Chương 1681: Không hẹp hòi
Chương 1681: Không hẹp hòiChương 1681: Không hẹp hòi
Hơn nữa, Phổ La Thác còn là người trong đội ngũ của La Đức Lý Cách.
Ánh mắt của A Nặc Tư và Áo Duy đề nhìn về phía La Đức Lý Cách, bọn họ cho rằng La Đức Lý Cách có lẽ không tới mức làm ra chuyện như thế này mới đúng, mối quan hệ của Phổ La Thác và La Đức Lý Cách không tốt cũng không xấu, cũng chưa từng đắc tội với La Đức Lý Cách.
La Đức Lý Cách cảm nhận được ánh mắt của mọi người thì bất giác cau mày, nhìn chằm chằm vào Ngũ Lai, một cơn gió bão năng lượng vô hình ở trên người tỏa ra, áp chế về phía Ngũ Lai, hắn bước về phía trước một bước, lập tức cảm giáo áp bức càn quét tới.
Thân thể Ngũ Lai đứng sừng sững bất động, vẫn đang nhìn hắn chằm chằm, chỉ thấy La Đức Lý Cách lạnh lùng nói:
-Cậu có biết là mình đang nói cái gì không?
-Đương nhiên là biết.
Trong ánh mắt Ngũ Lai không có một chút sợ sệt nào, nhìn chằm chằm La Đức Lý Cách nói:
-Chính mắt tôi thấy cậu bị quái thú Thâm Uyên cản trở nhịp bước, không tới cứu viện kịp thời cho Phổ La Thác, khả năng chiến đấu của cậu căn bản không đến mức đế bị cản trở như vậy, chỉ cần cậu nhanh chóng hơn một chút nữa thì đã không có chuyện gì với Phổ La Thác rồi, còn cậu, đúng lúc đó lại bị mắc kẹt, nhìn thấy chết ngay trước mắt mình.
-Hỗn xược.
La Đức Lý Cách hét lên, khí tức đáng sợ cuồng bạo, cây kích lớn trong tay giơ lên chỉ thẳng về phía Ngũ Lai.
-Phổ La Thác là người trong hạm đội của tôi.
La Đức Lý Cách lạnh lùng nói.
-Đúng vậy, vì thế nên tôi muốn hỏi cậu một câu tại sao lại làm như vậy?
Ngũ Lai nói:
-Cậu ấy là người trong hạm đội của cậu, trước khi cậu ấy chết đã nói là chi viện sẽ tới sớm thôi, cậu ấy là tin tưởng vào cậu.
-Đúng thật là một lũ chó điên.
Lúc này, một giọng nói mỉa mai lạnh lùng phát ra, là giọng của Lai Đức.
-Phổ La Thác là vi tri viện cho các người nên mới chết đúng không?
Lai Đức lãnh đạm nói:
-Còn cậu thì lại lựa chọn chạy trốn khỏi chiến trường? Bây giờ lại chỉ trích La Đức Lý Cách cứu viện chậm trễ?
Ngũ Lai nhìn hắn chằm chằm, bọn họ chạy đi là đạt được thỏa thuận ngầm với Phổ La Thác, chạy ra để xin viện trợ chứ không phải chạy trốn.
-Đừng có mà quên là sự việc lân này vốn dĩ là bởi vì bị các người liên lụy, bây giờ hại chết Phổ La Thác lại quay lại cắn trả à?
Lai Đức nói kháy:
-Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạc Tư các người khá lắm.
-Bớt nói vài câu đi.
Duy Lạp Áo Bố Lai Ân quát vào mặt Lai Đức, có đã có chút ngứa mắt với Lai Đức rồi.
Nhưng nếu nói La Đức Lý Cách cố ý hại chết Phổ La Thác thì cô cũng vẫn không tin lắm.
Theo hiểu biết của cô về La Đức Lý Cách thì La Đức Lý Cách không tới mức bởi vì Phổ La Thác thân thiết với nhóm của Hứa Mạt mà có ý nghĩ xấu xa như thế này, La Đức Lý Cách không hẹp hòi như vậy.
-Tình hình chiến trường phức tạp, Ngũ Lai, có khi nào là trong lúc chiến đấu không nhìn rõ nên đã hiểu lâm La Đức Lý Cách rồi không?
Duy Lạp Áo Bố Lai Ân nói, có điều thái độ của cô vô cùng ôn hòa, muốn hóa giải tranh chấp này, chứ không thêm dầu vào lửa giống như Lai Đức.
-Không thể nào.
Ngũ Lai nói như định đóng cột.
Duy Lạp Áo Bố Lai Ân cũng không biết phải nói gì, cô không hề nghĩ tới cái chết của em trai mình là Hy Tư Áo Bố Lai Ân, dù sao thì cô không muốn đem chuyện này trút giận lên người của người khác, bao gồm cà Phổ La Thác.
A Nặc Tư đứng ở bên cạnh quan sát, hắn không rõ chuyện gì đã xảy ra, hơn nữa là mãi sau mới tới để chi viện, cũng không hiểu rõ mâu thuẫn của hai bên, dù sao thì trước khi chưa phân biệt được rõ ràng thì hắn không tiện xen vào.
Mâu thuẫn của hai bên rõ ràng là rất kịch liệt.
-Ngũ Lai, cậu có biết là cậu đang vu khốn tôi mưu hại đàn em của Áo Thần Điện hay không, tính chất của việc này rất nghiêm trọng, lời nói ra thì phải chịu trách nhiệm.
Trong giọng nói của La Đức Lý Cách đã mang theo sự hăm dọa.
-Thế thì cậu muốn giết tôi à?
Ngũ Lai nhìn chăm chằm La Đức Lý Cách.
Trong ánh mắt La Đức Lý Cách quả thật là có sát ý.
-Sư huynh Ngũ Lai.
Hứa Mạt thét lên, Ngũ Lai nhìn Hứa Mạt, chỉ thấy Hứa Mạt lại nhìn sang Duy Lạp Áo Bố Lai Ân nói:
-Chị Duy Lạp, làm phiên mọi người lâu như vậy, chúng tôi nên rời đi rồi, sau này hai bên tự chấp hành nhiệm vụ.
Mâu thuẫn của hai bên đã tới bước đường này, hiển nhiên là không thể đồng hành rồi, trước đây đã có rạn nứt, chỉ là vì cái chết của Phổ La Thác mà mâu thuẫn xem như là trở nên gay gắt hơn.
Duy Lạp Áo Bố Lai Ân cũng hiểu ra, gật đầu nói: -Cẩn thận một chút, nếu như gặp nguy hiểm thì lập tức thông báo với chúng tôi.
-Vâng.
Hứa Mạt lịch sự gật đầu, nhìn về phía thi thể của Phổ La Thác, Duy Lạp Áo Bố Lai Ân nói:
-Phổ La Thác là người của đội ngũ chúng tôi, chúng tôi sẽ đưa cậu ấy đi.
-Làm phiền rồi.
Hứa Mạt gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Một nhóm 6 người của Áo Thần Điện hành tinh Khắc Lạ Tư cùng nhau lên đường, ánh mắt lạnh lùng của Ngũ Lai liến nhìn La Đức Lý Cách, chỉ thấy La Đức Lý Cách cũng lạnh lùng nhìn hắn.
Sau đó Ngũ Lai quay người bước đi, đội ngũ hai bên từ đây mỗi người một ngả.
Sau khi nhóm Hứa Mạt đi được một đoạn thì chỉ nghe hắn nói:
-Sư huynh Ngũ Lai, anh ở trước mặt mọi người trực tiếp chỉ ra La Đức Lý Cách hại chết Phổ La Thác, e là hắn đã sinh ra ý định muốn giết anh.
Nghĩ tới cái chết của Phổ La Thác, nội tâm Hứa Mạt lại có chút phẫn nộ, một người từng là nhân tài số một trong thập điện, bị người của chính mình giết hại.
-Cậu tin anh ư?
Ngũ Lai nhìn Hứa Mạt nói.
-Anh là sư huynh của em, em đương nhiên là tin anh rồi.