Chương 1682: Tôi cũng tin cậu
Chương 1682: Tôi cũng tin cậuChương 1682: Tôi cũng tin cậu
Ngũ Lai nhìn Áo Duy và Vương Minh, chỉ thấy Áo Duy nói:
-Tôi cũng tin cậu.
Tính cách Ngũ Lai thẳng thắn, vô tư, hắn là một người thích nói chuyện phiếm, nhưng lại rất hào phóng, tuyệt đối là không ngậm máu phun người.
Hăn nói La Đức Lý Cách cố ý mưu hại Phổ La Thác, vậy thì La Đức Lý Cách nhất định là có vấn đề.
-Ừm.
Ngũ Lai mạnh mẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Chỉ có điều là muốn để La Đức Lý Cách phải trả giá thì e là rất khó. ...
Cái chết của Phổ La Thác khiến tinh thần đội ngũ này có chút chán nản, so với chiến đội La Đức Lý Cách, Phổ La Thác có vẻ giống như là một thành viên trong đội của bọn họ hơn.
Hứa Mạt khá kích động đối với chuyện này, người tu hành của Áo Thần Điện vốn dĩ đến từ những thế lực khác nhau trong cộng hòa quốc, người giống như là La Đức Lý Cách, có thật sự sẽ trung thành với Áo Thần Điện không?
E là chưa chắc.
Hắn muốn theo đuổi Duy Lạp Áo Bố Lai Ân, hơn nữa bản thân gia tộc hắn cũng là một gia tộc lớn bậc nhất của hành tinh thủ đô, nếu là Áo Tư Mạn Áo Bố Lai Ân ra lệnh cho hắn có khi nào còn hiệu quả hơn là điện chủ của Áo Thần Điện không?
Đương nhiên, Hứa Mạt cũng chỉ là nghĩ thôi.
Chuyện này, bọn họ xem như là đã kết thù với La Đức Lý Cách rồi, mặc dù bọn họ muốn đối phó với La Đức Lý Cách nhưng đồng thời cũng phải dè chừng đối phương, Ngũ Lai trực diện đối đấu với La Đức Lý Cách, sợ rằng La Đức Lý Cách đã có ý định giết Ngũ Lai rồi.
Ngay cả người trong đội ngũ của mình La Đức Lý Cách còn có thể hại chết thì Ngũ Lai có là gì?
-Tiếp theo đây có ý tưởng gì không?
Áo Duy hỏi, sau khi phân tán hành động nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu để tìm tung tích của Cái Á.
-Tìm chỗ nghỉ chân trước, em sẽ tìm ra nơi ở của Mông Đế Tư.
Hứa Mạt nói, trong trận chiến trước đó cũng không phải là hắn không làm gì, đã có quái thú bị hắn kiểm soát rồi.
Hắn đã biệt người dẫn đầu đội quân kia chính là một trong mười hai chiến tướng của quân đoàn Thâm Uyên, Mông Đế Tư.
Mông Đế Tư thân là một chiến tướng của quân đoàn Thâm Uyên, địa vị rất cao, xem nhu là nhân vật cấp cao trong quân đoàn Thâm Uyên, liệu hắn có biết manh mối gì về Cái Á không?
Chưa biết chừng lại tiếp cận được với Cái Á. -Mông Đế Tư?
A Gia Toa ở bên cạnh hỏi.
-Tướng quân dẫn đầu đội quân quái vật lúc trước kia, một trong 12 chiến tướng của quân đoàn Thâm Uyên chính là Mông Đế Tư, 12 chiến tướng đứng đầu là Sa Tăng, khả năng chiến đấu của bọn họ đều vô cùng mạnh, là nòng cốt của quân đoàn Thâm Uyên, đại tướng dưới trướng vua của Thâm Uyên.
Hứa Mạt nói.
A Gia Toa nghe thấy những lời nói của Hứa Mạt thì gật đầu, xem ra trong khi Hứa Mạt bị tập kích cũng đã làm một số chuyện, năng lực xâm nhận ký ức quả thật là có thể có được không ít tin tình báo có ích.
-Nếu như vậy, Mông Đế Tư thuộc tầng lớp cao trong quân đoàn Thâm Uyên, chỉ là cho dù có tìm được điểm dừng chân của hắn cũng không thể dễ dàng xuống tay được, khả năng chiến đấu của Mông Đế Tư, chúng ta đều không thể đối phó được với hắn.
Áo Duy nghiêm túc nói.
Mông Đế Tư không phải là Lôi Mông trước đó, vô cùng nguy hiểm, thậm chí áp đảo cả La Đức Lý Cách, chiến lực ngang với A Nặc Tư người đứng đầu trong bảng Áo Thần.
-Mông Đế Tư là một trong 12 chiến tướng đã lợi hại như vậy rồi, những vị chiến tướng khác sợ rằng cũng như vậy, Thâm Uyên có nhiều nhân vật lợi hại như vậy sao?
Vương Minh cau mày.
-Năm đó bị lưu đày tới Thâm Uyên có rất nhiều nhân vật lợi hại, phát triển mất trăm năm, xuất hiện một nhóm cường giả cấp bậc như thế này cũng không lấy gì làm lạ.
Áo Duy nói.
-Em sẽ nghĩ cách tiếp cận Mông Đế Tư, nhưng em sẽ tiến hành thận trọng.
Hứa Mạt nói.
Hứa Mạt rất hiếu kỳ về Cái Á, hắn muốn tìm thấy Cái Á, không chỉ là vì nhiệm vụ của Áo Thần Điện.
Áo Duy liếc nhìn Hứa Mạt, Hứa Mạt dường như rất tự tin.
Sau khi nhóm người bỏ đi và tìm được một chỗ dừng chân.
Khói lửa chiến tranh trên Hắc Tinh liên miên không ngừng, va chạm giữa các thế lực lớn và quân đoàn Thâm Uyên càng ngày càng gay gắt, điều này cũng làm cho dân chúng trên Hắc Tinh gặp tai họa, cuộc đại chiến của cấp bậc Thiên Hành Giả đã ảnh hưởng trên phạm vị vô cùng rộng lớn. ...
Vài ngày sau.
Trên Hắc Tinh, đang bùng nổ một cuộc truy đuổi.
Mấy con quái thú Thâm Uyên đang chạy như điên, phía sau có 3 bóng người đang truy kích.
Người dẫn đầu là Ma La, Ma La là thị vệ thân tín của Mông Đế Tư, cảnh giới Thiên Hành Giả, quản lý rất nhiều quái thú Thâm Uyên. Nhưng gần đây không biết là xảy ra chuyện gì mà quái thú Thâm Uyên do hắn quản lý có hơi nóng nảy, đặc biệt là hôm nay, có quái thú Thâm Uyên bị mất kiểm soát, phát động công kích, chuyện như thế này trước đây mặc dù từng xảy ra nhưng vô cùng ít.
-Phụt...
Một luồng sáng đao màu đen lạnh lẽo lóe lên, chém đứt đầu con quái vật Thâm Uyên đang chạy trốn, thân hình Ma La không dừng lại, tiếp tục lao lên với tốc độ nhanh đuổi theo.
Đẳng trước vẫn còn một con quái thú Thâm Uyên cấp Thiên Hành Giả bị mất kiểm soát, đây là một việc khá nghiêm trọng.
Tốc độ của con quái thú Thâm Uyên kia vô cùng nhanh, chạy điên cuồng suốt dọc đường như thể là muốn thoát khỏi sự khống chế của bọn họ vậy.
-Súc sinh.
Ma La hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt mang theo sát khí, tiến lên đuổi theo.
Lúc này, quái thú Thâm Uyên ở trước mặt đột nhiên dừng lại và nhảy xuống phía dưới, khu vực này khá hoang vu, Ma La cau mày, nhìn một lượt xung quanh thì cảm nhận được một luồng khí tức khác thường.
Sau đó, tín hiệu trong khu vực này bị chặn.
-Giết.
Ma La nhìn chằm chăn quái thú Thâm Uyên dừng lại ở phía trước và ra lệnh, lập tức hai con quái thú Thâm Uyên ở bên cạnh hắn cùng lúc lao xuống dưới tấn công, Ma La thì quan sát khu vực xung quanh, trong ánh mắt hiện lên vẻ cảnh giác.