Siêu phàm giả bên ngoài quan chiến nhìn thấy bão cát hướng về phía bên này cuốn tới, có siêu phàm giả tính cách cẩn thận rút đi, rời khỏi khu vực bão cát, nhưng cũng có người tài cao gan cũng lớn, tùy ý để bão cát đem bọn hắn cuốn vào trong đó, vẫn như cũ còn nghĩ đến chuyện muốn xem xem kết cục của trận chiến này.
Với lại, bọn hắn cũng muốn nhìn xem Lâm Phạm cùng Hứa Mạt bên kia thế nào, hẳn là còn ở bên trong bão cát chiến đấu?
Tiến vào bên trong bão cát, cát vàng nay loạn tứ tung mà đến, tầm mắt mơ hồ, nếu không có thị lực thật tốt, căn bản không nhìn rõ bất cứ thứ gì, người am hiểu tinh thần lực thì phóng thích cảm giác của mình để quan sát hết thảy chung quanh.
Phía dưới chi địa, Áo Bố Lai Ân Cộng hòa cùng siêu phàm giả Khải Lai Tư Đế Quốc vẫn như cũ còn đang đại chiến không ngừng, nhất là những nhân vật đứng đầu, công kích cực kỳ cuồng bạo.
Trong sa mạc, vang lên âm thanh sàn sạt, một cỗ khí tức đặc thù truyền đến, có người biết đến quái thú trong sa mạc đang ngọ nguậy.
-Cẩn thận, có rất nhiều cát thú.
Có người mở miệng nói ra, mang theo sự cảnh giác.
Đột nhiên, trong sa mạc từng đầu cát thú nổi lên, hướng phía không trung phóng đi.
Oanh...
Đám người trong nháy mắt bộc phát năng lượng trong cơ thể, một người cầm trong tay lợi kiếm, hướng phía dưới đáp xuống, chém về phía một đầu quái thú.
Ở những nơi khác, cũng lần lượt đều có cát thú ẩn hiện, trong sa mạc cũng đang có rất nhiều cát thú di chuyển, trong lúc nhất thời một vùng bên trong bão cát đã trở nên cực kỳ hỗn loạn.
-Mau ra ngoài
Có người mở miệng nói, xem ra bão cát này hẳn là từ cát thú đưa tới, bọn cát thú này không biết nguyên nhân gì vậy mà bạo tẩu, điên cuồng lao ra săn giết siêu phàm giả.
Một vị siêu phàm giả cùng cát thú chiến đấu, đột nhiên đầu của hắn run lên, rơi vào trống rỗng, động tác đều ngừng, phốc một tiếng, cát thú trực tiếp đem hắn đầu cắn xuống, máu tươi vẩy ra, nhìn thấy mà giật mình, khiến cho người bên cạnh nhìn thấy sắc mặt vô cùng khó coi
-Đi.
Một vài người vôn đến xem náo nhiệt bắt đầu rút lui khỏi khu vực này, điên cuồng hướng phía ngoài chạy đi.
Áo Bố Lai Ân Cộng hòa cùng Khải Lai Tư Đế Quốc chiến đấu song phương lại không có cách nào chạy, bọn hắn vẫn đang đại chiến, chung quanh cát bao lấy, hai bên cùng nhau công kích, lúc này vương tử Long Khoa của Khải Lai Tư Đế Quốc một quyền đem một đầu cát thú đánh nát, hắn có mấy phần nóng giận, trận chiến đấu này đã kéo dài một đoạn thời gian còn chưa kết thúc, Hi Tư Áo Bố Lai Ân rất khó đối phó, cũng không dễ gì đối phó.
Một chiến trường khác, Áo Bố Lai Ân Cộng hòa Tát Long đang cùng một vị nhân vật đứng đầu Khải Lai Tư Đế Quốc chiến đấu, song phương đều chiến đấu kịch liệt, mỗi chiêu công kích đều hung mãnh bá đạo.
Với lại, trận chiến này cả hai bên đều là xuất thân quân nhân, phong cách chiến đấu đều cực kỳ cường ngạnh.
Lúc này, hai người lại một lần nữa hướng phía đối phương đánh tới, hai tay áo giáp của Tát Long vô cùng sắc bén, hai tay gắn theo động cơ máy lộ ra đen nhánh rực rỡ, thẳng tắp hướng phía đối phương mà đi.
Trường thương của đối thủ quét qua, Tát Long một cái tay trực tiếp bắt trường thương, bịch một tiếng, trường thương thế như chẻ tre, ma sát trước áo giáp của hắn, muốn xuyên thủng trái tim Tát Long, một tay khác của Tát Long mang theo chưởng lao thẳng tới đầu của đối phương, cơ giới thể dữ tợn lộ ra năng lượng ánh sáng u ám băng lãnh, chất chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ.
Ngay lúc này, Tát Long đột nhiên cảm giác được trong đầu của mình có nhiều tinh thần lực khác nhau đang xâm lấn.
Giờ khắc này, sắc mặt Tát Long kinh biến, đây không phải năng lực của đối phương, mà là đến từ công kích của những người khác, nhưng bọn hắn trong sa mạc chiến đấu, chung quanh căn bản không có người.
Trong chớp nhoáng này, trong đầu Tát Long xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Là Hứa Mạt sao?
Hắn cũng đang ở bên trong bão cát này.
Oanh…
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đầu Tát Long mãnh liệt chấn động, giống như là bị công kích hủy diệt, đầu trống rỗng, thời khắc mấu chốt lại rơi vào tình huống bị tập kích, đủ để trí mạng.
Phốc!
Trọng thương bá đạo trực tiếp đâm rách áo giáp Tát Long, xuyên qua áo của hắn, mà bàn tay của hắn lại chỉ là chếch đi một chút, quét qua gò má của đối phương, siêu phàm giả Khải Lai Tư Đế Quốc rút trường thương, đầu kịch liệt đau nhức, thân thể Tát Long rơi xuống.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm phía trên, muốn mở miệng nói gì đó, phía dưới chi địa đột nhiên một đầu cát thú phóng lên tận trời, trực tiếp đem hắn nuốt vào trong miệng, thời điểm hắn rơi vào trong miệng quái thú, trong đầu Tát Long có một giọng nói truyền đến.
-Rất thông minh, chủ tử của ngươi sẽ cùng ngươi chết.
Thanh âm này vừa dứt, cát thú nuốt hắn vào trong bụng, sau đó trực tiếp chui vào trong sa mạc biến mất không một dấu vết
Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, không biết Tát Long đang suy nghĩ gì, hắn đoán được có thể là Hứa Mạt, chỉ là hắn sợ nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, lúc hắn cùng Hứa Mạt nói chuyện, kết cục này của hắn đã được định trước.
Hắn hẳn phải chết.
Chuyện của Mã Tu chỉ có hai người nghe được, sau khi Mã Tu chết, cũng chỉ có Hi Tư Áo Bố Lai Ân cùng Tát Long biết được chuyện này.
Chuyện này liên quan đến cổ thư, Hi Tư Áo Bố Lai Ân không lộ ra, Tát Long cũng không, vừa rồi Hứa Mạt xâm lấn ký ức của Tát Long đã xác nhận qua.
Hiện tại, cũng chỉ còn lại Hi Tư Áo Bố Lai Ân.
Bọn hắn nếu biết được bí mật của cổ thư, cho dù là hoài nghi, như vậy, vận mệnh của hai người bọn hắn kì thực đã được chú định, nhất định phải chết.
Không phải Hi Tư Áo Bố Lai Ân cùng Tát Long chết, thì sẽ là Hứa Mạt chết.