-Những người này là ai? Hình như cắt đuôi không được.
Ngũ Lai thấp giọng mắng, vừa mới giải quyết được tên Lôi Mông phiền toái, thì lại gặp phải một đội Thiên Hành Giả khác đang truy đuổi họ.
Hai bên rời khỏi khu vực đó với tốc độ cực nhanh, Hứa Mạt nói:
-Đi xuống.
Nói xong, đoàn người thay đổi phương hướng, đi về phía mặt đất với tốc độ cực nhanh, rất nhanh đã đáp xuống mặt đất, không tiếp tục chạy trốn.
Phía sau họ, đoàn người của Lâm gia cũng theo sát bọn hắn đáp xuống, đuổi theo không buông.
Hứa Mạt bọn họ xoay người nhìn về phía của đối phương, song phương dừng lại, hình thành cục diện giằng co.
-Các ngươi là ai?. Người đứng đầu Lâm gia lãnh đạm hỏi.
-Không phải ngươi nghe rồi hay sao?. Ngũ Lai nói.
-Giả đấy.
Lâm thủ lĩnh lạnh lùng nói:
-Đây là lần đầu tiên ta nghe nói có người giết người tự mình báo cáo.
Ngũ Lai: …
Hình như cũng có lý, sơ hở quá rõ ràng.
Hắn ta liếc nhìn Hứa Mạt, hình như không thông minh lắm.
Khuôn mặt của Hứa Mạt dưới chiến giáp có chút vô tội, hắn nhìn về phía đối diện, hỏi ngược lại:
-Ngươi là ai?
-Lâm Đình.
Một bóng người tiến tới, một cỗ năng lượng trên người hắn tràn ra.
-Người của Lâm gia? Hứa Mạt nói.
Lâm Đình không trả lời, họ Lâm, đi vào vực sâu sẽ không có người thứ hai.
Bên cạnh Hứa Mạt, ánh mắt dưới mũ bảo hộ có chút gợn sóng, trước kia nàng không có cảm giác gì khi đối mặt với người của Lâm gia, nhưng trải qua tập luyện ở đế quốc khiến nàng nhận ra rằng, nàng có thể có mối quan hệ vô cùng mật thiết với Lâm gia.
Thân thể của nàng tiến về phía trước, nhưng Hứa Mạt ngăn nàng lại, mở miệng nói:
-Nếu ngươi nói ra ở đây, ngươi không sợ là đang nói cho Quân đoàn Thâm Uyên biết rằng cái chết của Lôi Mông có liên quan đến chúng ta sao?.
-Người là do các người giết. Lâm Đình lạnh lùng nói.
-Các ngươi cũng ở đó.
Hứa Mạt đáp lại, chỉ cần đến rồi, bọn họ cũng không thể thoát khỏi trách nhiệm, mặc dù không phải do bọn họ giết nhưng vẫn là có ý tưởng đó.
Vì vậy, không có sự khác biệt.
Lâm Đình cau mày, không thể phủ nhận Hứa Mạt nói đúng, tội này trốn không thoát rồi.
-Cách xa như vậy cũng không liên quan gì. Giọng của Lâm Đình lạnh lùng.
Hắn thờ ơ buông hai tay xuống bên người, đột nhiên luồng năng lượng ánh sáng đáng sợ hội tụ lại vào hai cánh tay hắn.
Sau đó, hắn bước về phía trước, mở miệng nói:
-Chắc hẳn các người đã lấy được tin tức về Cái Á từ trên người của Lôi Mông phải không?
Lời vừa dứt, Hứa Mạt đột nhiên cảm nhận được tinh thần lực xâm lấn. Lâm gia có rất nhiều người tu luyện tinh thần lực.
-Cút ra.
Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ trong đầu Hứa Mạt, va chạm với tinh thần lực của Lâm Đình.
-Ầm…
Thân thể của Lâm Đình đột nhiên lao về phía trước, một nguồn năng lượng khủng bố bao quanh cơ thể hắn, bên cạnh Hứa Mạt, Ngũ Lai cũng xông ra, hai người hóa thành hai chùm sáng, va chạm với nhau ở nửa đường.
Từng nắm đấm va chạm với nhau, phát ra một tiếng động lớn dữ dội, tạo ra một cơn bão năng lượng.
Chân chiến giáp của Ngũ Lai ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai sắc nhọn, cơn đau nhức truyền đến cánh tay.
Về phần Lâm Đình, thân thể hắn vẫn đứng ở trong tâm bão như trước, sừng sững bất động, nhìn chằm chằm Ngũ Lai bị đẩy lui.
Thứ mười một.
Nội tâm Ngũ Lai lúc này như tan nát, tuy hắn không phải Thiên Hành Giả đứng đầu nhưng tốt xấu gì thì hắn vẫn có tên trong danh sách Áo Thần, mà dù không tính vế sau đi chăng nữa thì sức mạnh của hắn chắc chắn cũng rất mạnh.
Hôm nay hắn liên tiếp va chạm với Lôi Mông và Lâm Đình nhưng đều bị đẩy lùi, khiến Ngũ Lai có chút hoài nghi nhân sinh.
Hắn yếu đến vậy sao?
Lâm Đình tiếp tục đi về phía trước, cùng lúc đó, ở phía sau hắn, những người khác của Lâm gia đã hình thành thế đánh bọc sườn, xuất hiện bên cạnh nhóm người của Hứa Mạt, chặn bọn họ ở bên trong.
Có vẻ như phải giữ lại Hứa Mạt bọn họ.
-Ngươi cũng am hiểu tinh thần lực?
Ánh mắt của Lâm Đình lạnh lùng nhìn Hứa Mạt:
-Nếu hôm nay không giao ra tin tức các ngươi lấy được, ta e rằng các ngươi sẽ không thể rời đi được.
Một cơn bão năng lượng đáng sợ dường như đang thiêu đốt chiến giáp của hắn, phóng ra ánh sáng năng lượng chói lóa, một cảm giác áp bức mãnh liệt ập đến về phía của Hứa Mạt và những người khác.
Trong thế giới vũ trụ hiện giờ, nếu có một thế lực thu hút nhiều sự chú ý nhất thì chắc chắn đó chính là Lâm gia.
Tất cả những điều này là do họ có một lịch sử vô cùng huy hoàng, bọn họ là gia tộc từng thống trị đế quốc.
Lâm gia, là *đế quốc hoàng tộc.
Vì vậy, không lúc nào mà Lâm gia không nghĩ đến việc phục hưng, đối với Cái Á, tình thế bắt buộc, người nào cản trở thì giết.
...
Áo giáp trên người Lâm Đình bùng cháy lên ánh sáng năng lượng, tiếp tục áp bách hướng về phía trước, Hứa Mạt nhìn về phía áo giáp của đối phương, có lẽ đây là một bộ giáp cao cấp. Cho dù cựu hoàng tộc sụp đổ thì bối cảnh của Lâm gia vẫn còn đây.
-Sư huynh, để ta. Hứa Mạt nói với Ngũ Lai rồi đi về phía trước, Lâm Đình giỏi công kích bằng tinh thần lực, nếu như Ngũ Lai xảy ra va chạm với Lâm Đình thì sẽ có chút bất lợi, hơn nữa Ngũ Lai cũng không thể chiếm được lợi thế về sức mạnh thuần túy.
Hứa Mạt đi về phía đối phương, áo giáp đầu tiên là điên cuồng hấp thụ ánh sáng năng lượng, sau đó bộ giáp đen như mực lập tức tỏa sáng rực rỡ, dưới đây vốn là một không gian mờ tối, giống như chiến giáp Địa Ngục vậy.
-Chiến giáp Nguyên Kim? Hiển nhiên Lâm Đình cũng không tầm thường, nhìn thấy bộ giáp của Hứa Mạt nuốt chửng ánh sáng năng lượng thì liền nhận ra bộ giáp này là chiến giáp Nguyên Kim. Phô trương như này cũng quá lớn rồi.
-Vù vù.
Đột nhiên, hai người gần như là cùng lúc tăng tốc về phía trước, tạo nên từng cái dư ảnh.