh, phóng xạ của cơn bão năng lượng phóng ra xung quanh, cơ thể Hứa Mạt rơi xuống đất, khiến trái tim của đám người đang quan sát trận chiến ở xung quanh phải rung động.

Cơ thể Lâm Giáp khảm vào mặt đất, máu tươi trong miệng không khống chế được chảy ra, thân thể run rẩy, đôi mắt nhìn chằm chặp trên không, mang theo tuyệt vọng và không cam lòng mà chết đi.

Ở một bên khác của chiến trường, sau khi Hứa Mạt giết chết Lâm Giáp thì Linh cũng giải quyết xong Lâm Khải.

Dưới sự liên thủ của nàng và Cổ Lạp thú, tinh thần lực lập tức áp chế Lâm Khải gắt gao, cuộc ám sát tập kích khi nãy cũng chọc giận nàng, vì vậy ra đòn quyết định.

Người xung quanh nhìn thấy Lâm Giáp và Lâm Khải bị giết chết, thi thể nằm trên mặt đất, nội tâm ai nấy cũng nổi sóng kịch liệt.

Nhất là Lâm Giáp và Lâm Khải còn là người siêu phàm thuộc hai chi nhánh lớn, sắc mặt bọn họ âm trầm tới cực điểm, nhưng lại không dám manh động, thực lực của bọn họ và Lâm gia cùng Lâm Khải chênh lệch không ít, căn bản là không tham gia trận chiến kiểu này được, nếu không kết cục sợ rằng sẽ giống như rất nhiều người siêu phàm của đế quốc Khải Lai Tư trước đó, bị nghiền ép giết chết.

Bọn họ cũng không ngờ tới sẽ thua trận thảm hại như vậy, hai cuộc chiến lớn, đều hoàn toàn thất bại.

Lâm Giáp, Lâm Khải, hậu duệ của hoàng tộc cũ, là nhân vật đứng đầu Lâm thị, một người trong đó là thủ lĩnh của một nhánh tộc, đám Hứa Mạt và Linh vì sao lại dám giết họ?

Dù gia tộc nhà họ Lâm rất lớn, mọi người với nhau cũng chẳng phải thân quen lắm, nhưng ở lúc bọn họ đối ngoại, lập trường vẫn đồng nhất như cũ, Lâm Giáp và Lâm Khải chết, chỉ sợ mất vị kia sẽ không bỏ qua cho bọn Hứa Mạt lúc hắn tu luyện trên trụ đá năng lượng.

Bây giờ, cũng chỉ có mấy người bọn hắn mạnh hơn Lâm Giáp, có thể đối phó với đám người Hứa Mạt, những người khác, sợ rằng đối phương không thèm để vào mắt.

Có người nhìn thoáng qua phía bên kia, Lâm thị với Lâm Gian cầm đầu, cùng chiếm bốn vị trí, người ở trên trụ đá năng lượng đều chìm trong trạng thái tu luyện, trong lòng không suy nghĩ bất kỳ chuyện gì khác, đám người mạch chính thì đang phòng thủ ở đó, không cho phép bất kỳ người nào đến quấy rầy.

Người phòng thủ ở đó cũng nhìn thấy Lâm Giáp và Lâm Khải chết, đôi mày nhíu lại không ít, lúc ánh mắt quét về phía Hứa Mạt và Linh thì ánh lên sắc lạnh, thậm chí còn đang bàn với nhau gì đó, nhưng đều không động thủ.

Chuyện quan trọng nhất hiện tại là chuyện ở đây, quyển sách cổ này có khả năng liên quan đến truyền thừa của tiền bối hoàng tộc cũ của đế quốc, tầm quan trọng cao hơn hết thảy, thực lực của Lâm Giáp và Lâm Khải không bằng người ta lại đi ám sát tập kích, cũng coi như là tự tìm đường chết, cuối cùng còn muốn làm phiền bọn hắn phải báo thù cho hắn, thật sự là rất xui xẻo.

Lúc Hứa Mạt và Linh giải quyết kẻ địch đã rời khỏi trụ đá năng lượng, nhưng mà lại không có ai đến đoạt.

Lúc người ở phía trên thì ai cũng muốn cướp, nhưng ngược lại khi người đã xuống rồi lại không có ai dám động, bọn họ đều thấy rõ kết quả của trận chiến này, nhìn thấy Lâm Giáp và Lâm Khải bị giết chết, họ càng không dám có hành động thiếu suy nghĩ.

Hứa Mạt và Linh đi về, một lần nữa về lại trên trụ đá năng lượng, hắn đứng ở đó, ánh mắt nhìn xung quanh ở phía dưới.

Hiện tại, hẳn là có thể yên tĩnh rồi đi?

Đã giết chết hai nhóm người, đầu tiên là người của Khải Lai Tư để lập uy, sau lại giết người của gia tộc Tát Đạt Nhĩ để khiến lòng người kinh sợ, bây giờ, Lâm Giáp và Lâm Khải cũng đã chết, hẳn là đủ rồi đi?

Lúc này, ở nơi xa lại có hai bóng người chạy về phía bên này, ánh mắt như đang tìm kiếm gì đó.

-Hứa Mạt sư huynh.

Một người trong đó nhanh chóng thấy được đám người Hứa Mạt, hai người lập tức chạy đến chỗ đó, hai người này không ai khác là La Uy Nhĩ và Cáp Đức Tốn.

Sau khi bọn hắn tu luyện một khoảng thời gian thì cũng tới cánh cửa thánh địa bên này.

-Tình huống là thế nào vậy? La Uy Nhĩ nhìn bốn phía xung quanh, còn chưa hiểu rõ lắm tình tình ở đây.

Mười tám vị trí, sư huynh Hứa Mạt của bọn hắn chiếm một cái, lợi hại.

Thân hình nhảy lên không trung, hai người tụ họp với đám người Hứa Mạt.

-Các ngươi tới thật đúng lúc. Áo Cổ Tư mở miệng nói.

-Sao vậy? La Uy Nhĩ hỏi.

Áo Cổ Tư nói đơn giản sự tình, La Uy Nhĩ và Cáp Đức Tốn gật đầu, lập tức hiểu rõ được, ánh mắt nhìn về phía xung quanh một chút.

Hết chương 1512.
Bình Luận (0)
Comment