Quả nhiên, sư huynh Hứa Mạt của bọn hắn ở đây là khó coi nhất, ở chỗ khác đều có rất nhiều người trấn giữ bên cạnh trụ đá năng lượng, còn sư huynh Hứa Mạt của bọn họ tu luyện chỉ có Áo Cổ Tư canh giữ nơi này.
-Sư huynh, ngươi và Linh sư tỷ yên tâm tu luyện, nơi này giao cho bọn ta trông chừng. La Uy Nhĩ lên tiếng nói, trong lời nói dường như vô cùng tự tin, hiển nhiên trong khoảng thời gian tu luyện này thực lực đã tăng lên không ít.
Hơn nữa còn có Áo Cổ Tư và Cáp Đức Tốn, ba người cùng phối hợp, hẳn là sẽ không còn người dám đến ám sát nữa.
-Các ngươi vất vả rồi. Hứa Mạt mở miệng nói, hắn vừa lĩnh ngộ được một ít thứ đã bị cuộc ám sát đánh thức, bây giờ, hắn thật sự cần một không gian yên tĩnh, giết chết Lâm Giáp hẳn là đã đủ kinh sợ những người khác.
Hiện tại lại có La Uy Nhĩ và Cáp Đức Tốn phòng thủ ở đây, có thể bảo vệ không một kẻ hở, hắn có thể chuyên tâm tu luyện, trong lòng không còn suy nghĩ bất kỳ chuyện gì khác, không còn bận tâm chuyện xảy ra bên ngoài nữa.
-Cứ giao cho bọn ta. La Uy Nhĩ nói.
Hứa Mạt gật đầu, hắn ngồi trên trụ đá năng lượng, dùng tinh thần lực trao đổi:
-Linh, tu luyện thế nào rồi, có còn cảm giác quen thuộc như trước đó không?
-Có. Linh dùng tinh thần lực truyền âm đáp lại, nói:
-Quyển sách cổ này là sách Sáng Thế, là một bảo vật vô cùng trân quý.
-?? Hứa Mạt nghe thấy lời Linh nói thì lập tức hoài nghi bản thân một chút.
Linh đều đã biết rõ quyển sách cổ này tên là gì rồi?
Vì sao hắn lại hoàn toàn không có cảm giác.
Lẽ nào… Không nên là như vậy đi.
Nếu thật sự là như vậy, thì thân thế của Linh có chút khủng.
Nơi này do hoàng tộc cũ của đế quốc Ngân Tinh lưu lại, trước đó Linh đã có cảm giác quen thuộc, hạch tâm trong quyển sách cổ này, hẳn là cũng chủ yếu chuẩn bị cho hậu duệ của đế quốc.
Nếu như Linh có thể khám phá cái huyền bí trong đó, như vậy chẳng phải có nghĩa rằng…
Hoặc có khi đây chỉ là trùng hợp? Bởi vì Linh có thiên phú dị bẩm, nên mới khám phá ra được một chút cái huyền bí.
Không thể phủ nhận khả năng này, nhưng mà khả năng trước đó cũng có thể tồn tại.
Bọn hắn vừa mới giết chết Lâm Giáp, cũng là người Lâm thị, nghĩ đến gì đó, Hứa Mạt cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng mà cũng không có bất kỳ cảm giác tội lỗi nào, cho dù là người cùng một gia tộc, nếu gặp phải tình huống tranh đoạt bảo vật, chỉ sợ cũng sẽ xử lý tương tự.
Lâm Giáp, hắn sẽ dám cướp vị trí của đám người Lâm Gian kia sao?
Nếu mà như vậy thì đám người Lâm Gian chiếm vị trí kia, có khả năng là sẽ giết chết hắn như thế.
-Linh, nếu thật sự có cơ duyên lớn, được truyền thừa thứ gì đó, có lẽ đừng để người khác nhìn thấy hoặc biết được. Hứa Mạt không yên tâm nhắc nhở, mặc dù trước đó cũng đã nhắc qua một lần.
Sách Sáng Thế!
Vừa nghe tên đã có cảm giác quyển sách cổ này có thể là một trong những chí bảo của hoàng tộc cũ của đế quốc Tinh Ngân, cũng không biết là trước hay sau khi đế quốc tan biến mới đặt ở đây.
Trước mắt, Hứa Mạt cũng không biết liệu Linh có thể đạt được cơ duyên lớn hay không, nhưng nếu thật sự được thì vẫn phải khiêm tốn, nếu không sẽ gặp phiền phức lớn.
Không chỉ ở trong sân thí luyện của đế quốc này, mà thậm chí sau khi ra ngoài cũng có thể gặp phải nguy hiểm.
-Ta biết. Linh đáp lời, nói.
-Ừ, tu luyện đi. Hứa Mạt nói, sau đó hai người cũng không tiếp tục nói chuyện, lần nữa đưa ý thức tiến vào bên trong trụ đá năng lượng.
Sau một lát, ý thức của Hứa Mạt lần trước đi đến trước quyển sách cổ kia, nó chứa đầy điều thần bí, uy áp thần thánh cao cả bao phủ ý thức của hắn, ý thức hắn cố gắng cảm nhận, lại lần nữa tìm được trang giấy trước trước đó, ý thức khóa chặt mục tiêu, tiến vào bên trong.
Giữa vũ trụ, sấm chớp khủng bố xẹt qua, một cỗ uy áp hủy diệt xuất hiện, phảng phất như chỉ cần một tia sấm đánh vào trên người sẽ lập tức hồn phi phách tán.
Sách Sáng Thế, đây là loại bảo vật thế nào?
Ý thức của Hứa Mạt xâm nhập vào trong đó, dường như hắn không phải đang tiến vào trong một trang giấy của sách cổ, mà là một phương vũ trụ của thế giới, một thế giới sấm chớp ẩn chứa đầy sự hủy diệt.
Nhưng mà đây cũng không phải thế giới thật sự, mà chỉ là một trang giấy trong quyển sách Sáng Thế này, nếu không, tinh thần lực của Hứa Mạt ở trong này, căn bản không cách nào dừng lại được một hơi mà là trực tiếp bị nguồn sức mạnh hủy diệt kia ép nát.
Nhưng dù chỉ là thế giới ảo, sức mạnh hủy diệt kinh khủng kia vẫn áp chế tinh thần lực của hắn như cũ, khiến hắn phải run rẩy vì nó.
Ý thức của Hứa Mạt tiếp tục đi sâu vào bên trong, khuếch tán vào phía đó để nhìn trộm được càng nhiều điều huyền bí, nhưng tinh thần lực của hắn nhận phải sự áp bách vô cùng đáng sợ, nếu ý chí của hắn không đủ kiên định, hoặc tinh thần lực không đủ mạnh, dưới cỗ áp lực này, e rằng khó có thể tiếp tục chống đỡ.
Theo sự thăm dò của tinh thần lực, hắn nhìn trộm được ngày càng nhiều, sấm sét hủy diệt khủng bố đang tàn phá bừa bãi trong vũ trụ, những nơi đi qua, hết thảy mọi thứ đều hồn phi phách tán, hắn thấy Sấm Chớp Hủy Diệt gặp được một tinh cầu, sấm chớp đánh vào tinh cầu đó, còn tạo ra vô số tia nhỏ khác, tựa như vô số rễ cây, đánh vào trong đấy, hóa thành vô số tia sáng, sau đó tinh cầu bị đánh nát thành từng mảnh, còn tạo ra vô số điểm sáng, biến thành cát bụi của vũ trụ.
Nội tâm Hứa Mạt rung động, sách Sáng Thế, là khai sáng về khởi nguồn của vũ trụ thế giới sao?
Lực lượng hủy diệt khủng bố như vậy, chỉ cần cảm ngộ được một tia thôi, sợ là cũng có thể tạo thành một lĩnh vực lớn mạnh cho người siêu phàm.