Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1662 - Chương 1662. Áp Bức

Chương 1662. Áp bức
Chương 1662. Áp bức

-Giết.

Trong đầu Hứa Mạt truyền ra một âm thanh vô cùng bá đạo, đột nhiên một cỗ sóng năng lượng cường đại thổi quét, sóng âm chi lực lĩnh vực phóng thích ra, chữ giết trong đầu đối phương không ngừng vang vọng, cùng lúc đó, tinh thần lực của Hứa Mạt phóng tới tinh thần hải của hắn.

Lâm Thủ thân là Thiên Hành Giả của Lâm gia, cho tới nay tinh thần lực được bọn hắn sử dụng như là một thủ đoạn để công kích đối phương, như vậy có thể chiếm được ưu thế trước tiên.

Nhưng lần này, hắn không ngờ tới tinh thần lực lại trở thành lực lượng trấn áp hắn, hắn bị tinh thần lực mạnh mẽ xâm chiếm.

Âm thanh chói tai vang vọng trong đầu, đồng thời áp chế thân thể, trừ sóng âm ngoài lĩnh vực, còn có lĩnh vực Lực Lượng, lĩnh vực Lôi Đình, bão táp sấm sét bao phủ hủy diệt cả không gian này. Chiến giáp Danh Sách Thứ Nhất tay cầm Lôi Thần Chi Chùy.

Hắn không dùng đao.

Từ trước đến nay, đao là vũ khí giết người sắt bén của hắn, trước đó hắn đã dùng đao để giết Lôi Mông.

Đao tấn công vào chỗ hiểm, thấy máu bịt cổ họng.

Nhưng thực ra Hứa Mạt cũng không muốn giết Thiên Hành Giả của Lâm gia, gây thù hằn quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt gì, nội tình của Lâm gia thâm hậu, thực lực sâu không lường được.

Hơn nữa, hắn còn muốn vì Linh cân nhắc về sau.

-Bùm…

Sấm sét hủy diệt vô cùng cuồng bạo giáng xuống khoảng không bầu trời, Lâm Thủ cảm nhận được cỗ sức mạnh hủy diệt kia thì liền cau mày, sự áp bức của nhiều lĩnh vực khiến hắn cảm thấy bị uy hiếp.

Thân thể của Hứa Mạt đánh tới, biến thành một vệt sáng, mang theo chiến chùy tấn công hung bạo, kỹ năng chiến đấu Lôi Thần Chi Chùy, ngàn vạn tia sét tập trung trên chiến chùy, ẩn chứa ý nghĩa hủy diệt.

Một tấm khiên khổng lồ xuất hiện trước mặt Lâm Thủ, đồng thời hắn lao về phía trước đánh sâu vào, tấm khiên không chỉ là vũ khí phòng thủ, nó còn bá đạo hơn khi được sử dụng để tấn công, dùng công thay thủ. Lôi Thần Chi Chùy đánh vào tấm khiên hạng nặng, sức mạnh bá đạo quét sạch ra, từng vết nứt xuất hiện trên tấm khiên, cỗ sức mạnh kinh khủng kia áp bách cơ thể lắc lư của Lâm Thủ.

-Vù.

Hứa Mạt không cho Lâm Thủ cơ hội để thở, Lôi Thần Chi Chùy lần nữa tấn công, chiếc khiên vỡ tan văng tung tóe, cỗ lực lượng áp bách nặng nề kia đè lên thân thể của Lâm Thủ, sắc mặt của hắn biến hóa, vị Thiên Hành Giả này rất mạnh. Bên trong bão sấm sét hủy diệt, Hứa Mạt lại một lần nữa đánh xuống, cùng lúc đó, tính công kích của tinh thần lực cũng không ngừng lại.

Ánh mắt Lâm Thủ sắc bén, đột nhiên trên đầu xuất hiện rất nhiều tấm khiên, nằm ngang đó, muốn ngăn cản đòn tấn công của của Hứa Mạt.

-Bùm…

Từng tia sấm sét hủy diệt lần lượt giáng xuống, chiến chùy trực tiếp xuyên thủng tấm khiên khiến chúng tan vỡ và một đường lao thẳng xuống, lần này chiến chùy trực tiếp đánh thẳng vào cơ thể của Lâm Thủ, ngay cả khi có lớp áo giáp phòng thủ, miệng hắn vẫn phun ra ngụm máu tươi, thân thể hắn bị trọng thương.

-Đủ bạo lực.

Ngũ Lai cũng đang chiến đấu với một Thiên Hành Giả của Lâm gia, sau trận chiến, hắn liếc nhìn Hứa Mạt bên kia một chút rồi mở miệng nói, cùng lúc đó, Áo Duy chiến đấu với Lâm Đình ở trên không trung.

Một bên khác, Linh đang áp chế đối thủ, dùng kiếm chém đối thủ văng ra ngoài, Hứa Mạt và Linh ở bên này đã giành được ưu thế áp đảo trên chiến trường.

-A Gia Toa, nhìn xem hai đại thiên tài của chúng ta kìa, ngươi cũng phải nỗ lực nhiều hơn mới được. Ngũ Lai hô to nói.

-Ngươi còn không lo làm tốt việc của mình đi? A Gia Toa trong lúc chiến đấu trả lời, chính mình sẽ không nỗ lực sao hả?

-Ta lớn tuổi rồi.

Ngũ Lai nói:

-Không giống người trẻ tuổi các ngươi.

-Cút. A Gia Toa mắng một tiếng, cùng đối thủ kịch liệt va chạm, chữ cút này cũng không biết là đang nói với ai.

Xa xa, có bóng người không ngừng xuyên qua không trung, tốc độ cực nhanh. Trận chiến nơi này động tĩnh lớn như vậy, khó có thể không gây chú ý. Lúc này, còn có mấy đội ngũ đang hướng bên này chạy tới.

Đội trưởng của đội đầu tiên đến mặc một chiếc trường bào và cầm quyền trượng trong tay, giống như quyền trượng tượng trưng cho địa vị.

-Các vị là người của thế lực nào, hà tất phải tổn hại đến hòa khí? Tuổi của hắn không nhỏ, thanh âm có mấy phần già nua.

Ngũ Lai nhìn thoáng qua bên đó, thấy biểu tượng hoa văn trên quyền trượng, lập tức biết đối phương là người của thế lực nào.

Người của giáo hội đã đến, những người này suốt ngày cằn nhằn, lải nhải, từ trước đến nay Ngũ Lai không tài nào thích nổi, theo hắn thấy thì giáo hội giống như thuật ngữ đạo đức giả, Nguyên Thần giáo vẫn luôn mở rộng thế lực của mình thông qua việc truyền đạo, và hiện giờ, lực lượng của giáo hội phân bố rộng rãi khắp nơi trên thế giới.

Chẳng qua địa hình ở Thâm Uyên tương đối đặc thù, lực lượng của giáo hội không cách nào xâm nhập được vào trong đó, những người bị thế lực Thâm Uyên khống chế tuyệt đối, bọn họ làm sao có thể cho phép giáo hội nhúng tay vào đây.

Người tới đúng thật là người của giáo hội, người cầm đầu là một tổng giám mục, một thành viên giáo huấn già, đến một bước nữa là tổng giám mục mang hồng y, cách một bước này của hắn rất gần.

Trở thành hồng y, lại hướng lên trên, chính là Giáo Hoàng bệ hạ.

Đương nhiên, cái này cũng chỉ là tưởng tượng, Giáo Hoàng bệ hạ là chí cao vô thượng, ngài là người phát ngôn của Thần Sáng Thế vũ trụ.

...

Trên không trung, một chùm tia sáng bùng lên mạnh mẽ, thân thể của Lâm Đình và Áo Duy tách ra, hai người đều không làm gì được đối phương.

Chẳng qua ở trận chiến của Hứa Mạt và Linh, cả hai người đều giành được ưu thế áp đảo, nếu cứ tiếp tục chiến đấu, sợ là đội ngũ này của Lâm gia sẽ không chống cự nổi. Điều này khiến cho ánh mắt của Lâm Đình hiện lên chút xấu hổ, đây là lần đầu tiên bọn họ đối đầu trực tiếp với đội ngũ của thế lực khác, nó có thể được coi là trận chiến đầu tiên.

...

Hết chương 1662.
Bình Luận (0)
Comment