Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1518 - Chương 1518. Đứng Ra Thừa Nhận

Chương 1518. Đứng ra thừa nhận
Chương 1518. Đứng ra thừa nhận

-Ầm.

Một tia sáng chói bộc phát, hắn ta giống như một tia chớp màu bạc thẳng tiến đến phía Lâm Gian, tốc độ cực kỳ kinh người.

Lâm Gian vươn tay trái ra, một tiếng đùng trầm thấp truyền ra, cơn lốc nguyên lực ở phía trước lập tức trở nên vặn vẹo, đồng thời xuất ra tinh thần lực công kích, trong nháy mắt, người siêu phàm tinh cầu Khoa Lý Á Đức chỉ cảm thấy hắn lâm vào một thời không vặn vẹo, bị một cỗ lực lượng khủng khiếp vừa có lực hút vừa có lực xé nát cuốn vào.

-Lĩnh vực tinh thần. Trong đầu hắn xuất hiện một tia suy nghĩ, một âm thanh trực tiếp vang lên:

-Ngươi có giữ đồ hay là không?

Âm thanh này cực kỳ bá đạo, hắn tựa như nhìn thấy hình ảnh Lâm Gian phản chiếu trực tiếp trong đại não.

-Cút ra ngoài.

Người siêu phàm của tinh cầu Khoa Lý Á Đức hét lớn một tiếng, áo giáp quanh thân càng thêm sáng chói chói mắt, lưỡi dao trên áo giác trong lúc đó phóng xuất ra từng đợt ánh sáng cường độ cao, chém ra ngoài, giống như một thanh đao năng lượng sắc bén thật sự.

Ánh sáng mạnh trên người Lâm Gian bộc phát, không có chút do dự nào đánh về phía trước một quyền, trực tiếp đánh vào trên đao ánh sáng năng lượng sáng chói kia, cuối cùng mạnh mẽ phá tan nó thành từng mảnh, ánh sáng mạnh chói mắt, một quyền này của Lâm Gian mang theo cơn bão năng lượng dọa người đánh ra ngoài.

-Đùng.

Chỉ thấy áo giáp của đối phương đều bị đánh lõm vào, bị trọng thương, thân thể bị đánh bay ra ngoài, người siêu phàm của tinh cầu Khoa Lý Á Đức thuận thế muốn rút lui, nhưng có một cơn gió lốc năng lượng kinh khủng bao phủ lấy thân thể hắn, ngăn cản hắn tiếp tục lui về sau, vòng xoáy khủng bố của cơn lốc kia kéo hắn trở về.

Người siêu phàm của tinh cầu Khoa Lý Á Đức lần nữa biến đổi, hai nhát đao cắt năng lượng xuất hiện, muốn cắt vòng xoáy cơn lốc kia, rời khỏi lĩnh vực tinh thần của Lâm Gian.

-Ầm…

Tinh thần lực lại lần nữa bị xâm lấn, trong đầu hắn vang lên một âm thanh bá đạo:

-Tới đây.

Lúc âm thanh này rơi xuống, Lâm Gian vươn tay, người siêu phàm tinh cầu Khoa Lý Á Đức kia vậy mà không ngăn cản, bay về phía hắn, dưới sự lôi kéo của vòng xoáy cơn lốc kia, bay thẳng đến trước người Lâm Gian, bị tay trái của đối phương chế trụ.

Ánh mắt của Lâm Gian cực kỳ đáng sợ, nhìn chằm chằm đối phương, tinh thần lực lớn mạnh khiến đối phương sinh ra cảm giác ngạt thở, Hứa Mạt cảm nhận lĩnh vực tinh thần của đối phương, Lâm Gian này, chỉ sợ là sẽ sớm bước vào cảnh giới Thiên Hành Giả.

Vị người siêu phàm của tinh cầu Khoa Lý Á Đức kia cũng là một nhân vật đứng đầu, nhưng rơi vào sự nghiền ép, lúc này sợ rằng đang bị tinh thần lực của đối phương khám xét.

Chỉ thấy ở một phương hướng khác, người siêu phàm khác của tinh cầu Khoa Lý Á Đức đi ra, áo giáp cơ khí trên người phóng xuất ra ánh sáng mạnh, mang đến cho người một cảm giác cực kỳ sắc bén.

Nhưng phía sau Lâm Gian cũng tương tự có không ít người đi ra, nguyên lực hung mãnh bộc phát, mơ hồ hình thành thế giằng co.

-Ta nhìn thì có vẻ không thể nào là ngươi.

Ánh mắt của Lâm Gian khôi phục như thường, cánh tay chuyển động, hất văng đối phương ra ngoài, sau đó ánh mắt của hắn di chuyển, nhìn đám người ở bốn phía xung quanh, lên tiếng nói:

-Nếu không biết đồ ở trong tay ai, cũng không có người đứng ra thừa nhận, vậy thì cứ từng người tới đi.

-Tất cả những người từng tu luyện trên trụ đá năng lượng trước đó, một người đều không được phép rời khỏi nơi này.

Âm thanh của Lâm Gian tràn đầy nhuệ khí, ánh mắt đảo qua xung quanh, mạnh mẽ đến cực điểm.

Nếu đã hoài nghi là hắn cầm, thì cũng không cách nào chứng minh rốt cuộc là ai cầm, như vậy thì chỉ có một biện pháp.

Nhìn trộm ký ức của từng người, không thừa nhận cũng không được.

Tất cả mọi người xung quanh nhíu mày, mặc dù bọn họ không có lấy sách cổ, nhưng mà, phương thức nhìn trộm ký ức này họ cũng không có khả năng tiếp nhận được, người nơi này không ai nói rằng chuyện này là đơn giản.

Giống như Hi Tư Áo Bố Lai Ân, chính là con trai của người đứng đầu nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, Long Khoa là vương tử của đế quốc Khải Lai Tư, những người khác cũng có thân phận không đơn giản, làm sao có thể chấp nhận được chuyện bị nhìn trộm ký ức, cái này tựa như bị thẩm tra, rất mang tính nhục nhã.

Hứa Mạt cũng lộ ra một tia khác lạ, rất hiển nhiên hắn cũng không có khả năng chấp nhận.

Nhưng mà cục diện trước mắt, muốn toàn thân ra ngoài, sợ rằng không phải là chuyện dễ dàng.

Bên trong Thánh Địa Chi Môn, cường giả các phương đang giằng co, bầu không khí có vẻ có chút căng thẳng

Những lời của Lâm Gian khiến cho đám người trong lòng đều trở nên mờ mịt, hắn y theo lời thềm tìm kiếm tung tích của cổ thư.

Chẳng lẽ, quyển cổ thư kia thật sự không phải Lâm Gian lấy được?

Nếu như Lâm Gian lấy được, dựa vào thực lực của hắn, rời khỏi nơi này cũng không phải không có khả năng

Nhưng nếu như là Lâm Gian lấy được nó, như vậy, màn kịch này khó tránh khỏi có chút giống như thật.

-Nhìn trộm ký ức?

Lúc này, chỉ nghe một giọng nói truyền ra, thiên thần tộc Tháp Mạn mở miệng nói:

-Ta không có hứng thú với cuốn cổ thư kia, các ngươi muốn tranh thì cứ đi tranh, ta không tham dự.

Nói xong, Tháp Mạn liền quay người liền chuẩn bị mang theo những siêu phàm giả khác của thiên thần tộc rời đi.

-Chờ đã

Lâm Gian hô một tiếng, nhíu mày, lúc này muốn rời khỏi, rất khó không khiến người ta sinh ra chút nghi hoặc.

Nghe thấy Lâm Gian gọi, Tháp Mạn cũng cau mày, hắn thân là tộc trưởng thiên thần tộc, chính là Thiên Hành Gỉa Thái Nhĩ Tinh Vực đứng trên vạn người, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành bá đạo, thật cũng không sợ Lâm Gian.

-Quyển cổ thư kia, ta không lấy, nơi này là địa bàn cũ của Hoàng tộc các ngươi, thích hợp cho siêu phàm giả tu hành tinh thần lực, bởi vậy hiện tại ta cũng không có gì hứng thú

Hết chương 1518.
Bình Luận (0)
Comment