Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1657 - Chương 1657. Ý Tưởng Tồi Tệ

Chương 1657. Ý tưởng tồi tệ
Chương 1657. Ý tưởng tồi tệ

-Nhưng may mắn là môi trường như thảm họa tạo ra những con người kiên cường như chúng ta, bồi dưỡng ra một nhóm dũng sĩ dũng cảm nhất, ý chí ngoan cường không gì lay chuyển được của các ngươi, thân thể của các ngươi cứng rắn không thế phá hủy, bởi vì sự tồn tại của các ngươi mà gió bão Thâm Uyên cuối cùng sẽ càn quét đến mọi ngóc ngách của vũ trụ, tất cả mọi thứ đều sẽ là của chúng ta.

-Ngày này càng ngày càng gần rồi, các dũng sĩ của Thâm Uyên, thủ lĩnh của Thâm Uyên sẽ đưa các ngươi đi chinh phục vũ trụ, các ngươi sẽ trở thành chúa cứu thế của Thâm Uyên.

Bóng người đó hét lớn, lập tức tiếng hò hét ở bên dưới rung trời, trong ánh mắt của tất cả mọi người đều tràn ngập nhiệt huyết và sự hủy diệt.

Lôi Mông nhìn thấy tất cả mọi thứ trước mắt, hắn rất hài lòng về hiệu ứng này.

Những người ở đây đều là người của quân đoàn Thâm Uyên, bao gồm cả bản thân hắn của là một phần tử của quân đoàn Thâm Uyên, còn ở khu vực như Thâm Uyên này có rất nhiều quân đoàn như thế này, bọn họ đều đều được huấn luyện thành những cái máy giết người hàng loạt, thủ lĩnh của Thâm Uyên là tín đồ trung thành nhất.

Một ngày nào đó bọn họ bước ra khỏi Thâm Uyên, nhóm quân đoàn Thâm Uyên này sẽ trở thành ác mộng của rất nhiều người.

Hơn nữa Lôi Mông nhận được tin là ngày này đã sắp đến gần rồi.

Thâm Uyên sẽ thống trị toàn bộ vũ trụ, nghĩ tới đây, trong ánh mắt hắn cũng lóe lên sự nhiệt huyết, quay người và rời khỏi đây.

Lôi Mông quay về nơi ở của mình.

Phong cách kiến trúc trong Hắc Tinh khác biệt với thế giới bên ngoài, rất nhiều kiến trúc đều được đúc ra từ những tảng đá khổng lồ, giống như là những thành phố bằng đã, đây là do môi trường khắc nghiệt của hành tinh u ám tạp thành, gió bão thường xuyên càn quét.

Lúc này ở bên ngoài ‘lâu đài’ đá mà Lôi Mông ở có một nhóm người như thể là ảo ảnh tiến lại gần với tốc độ cấp tốc, nhóm người này chính là 6 người nhóm Hứa Mạt, những nhân viên trinh sát trên đường đã bị bọn họ xử lý sạch sẽ.

Bằng sức mạnh cảm giác mạnh mẽ của Hứa Mạt, trước khi đối phương phát hiện ra hắn, sức mạnh tinh thần xâm nhập trong giây lát đã đủ để khống chế đối phương rồi.

Bởi vậy nên lúc này bọn họ đã tiếp cận nơi ở của Lôi Mông mà không phát ra bất kỳ tiếng động nào.

Đồng thời, chiến giáp ‘danh sách số 1’đã chặn khí tức năng lượng của đám người bọn họ, không thể bị thiết bị thăm dò ra được.

Lúc bọn họ tiếp cận mục tiêu, Ngũ Lai liến nhìn Hứa Mạt một cái, thầm chửi rủa.

Tên nhóc này không phải rất xấu tính sao?

Không ngờ lại nghĩ là ý tưởng tồi tệ như thế này, trực tiếp đột nhập vào đây.

Theo những gì Hứa Mạt nói, Lôi Mông là một sĩ quan của quân đoàn Thâm Uyên, phụ trách một quân doanh, bản thân hắn cũng là một Thiên Hành Giả, địa vị không phải thấp, bọn họ tìm đến đây để đối phó với Lôi Mông, rất có khả năng sẽ chọc tức quân đoàn Thâm Uyên.

Điều này hoàn toàn không ăn khớp với tính cách của Hứa Mạt tí nào cả.

Nhưng có một điểm Hứa Mạt nói rất đúng đó là địa vị càng cao thì biết càng nhiều, nhưng nguy hiểm cũng càng lớn.

-Lôi Mông có ở đây.

Hứa Mạt đã xâm nhập vào tâm trí của một vị thị vệ, có năng lượng khống chế tinh thần mạnh mẽ, người dưới cảnh giới Thiên Hành Giả đối với với hắn mà nói chẳng đáng là gì, trong chớp mắt đã có thể khống chế thì làm sao có thể tạp ra sự uy hiếp được?

-Ra tay thật à?

Ngũ Lai nói.

Hứa Mạt liến nhìn Ngũ Lai gật đầu.

Vì Linh mà hắn cũng rất tog mò về Cái Á, Hứa Mạt muốn tìm được Cái Á.

-Được.

Ngũ Lai không nói gì nhiều, Hứa Mạt ra lệnh cho chiến giáp phong tỏa tín hiệu ở khu vực này, lập tức một làn sóng năng lượng bao trùm lên khu vực này và lập tức phong tỏa tín hiệu.

-Hành động.

Ngay sau đó, nhóm người Hứa Mạt lao vào bên trong, từng thị vệ bên trong lâu đài đá ngã xuống, thậm chí là không có cơ hội để phản ứng thì lập tức bị sức mạnh tinh thần của Hứa Mạt tấn công và xóa sổ.

Hứa Mạt không cảm thấy cảm giác tội lỗi gì về việc này cả, những người này cũng không phải thứ tốt đẹp gì, chỉ vì cảnh cáo bọn họ mà điều động một lũ điên tới, giết chết rất nhiều người vô tội, vì vậy Hứa Mạt ấn tượng rất xấu với quân đoàn Thâm Uyên.

Khi tín hiệu vừa bị phong tỏa thì Lôi Mông đã phát hiện ra có người xâm nhập rồi.

Những kẻ đến từ bên ngoài này thật hỗn xược, không ngờ lại dám tấn công tới đây?

Hắn đã cảnh cáo đối phương cút khỏi Hắc Tinh của bọn họ rồi, nơi này là Thâm Uyên, là địa bàn của bọn họ.

Chỉ thấy Lôi Mông bấm nút điều khiển mở mật thất ra, lập tức có hai người mặc áo giáp không hoàn chỉnh bước ra, hai bóng người này cao to vô cùng, phải cao trên dưới 2m, những bộ phận quan trọng khắp người đều được áo giáp bảo vệ, nhưng có thế thấy phần đầu của bọn họ không phải là đầu của con người.

Đây là giống loài sinh vật ở Thâm Uyên, dân bản địa ở Thâm Uyên, được gọi là chúa tể của Thâm Uyên, loài sinh vật này vô cùng nguy hiểm, hơn nữa sức mạnh cũng vô cùng đáng sợ, nó trưởng thành tới thời kỳ đỉnh cao, có chiến đấu lực không thua kém gì Thiên Hành Giả.

Trong tinh không vô tận, có rất nhiều loại sinh vật mạnh, thậm chí có quái thú tinh không khổng lồ có sức mạnh hủy diệt trời đất, bá chủ Thâm Uyên là một trong những loại đó.

Loại sinh vật này trước đây đã gần bị tuyệt chủng, nhưng vài trăm trở lại đây, quân đoàn Thâm Uyên bắt đầu huấn luyện bá chủ Thâm Uyên, bây giờ chúng đã có cái tên hoàn toàn mới là chiến sĩ Thâm Uyên.

Lúc nhóm người Hứa Mạt tới được đây, nhìn thấy Lôi Mông ở trên bậc thềm phía trước mặt cùng với hai chiến sĩ Thâm Uyên.

-Đây là quái vật gì vậy?

Ngũ Lai nhìn thấy hai con chiến sĩ Thâm Uyên thì sững sờ, đầu của con quái vật này vô cùng xấu xí, đóng vào mở ra, giữa lúc mở và đóng còn có ánh sáng năng lượng lóe lên, khiến người khác cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hết chương 1657.
Bình Luận (0)
Comment