Hứa Mạt sư đệ không hổ là ‘đệ nhất thiên tài’ của Áo Thần Điện tinh cầu Khắc Lạc Y bọn họ, lợi hại.
Vừa nãy, trong nháy mắt hắn bắt gặp sắc mặt đen kịt của Ô Lý Mộc, ánh mắt không thoải mái, giống như nhìn thấy quỷ.
Nhưng Ô Lý Mộc đã nhanh chóng điều chỉnh, mỉm cười nói:
-Không ngờ hai vị cũng hiểu biết về giáo lí của giáo hội ta như vậy…
-Chuyện này ta cũng không hiểu biết nhiều lắm, chỉ là nghe nói qua mấy lần, ta tin ngài tổng giám mục sẽ không làm cho chúng ta thất vọng. Hứa Mạt còn chưa đợi đối phương nói xong thì đã ngắt lời.
Ô Lý Mộc:
-…
-Đương nhiên.
Ô Lý Mộc nói:
-Ta tin rằng chỉ cần chư vị chia sẻ tin tức có được, chắc chắn mâu thuẫn sẽ được giải quyết.-
-Ta không có tin tức gì cả. Hứa Mạt chân thành nói.
Ô Lý Mộc vẫn mỉm cười nhìn Hứa Mạt và nói:
-Thần đã dạy chúng ta phải trung thực.
-Thần dạy chúng ta phải tin tưởng.
Hứa Mạt ‘chân thành’ nói. Ô Lý Mộc nhìn Hứa Mạt, tâm tình có chút muốn sụp đổ.
Hiện tại hắn có chút muốn trực tiếp ra tay ngay, muốn trừng phạt Hứa Mạt và đem hắn đóng cọc trên giá hình chữ thập màu máu.
-Không bằng để ta lắng nghe âm thanh trong lòng của ngươi.
Tổng giám mục Ô Lý Mộc giơ quyền trượng trong tay lên, ánh mắt nhìn về phía của Hứa Mạt, mở miệng nói:
-Hãy nhìn vào mắt của ta.
Hứa Mạt nhìn vào mắt của Ô Lý Mộc, Ô Lý Mộc không có mang mũ giáp, nhưng Hứa Mạt đang mặc áo giáp, Ô Lý Mộc không nhìn thấy mắt của hắn.
Nhưng giờ phút này Hứa Mạt cảm giác Ô Lý Mộc đã nhìn thấy rồi, đó là một đôi mắt cực kỳ thâm sâu khó lường, như muốn nuốt chửng đôi mắt của hắn.
-Ngươi có được tin tức gì rồi, nói đáp án cho ta biết.
Tiếng nói của Ô Lý Mộc vang lên trong đầu Hứa Mạt, âm thanh vô cùng nhẹ nhàng, giống như là thôi miên.
-Ta nói cho ngươi.
Ô Lý Mộc nghe được một âm thanh, nhưng hắn tựa hồ cảm giác được có gì đó không đúng, sao âm thanh này lại trực tiếp vang lên trong đầu của hắn?
-Ầm…
Trong thế giới não bộ của hắn, đột nhiên có một đôi mắt mở ra, bắn ra một cỗ ý chí lôi đình khủng bố, khiến cho đầu của hắn chấn động kịch liệt, kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt tái nhợt.
-Tổng giám mục đang thôi miên ta sao?
Hứa Mạt nhìn về phía Ô Lý Mộc nói:
-Có vẻ như ngài tổng giám mục đã làm trái với lời dạy của giáo hội, khinh nhờn thần minh, là kẻ đạo đức giả.
Sắc mặt của Ô Lý Mộc cực kỳ âm trầm, vốn dĩ hắn muốn thôi miên Hứa Mạt, nhưng không ngờ công kích tinh thần lực của Hứa Mạt lại bá đạo như vậy, hắn bị tinh thần lực của Hứa Mạt tập kích bất ngờ.
Hơn nữa, hiện giờ Hứa Mạt ở trước mặt mọi người nói hắn khinh nhờn thần minh, là kẻ đạo đức giả?
Đây không phải nên là lời kịch của hắn hay sao, vậy mà lại bị Hứa Mạt cướp mất.
-Xảo trá, đạo đức giả, độc ác, ngươi sẽ bị thần trừng phạt, xử tử.
Thanh âm của Ô Lý Mộc lạnh như băng, mang theo sát ý.
Giờ khắc này, hắn hoàn toàn cởi bỏ lớp ngụy trang.
-Đây là không giả bộ nổi nữa? Ngũ Lai nói thầm.
-Ngươi cũng vậy.
Ô Lý Mộc nhìn chằm chằm Ngũ Lai, giơ lên cây quyền trượng trong tay, đột nhiên năng lượng ánh sáng điên cuồng hội tụ, năng lượng kinh khủng đang rít gào, tạo thành một cơn bão năng lượng bao trùm cả khu vực này.
-Ngài Tổng giám mục, ngươi làm trái với giáo lí, khinh nhờn thần minh, nếu giáo hoàng bệ hạ mà biết thì nhất định sẽ thanh lý môn hộ.
Hứa Mạt lớn tiếng nói, nguồn năng lượng trên cơ thể cũng bùng nổ.
Xem ra vẫn chỉ có thể dựa vào vũ lực để giải quyết vấn đề.
Tuy nhiên, cảm nhận được cường độ của cơn bão năng lượng này, sợ là ngài tổng giám mục này không dễ đối phó, cường độ năng lượng này chắc là thiên hành giả có cấp độ cao nhất.
Một vòng xoáy năng lượng khủng bố xuất hiện phía trên đầu của Hứa Mạt và Ngũ Lai, vòng xoáy đó cực kỳ đáng sợ, giống như có một thông đạo năng lượng mở ra, khóa chặt thân thể của Hứa Mạt và Ngũ Lai.
Thân hình của giám mục Ô Lý Mộc lơ lửng trên không trung, trường bào tung bay, giơ cao quyền trượng trong tay lên, khí thế lạnh thấu xương, uy phong lẫm liệt.
Hắn không mặc chiến giáp, nhưng quyền trượng trong tay hắn chính là vũ khí có thể tăng cường độ năng lượng.
-Cẩn thận.
Áo Duy cảm nhận được cường độ năng lượng, mở miệng nói.
Hứa Mạt và Ngũ Lai đều cau mày, một chùm tia sáng năng lượng chói mắt chiếu xuống đỉnh đầu của bọn họ, giống như tốc độ ánh sáng, giáng xuống trong nháy mắt, khó có thời gian để phản ứng.
-Ầm…
Trong nháy mắt Hứa Mạt và Ngũ Lai bộc phát ra năng lượng ánh sáng cường đại, hình thành một cái lá chắn, thân thể của bọn họ đồng thời rời khỏi vị trí ban đầu, nhưng tốc độ công kích của đối phương quá nhanh.
Trong nháy mắt, hai người bị một luồng ánh sáng mạnh mẽ đánh trúng, thân thể Hứa Mạt bị đánh bay, hắn được chiến giáp bảo vệ nhưng cũng cảm nhận được chấn động trong cơ thể.
Về phần Ngũ Lai, chiến giáp của hắn không mạnh bằng Hứa Mạt, hắn bị chấn động kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mắc khó coi.
-Mặc dù tên thân côn này chẳng là cái thá gì, nhưng hắn thật sự rất mạnh.
Ngũ Lai thầm mắng trong lòng, nhóm người đến từ giáo hội đều là cấp tổng giám mục, Ô Lý Mộc lại người đứng đầu trong số họ, đương nhiên sức chiến đấu cũng chẳng cần phải nhiều lời.
Cùng với sự gia tăng sức mạnh của quyền trượng, một đòn tấn công hủy diệt cực kỳ mạnh mẽ bùng phát ngay lập tức.
...
Thấy cảnh này, thân thể Áo Duy lao ra ngoài, hướng thẳng về phía của Ô Lý Mộc, vị tổng giám mục này rất nguy hiểm.
Nhưng ngay khi hắn vừa mới hành động, một trận công kích tinh thần lực ập đến, Lâm Đình tiếp tục tấn công về phía hắn, Áo Duy không thể không quay lại để đối phó với Lâm Đình, bị đối phương chế trụ.
Trong mắt Ô Lý Mộc tràn đầy năng lượng ánh sáng cường đại, thâm trầm mà thần bí, thân thể của hắn không ngừng lơ lửng trên không trung, giơ cao quyền trượng trong tay, cơn bão năng lượng tàn phá bừa bãi xung quanh, trên bầu trời cao ngưng tụ từng đợt hủy diệt, giống như biến thành màn năng lượng bao phủ cả vùng trời quốc gia.