Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1659 - Chương 1659. Địch Già

Chương 1659. Địch Già
Chương 1659. Địch Già

Chỉ là quân đội Thâm Uyên do Lôi Mông huấn luyện mới có 100.000 người.

-Cái Á ở đâu?

Hứa Mạt hỏi trực tiếp ở trong đầu của Lôi Mông, muốn bí mật dò xét tin tức của Cái Á.

Rất nhanh, Hứa Mạt đã tìm được đoạn trí nhớ ngắn ngủi mà hắn mong muốn.

Theo những gì Lôi Mông biết, quả thật là Cái Á đến vì quân đoàn Thâm Uyên, không cố ý đi tới khu vực này, thậm chí Lôi Mông còn suy đoán rằng Cái Á có thể đã đi tìm thủ lĩnh cấp cao của quân đoàn Thâm Uyên.

Bản thân Lôi Mông cũng là một người cuồng nhiệt, hắn là một người ưu tú được tuyển chọn, được đào tạo để trở thành Thiên Hành Giả, nhưng trên thực tế, giống với nhóm người được hắn đào tạo, hắn cũng từng trải qua quá trình tẩy não, và một số chuyện đã ăn sâu vào tâm trí của hắn.

Vị vua vĩ đại của Thâm Uyên sẽ lãnh đạo quân đoàn Thâm Uyên tấn công toàn vũ trụ? Thời cơ đã đến, những người quản gia của Hoàng đế Bệ hạ đều đã đầu hàng, Thâm Uyên của bọn họ sẽ là một đế quốc mới, thống trị thế giới vũ trụ, và hắn cũng lập nên những thành tích chói lọi.

-Cái này…

Ký ức mà Hứa Mạt nhìn thấy khiến hắn không nói nên lời, từ ký ức của Lôi Mông, hắn có thể thấy rằng Thâm Uyên rất mạnh mẽ, nhưng, thống trị vũ trụ?

Điều này không phải vì có nhiều quân đoàn Thâm Uyên, chiến sĩ chỉ là một phần trong đó, khoa học kỹ thuật đạt trình độ cao, sức mạnh chiến đấu đỉnh cao mới là mấu chốt của cuộc đấu tranh giành quyền làm bá chủ. Sau khi đế quốc sụp đổ, vũ trụ hiện tại được chia thành các thế lực lớn để kiềm chế lẫn nhau, hiện tại không còn ai dám nói thống trị vũ trụ.

"Vua của Thâm Uyên."

Hứa Mạt cũng dò ra được một phần thông tin từ trí nhớ của Lôi Mông, vua của Thâm Uyên có thể là một Thiên Hành Giả huyền thoại, chỉ nhân vật có cấp bậc này mới có thể làm kinh sợ một phương, nếu không thì sẽ không thể đặt nền móng cho thế lực một phương.

Thiên Hành Giả, chỉ xem thôi là chưa đủ.

Mà sự sùng bái cuồng nhiệt của Lôi Mông đối với vua Thâm Uyên đã đạt đến mức khó tin, tôn sùng như một vị thần, ngay cả Lôi Mông cũng chưa từng nhìn thấy thân thể thật sự của vua Thâm Uyên, mà chỉ mơ hồ biết rằng hắn đã bị Hoàng đế của đế quốc trục xuất đến vực thẳm.

Mà bây giờ, Cái Á, người bạn tốt của Hoàng đế Thâm Uyên, tới đây để nhờ vả vua Thâm Uyên, và hắn phải hỗ trợ thủ lĩnh tối cao của Thâm Uyên để chinh phục vũ trụ.

Nhưng tin tức cụ thể về Cái Á, Lôi Mông cũng không biết, dường như địa vị của hắn vẫn chưa đủ cao.

-Được rồi.

Sau khi Hứa Mạt dứt lời, tinh thần lực điên cuồng bóp nghẹt, Lôi Mông tức giận gầm lên, tay không trực tiếp tung một quyền về phía đỉnh đầu của hắn.

-Bùm…

Một tiếng nổ vang lên, máu tươi bắn tung tóe, đầu Lôi Mông bị vụ nổ oanh tạc, thân thể cao lớn ngã về phía sau nhưng không nổ tung, hắn vẫn còn sống.

-Sao mà khó giết vậy.

Hứa Mạt thầm nghĩ một tiếng, không thể để hắn sống, Lôi Mông đã gặp bọn họ nên buộc phải giết người diệt khẩu để tránh phiền phức.

Hứa Mạt đưa tay rút chiến đao Nguyên Kim ra, đột nhiên một cỗ năng lượng đáng sợ lưu chuyển tới chiến đao, bị chiến đao hấp thụ.

-Tránh ra

Hứa Mạt mở miệng nói một tiếng, Áo Duy và những người khác lập tức tản ra.

Ánh đao chợt lóe lên, chiếu sáng cả không gian, phát ra tiếng ríu rít, cổ Lôi Mông bị cắt đứt, máu tươi bắn tung tóe, hai tay của hắn che cổ, máu tươi không ngừng bắn ra, trong miệng hắn phát ra tiếng hét cuồng nộ:

-Tinh cầu Thánh Đế Á, Địch Già.

Giọng nói tràn ngập phẫn nộ và không cam lòng, dường như trước khi chết, hắn muốn nói cho bên ngoài biết là ai đã giết hắn, quân đoàn Thâm Uyên nhất định sẽ khiến những người này chết thảm.

Hứa Mạt: …

Vào thời khắc nghiêm túc như thế này, tiếng hét của Lôi Mông khiến cho Hứa Mạt lúng túng vô cùng.

Đúng, tinh cầu Thánh Đế Á, Địch Già.

-Phốc.

Áo Duy tiến đến cho hắn thêm một nhát, ngay lúc bọn hắn giết Lôi Mông, những người bên ngoài cũng chạy đến đây, đúng lúc nghe thấy tiếng gào thét của Lôi Mông cũng như nhìn thấy Lôi Mông bị giết.

-Tinh cầu Thánh Đế Á, Địch Già?

Người cầm đầu mở miệng nói, đối phương cũng là một thiên hành giả có cấp bậc của đội ngũ, và được trang bị đầy đủ vũ khí hạng nặng như họ nên không ai có thể nhìn thấy được mặt của đối phương, tất nhiên dù có nhìn thấy cũng chưa chắc là biết nhau.

-Rút.

Áo Duy mở miệng nói, lời nói vừa dứt, một đám người vội vàng tiến về phía trước, sau đó bay thẳng lên trời.

Những người phía sau thoáng nhìn về phía Lôi Mông, đã chết rồi.

-Đuổi theo.

Bọn họ cũng hóa thành những chùm ánh sáng và đuổi theo nhóm của Hứa Mạt, liệu trên tinh cầu Thánh Đế Á có nhân vật Địch Già này không?

Bọn họ đến đây vì Lôi Mông, khi đến nơi thì Lôi Mông đã chết. Nhóm người phía trước có thể đã chiếm được tin tức hữu ích nào đó.

Hơn nữa mấu chốt là, cái chết của Lôi Mông không liên quan gì đến bọn họ, nhưng bây giờ bọn họ ở đây, nếu bị phát hiện thì cũng phải chịu trách nhiệm, cho nên, bọn họ chỉ có thể đuổi theo Hứa Mạt, cùng nhau rút lui.

Khu vực này sẽ sớm bị quân đoàn Thâm Uyên lần theo dấu vết đến. Đội ngũ Thiên Hành Giả này đến từ Lâm gia, hậu duệ hoàng tộc của đế quốc cũ. Đối với lần hành động này, Lâm gia đã cử một đội hình rất mạnh đến, mục đích chính là tìm được Cái Á.

Cái Á là “Quản gia” của hoàng đế bệ hạ, người nắm giữ nhiều bí mật quan trọng và có quan hệ mật thiết với bọn họ, bởi vậy lần hành động này là tình thế bắt buộc của Lâm gia.

Lâm gia vốn thông thạo tinh thần lực nên bọn họ đến tìm Lôi Mông. Hai bên lao vút trên bầu trời ở trong tinh cầu tối đen với tốc độ đáng sợ, khi đạt đến tốc độ cực đại, bọn họ trông giống từng tia ánh sáng đang vẽ những đường thẳng trên không trung.

Hết chương 1659.
Bình Luận (0)
Comment