Oanh.
Hai cỗ tinh thần lực đồng thời xâm lấn công kích não hải của hắn, cùng lúc này, tại hướng Lâm Phạm chạy trốn, cát vàng ngưng tụ thành vách tường vô cùng cứng rắn, bên trong bão cát, Cổ Lạp Thú xuất thủ.
Lâm Phạm vậy mà không có chút do dự hướng phía bức tường kia lao tới, một tiếng vang lớn truyền ra, lực lượng kinh khủng đem vách tường đụng nát, nhưng tốc độ của hắn cũng bị ảnh hưởng, Lâm Phạm không tiếc gì dốc hết thảy sức lực muốn chạy khỏi nơi này.
Xùy...
Âm thanh sắc nhọn chói tai truyền ra, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập xuống, Lâm Phạm không thể không quay người, chòm sao triệu hoán vô số trường thương bắn ra, cùng phi kiếm đang đánh tới đụng nhau.
Thân thể Hứa Mạt và Linh đồng thời hướng bên này đánh thẳng tới, trường trọng lực ép xuống, Hứa Mạt xuất hiện trên đầu Lâm Phạm, vô số phi kiếm từ trên đầu Lâm Phạm ép xuống, từng chuôi phi kiếm phát ra tiếng vang dọa người.
Tinh thần lực của Lâm Phạm hung mãnh bộc phát, vô vàn tinh quang hội tụ, ở trước mặt hắn xuất hiện một mặt tấm chắn năng lượng, phi kiếm đánh vào phía trên tấm chắn năng lượng, vang lên âm thanh bạo liệt, sau đó làm tấm chắn vỡ vụn, Lâm Phạm ngay thời khắc hộ thuẫn bị đánh nát đã đang mượn thế lui lại.
-Dừng lại
Một giọng nói vang lên trong đầu hắn, động tác của Lâm Phạm lập tức dừng lại, hắn quay đầu lại liền nhìn thấy một người tóc bạc từ trên trời giáng xuống, động tác của hắn cứng ngắc, chẳng biết tại sao lại giống như là khó mà động đậy, tư duy đều như muốn ngừng vận chuyển.
Ánh sáng trên thân kiếm lộng lẫy bá đạo từ không trung chém xuống, một tiếng ầm vang lên, Lâm Phạm trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đã kịp giơ thương ngăn cản một kích này, nhưng lực lượng kinh khủng khiến cho trường thương phản phệ lên chính hắn, thân thể hắn rơi xuống.
Còn chưa chờ hắn kịp phản ứng, trên đỉnh đầu rất nhiều phi kiếm lần nữa bạo sát mà tới.
Lâm Phạm có chút tuyệt vọng, tinh thần lực lần nữa lọt vào hai luồng công kích, lần này, hắn không thể nhanh hơn phi kiếm, trường thương bất lực ngăn cản phi kiếm.
Phanh...
Từng chuôi phi kiếm giết chóc xuống, xuyên qua thân thể Lâm Phạm, trong chốc lát thân thể Lâm Phạm nổ tung vỡ vụn, thi thể rơi xuống trở nên không còn hoàn chỉnh.
Đôi mắt của hắn vẫn còn đang mở, lộ ra sự tuyệt vọng, thân là con cưng của Lâm Thị, tuyệt cảnh cấp độ này trừ Lâm Gian thì hắn là người mạnh nhất, Lâm Phạm lần này tới Sân Thí Luyện Đế Quốc ôm lấy kỳ vọng cực kỳ cao, thậm chí hy vọng có thể đạt được cổ thư từ Lâm Gian.
Hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ đến, Sân Thí Luyện Đế Quốc sẽ là nơi chôn xương của hắn.
Hắn cuối cùng nhận kết cục như vậy, an nghỉ nơi này.
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Lâm Phạm, thi thể của hắn rơi xuống sa mạc, rất nhanh liền giống như những siêu phàm giả khác, bị cuốn vào bên trong sa mạc, bị cát vàng mai táng, cũng biến thành bữa ăn của quái thú dưới sa mạc.
-Chết.
Hứa Mạt nhìn chằm chằm vào thi thể của Lâm Phạm đã biến mất, chỉ còn mấy người bọn hắn trên sa mạc, Cổ Lạp Thú đầu chui ra, tinh thần lực của Hứa Mạt cùng nó hòa làm một thể, cảm giác vùng sa mạc này trong gió lốc.
Lúc này, một vùng sa mạc này trừ bọn hắn bên ngoài đã không có một ai, những người khác bị giết chết.
Bất quá, hắn cũng không để phong bạo vùng sa mạc này tan đi, mà là đối với Cổ Lạp Thú truyền một chút suy nghĩ.
............
Bên ngoài, chiến đấu vẫn đang tiếp tục, còn có rất nhiều siêu phàm giả ở phía xa vây xem
Không ít siêu phàm giả đi tới phiến khu vực này, trong đó cũng có vài người Lâm Thị đằng sau chạy tới, bọn hắn nhìn về phía bão cát tại phiến sa mạc kia nhíu nhíu mày, vùng sa mạc này phong bạo phạm vi càng lúc càng lớn, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Là tự nhiên hình thành sao?
Lâm Phạm cùng Hứa Mạt đã tiến vào được một lúc, chắc hẳn đã sớm xảy ra chiến đấu, không biết bây giờ tình huống thế nào.
-Vào xem.
Có người Lâm Thị hướng phía bên trong đi đến, tiến vào bên trong sa mạc phong bạo, bất quá sau khi đi vào, bọn hắn liền cũng giống là mất tích, chưa hề đi ra.
Kỳ quái, lấy thực lực của Lâm Phạm, dẫn theo rất nhiều siêu phàm giả của Lâm Thị, hẳn là đã sớm giải quyết mấy người Hứa Mạt mới đúng.
-Bão cát càng ngày càng kịch liệt, khuếch tán dần ra xung quanh.
Có người mở miệng nói, bọn hắn nhìn về phía nơi xa, cát vàng đầy trời lăn lộn gào thét, bão cát tại hướng phía trước di chuyển, thôn phệ càng nhiều địa bàn.
-Có rất nhiều quái thú bên dưới sa mạc đang di chuyển
Có người nhìn thấy gì đó, lông mày hơi nhíu lấy, là chiến đấu ở đây đã thu hút quái thú trong sa mạc? Quasi thú sa mạc tụ tập mà đến, sau đó khiến cho bão cát ngày càng lớn sao?
Hi Tư Áo Bố Lai Ân dẫn đầu siêu phàm giả nước cộng hoà, siêu phàm giả Áo Thần Điện, cùng Khải Lai Tư Đế Quốc quân đoàn giao phong, chiến đấu vô cùng thảm thiết, song phương đều có người tử thương.
Hi Tư Áo Bố Lai Ân cùng vương tử Long Khoa của Khải Lai Tư Đế Quốc chiến đấu cũng cực kỳ cuồng bạo, hai người đại chiến đã một lúc lâu, còn chưa phân ra thắng bại, Long Khoa càng đánh càng cuồng, triệt để bạo tẩu.
Hi Tư Áo Bố Lai Ân có một cỗ dự cảm bất tường, luôn cảm giác sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Hắn thất bại sao?
Lâm Phạm cùng Hứa Mạt chiến đấu như thế nào?
Bất quá, hắn bây giờ căn bản không có rảnh suy nghĩ cái khác, chỉ có thể ứng phó Long Khoa đang điên cuồng công kích.
Thậm chí, khi bão cát hướng phía bọn hắn đi tới, Hi Tư Áo Bố Lai Ân cũng còn không có ý thức đến điều này có ý nghĩa gì.
Rất nhanh, cát vàng đầy trời đem bọn hắn nuốt hết, Hi Tư Áo Bố Lai Ân cùng đám người Long Khoa, tất cả đều tiến vào khu vực bão cát.
…
Bão cát càng ngày càng lớn, che khuất bầu trời, gió lốc quá mạnh khiến cát bụi bay đầy trời