Linh cầm đương nhiên là chuyện tốt, chỉ là tại sao lại là Linh lấy được?
Nội tâm Hứa Mạt xuất hiện từng gợn sóng dữ dội, ý nghĩa của việc Linh cầm được sách Sáng Thế, khả năng là không thể so sánh với những chuyện tầm thường.
Quyển sách cổ này do cựu hoàng tộc của Lâm thị lưu lại nơi này, bên trong Cánh Cửa Thánh Địa là địa bàn của cựu hoàng tộc, không ít người của Lâm thị đều ở đây, bao gồm cả nhân vật đứng đầu như Lâm Gian, nhưng dưới tình huống như vậy, bọn họ cũng không đoạt thắng được Linh.
Sách Sáng Thế, bị Linh nắm giữ trong tay.
Nếu như chỉ vẻn vẹn như vậy thì có lẽ còn có khả năng là trùng hợp.
Nhưng nếu lại liên tưởng đến phản ứng trước đó của Linh, nàng có cảm giác quen thuộc đối với nơi này, những trùng hợp này chồng chéo lên nhau cùng lúc, vậy thì đó đã không còn là trùng hợp.
Nghĩ đến một khả năng hắn phán đoán trước kia có lẽ là sự thật, nội tâm Hứa Mạt vô cùng không bình tĩnh.
Linh, Lâm.
Hoàng thất đế quốc của Ngân Tinh đã thống trị vũ trụ hơn mấy vạn năm, Lâm thị.
Linh, là hậu duệ Lâm thị?
Hơn nữa, ở trận tranh đoạt này nàng còn thắng cả Lâm Gian, điều này có ý nghĩa gì?
Lão vu bà đó chơi lớn như vậy sao? Đây là đang mang theo một đồ đệ thế nào ở tinh cầu Bái Luân chứ.
Nhưng mà những suy nghĩ cũng chỉ thoáng qua trong giây lát, rất nhanh Hứa Mạt đã áp chế lại, tạm thời không nghĩ tới nữa.
Việc cấp bách hiện lại Linh lấy được sách Sáng Thế, phải làm thế nào mới có thể toàn thân trở ra mà không bị người khác hoài nghi?
Sách Sáng Thế có ý nghĩa quan trọng, không nói đến giá trị của chính bản thân nó, chỉ mỗi chuyện Linh lấy được sách Sáng Thế đã đủ để nhấc lên một hồi sóng to gió lớn ở bên ngoài, một khi tiết lộ ra ngoài, tất nhiên cũng sẽ khiến một vài thế lực bọn họ không cách nào chống lại được xuất hiện.
Cho nên chuyện Linh lấy được sách Sáng Thế, tuyệt đối không thể để bị rò rỉ ra ngoài một chút chi tiết nào, thậm chí cũng không thể để người khác có chút hoài nghi nào.
Cũng may hiện tại căn bản sẽ không có người hoài nghi đến Linh, dù sao Linh cũng một mực an tĩnh, cơ bản là không có nhiều cảm giác tồn tại lắm.
-Đối với bất kỳ người nào cũng không được để lộ ra chuyện này. Hứa Mạt chỉ cho Linh một con đường.
-Ừ. Linh cũng hiểu rất rõ, lúc này nàng cũng cảm thấy là lạ, đang tự hỏi một vấn đề, tại sao người lấy được lại là nàng?
Mẹ và sư phụ Khung rốt cuộc là đang che giấu nàng điều gì?
Bố của nàng là ai?
-Không nên suy nghĩ nhiều, nhìn Lâm Gian bên kia, hãy quên đi chuyện ngươi đã lấy được nó, cứ xem như là Lâm Gian lấy được. Hứa Mạt lên tiếng nói, cơ thể di chuyển về phía trước một chút, tựa như đang đi gần đến chỗ của Lâm Gian.
Diễn xuất chân thật nhất, chính là phải lừa được cả bản thân.
Cho nên hắn muốn làm Linh quên đi chuyện bản thân nàng đang giữ sách.
Hiện tại không có khả năng để chạy.
Vừa chạy mà nói, lập tức sẽ trở thành đối tượng hoài nghi chính.
Biên độ của động tác của Hứa Mạt không lớn, nhưng cũng khiến người ta chú ý, lập tức ở những nơi khác cũng có người động, đến gần chỗ của Lâm Gian hơn một chút.
Khoảng cách tương đối gần Hứa Mạt là Long Khoa cầm đầu người của đế quốc Khải Lai Tư cùng với Hi Tư Áo Bố Lai Ân cầm đầu người siêu phàm của nước cộng hòa Áo Bố Lai Ân, Long Khoa và Hi Tư đều nhìn Hứa Mạt một chút.
Dã tâm của gia hỏa này cũng không nhỏ, quyển sách cổ kia mà cũng muốn tranh đoạt.
Muốn đoạt sách cổ từ trong tay Lâm Gian, sợ là không dễ dàng.
Lâm Gian nhìn thấy động tác của đám người này, lông mày càng nhăn chặt hơn, nếu mà là hắn cầm lấy thì cũng không vấn đề gì, nhưng mà hắn thật sự không có lấy.
Có điều dưới tình huống này, căn bản không thể nào tự chứng minh.
Người cầm, nhất định sẽ nói rằng mình không có giữ, cho nên làm sao chứng minh được ngươi không có cầm?
Chứng minh không được.
Quan trọng là, người thật sự giữ sách cổ đang ở trong đám người này, nhưng lại không ai biết là ai.
-Ta chỉ nói một lần nữa, ta không có giữ sách cổ, nó đang ở trong tay ai thì chính người đó tự hiểu rõ trong lòng, Lâm thị có năng lực nhìn trộm ký ức, người từng tu luyện trên trụ đá năng lượng trước đó, đều để cho ta nhìn xem là biết ngay người giữ là ai.
Lâm Gian cứng rắn lên tiếng nói, đối mặt với đám người đang tiến đến, hắn vẫn không sợ như cũ, lãnh đạm mở miệng.
Đám người nghe thấy lời nói của Lâm Gian thì lộ ra vẻ mặt khác thường, năng lực này đương nhiên là hữu dụng, nhưng mà ai sẽ để cho Lâm Gian nhìn trộm ký ức của của mình?
Bất kỳ một người nào, cũng sẽ không đồng ý.
Hơn nữa, kết quả theo dõi cũng chỉ một mình Lâm Gian biết, ai biết được hắn có vừa ăn cướp vừa la làng không?
-Vừa hay chúng ta cũng có mang theo dụng cụ, có thể kiểm tra đo lường suy nghĩ, không bằng ngươi thử trước một chút? Một người siêu phàm của tinh cầu Khoa Lý Á Đức nhìn về phía Lâm Gian lên tiếng nói.
Lâm Gian liếc mắt nhìn về phía đối phương một chút, trong ánh mắt hiện lên một tia sát ý chết chóc, bước chân tiến về trước từng bước một, trực tiếp đi về phía của đối phương, mở miệng nói:
-Nếu đã như vậy thì người đầu tiên, trước hết xem của ngươi đi.
Từng người đến, là lập tức biết vật ở trong tay ai.
-Đùng.
Một tiếng vang trầm thấp truyền ra, năng lượng hung mãnh trên người Lâm Gian bộc phát, trong chớp mắt, lấy cơ thể hắn làm trung tâm, tạo thành một cơn gió lốc nguyên lực cực kỳ đáng sợ.
-Nguyên lực thật là bá đạo. Hứa Mạt cảm giác được cơn lốc nguyên lực trên người Lâm Gian, thầm nghĩ trong lòng.
Người xung quanh cũng đều theo dõi động tác của hắn, Lâm Gian, đây là đang trực tiếp ra tay với người ta.
Người siêu phàm kia của tinh cầu Khoa Lý Á Đức cũng không phải nhân vật bình thường, có thể chiếm lấy một trụ đá năng lượng, thực lực của bản thân không thể nghi ngờ được, chỉ thấy áo giáp trên người hắn xuất hiện thay đổi, tràn đầy lưỡi dao sắc bén.