Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1689 - Chương 1689: Đế Long

Chương 1689: Đế Long Chương 1689: Đế LongChương 1689: Đế Long

Mông Đế Tư nói:

-Có điều, trước đây cứ tưởng là bọn chúng tới đây là có mục đích, nhưng sau này quan sát thì bọn chúng hình như chi đơn thuần là đưa Sa Oa tới đây thôi, không có mục đích nào khác, nể mặt Sa Oa nên ta không giết bọn chúng.

-Nhưng, sau này nếu bọn chúng có đến thì ngươi để mắt một chút, nếu có ý đồ nào khác, vậy thì...

Trong mắt Mông Đế Tư lộ ra sát ý.

Ở đây không thể giết thì không có nghĩa là ra khỏi khu vực này cũng không thể giết.

Thấy hai người thật sự là vì Sa Oa nên Mông Đế Tư nói nương tay, nhưng nếu phát hiện Ngũ Lai và A Gia Toa có ý đồ khác, vậy thì hắn sẽ lập tức giết chết.

-Vâng thưa tướng quân.

Hứa Mạt đáp lại, trên người đổ mồ hôi lạnh.

Hành động của sư huynh Ngũ Lai và A Gia Toa quả thực là có hơi mạo hiểm, có điều việc này cũng không thể trách hai người họ, có lẽ là bọn họ không biết ngôi trường này là nơi như thế nào, sợ là chỉ cho rằng là một ngôi trường bình thường, vì vậy mới đưa Sa Oa tới đi học.

Nhưng trên thực tế, những nhân vật lớn trong quân đoàn Thâm Uyên đều ở trong ngôi trường này, nếu sư huynh Ngũ Lai và A Gia Toa nhìn thấy Mông Đế Tư thì có lẽ sẽ đề cao cảnh giác.

-Thần ra ngoài xem sao.

Hứa Mạt nói.

-Ði đi.

Mông Đế Tư gật đầu, Hứa Mạt đi ra bên ngoài trường học.

Bước ra khỏi trường học , bên ngoài người qua lại nườm nượp, Hứa Mạt vẫn có thể cảm nhận được mùi khói lửa ở khu vực này.

Hắn đang nghĩ, nếu sư huynh Ngũ Lai và A Gia Toa còn đến đây nữa thì có nên nhắc nhở một tiếng không.

Có điều Mông Đế Tư không rõ nhưng hắn thì lại biết là sư huynh Ngũ Lai và A Gia Toa chỉ đơn thuần là tới vì Sa Oa thôi, không biết tình hình ở trong đó, vì vậy trước mắt xem ra là cũng không đến mức là có gì nguy hiểm.

Nhưng nếu Mông Đế Tư thật sự muốn ra tay với sư huynh Ngũ Lai thì hắn chỉ có thể bại lộ thôi.

Chưa tới mức vạn bất đắc dĩ thì Hứa Mạt vẫn không muốn bị bại lộ, dù sao hắn ở đây cũng đã tiếp xúc được tới trung tâm của Thâm Uyên, rất có khả năng có thể tìm ra thông tin của Cái Á.

Bên ngoài đoàn người nườm nượp không ngớt, mặc dù khu vực này vẫn có chút âm u nhưng so với bên ngoài thì có vẻ là sáng sủa hơn. Ở đăng xa có mấy bóng người đang đi trên đường, những người này mặc dù không mặc áo giáo nhưng khí chất không tâm thường, khác hoàn toàn với cư dân ở đây.

Nhóm người này tự do đi lại, không nói chuyện, bất giác đi đến gần khu vực trường học và liếc nhìn vào trong, không phát hiện ra điều gì, sau đó lại đi tới những chỗ khác.

Hứa Mạt đứng dựa vào bức tường bên ngoài trường học, khi hắn nhìn thấy một người trong số đó, đồng tử co rút.

-Những người này muốn tìm tới nơi này sao?

Hứa Mạt thâm nghĩ, trong nhóm người kia, có người mà Hứa Mạt nhận ra.

Khi còn ở trong trường thử thách đế quốc hắn đã từng gặp, là thiên tài bậc nhất đến từ hành tinh Thánh Đế Á, Đế Long.

Có điều, lúc đó Đế Long cũng chỉ là thiên tài Tuyệt Cảnh, bây giờ cũng đã bước vào Thiên Hành Giả từ lâu, khả năng chiến đấu không hề yếu.

Hắn là một trong những người mạnh nhất trong trường thử thách đế quốc lúc đó.

Hơn nữa bọn họ còn che giấu thân phận để tới, không mặc áo giáp, điều này có nghĩa là những người này đang tìm kiếm trên Hắc Tinh, có thể cũng tìm được một số manh mối nên mới tới khu vực này.

-E là không yên ổn nữa rồi.

Hứa Mạt thầm nghĩ, người của Thánh Đế Á cũng đã tới khu vực này rồi, điều này có nghĩa là những thế lực khác cũng rất có thể đã tìm được nơi này.

Mông Đế Tư cũng phát hiện ra sư huynh Ngũ Lai và A Gia Toa rồi.

Điều này khiến Hứa Mạt cảm thấy là giông tố sắp ập đến rồi, vùng đất bình yên này không biết là có thể yên ổn được bao lâu nữa.

Sau khi Hứa Mạt trở về trường và tìm thấy Mông Đế Tư.

-Tướng quân Mông Đế Tư.

Hứa Mạt gọi.

-Có phát hiện?

Mông Đế Tư nhìn Hứa Mạt hỏi.

-Ừm.

Hứa Mạt gật đầu.

-Phát hiện người có hành tung khả nghi, khí chất của bọn họ có chút không bình thường, không giống như là cư dân gốc ở khu vực này.

-Làm tốt lắm.

Mông Đế Tư gật đầu:

-Đây cũng không phải nhóm người đầu tiên có hành tung khả nghị, ta sẽ cho người để mắt đến.

-Không phải nhóm đầu tiên? Hứa Mạt hỏi.

-Ừm.

Mông Đế Tư đáp:

-Mũi chó của những thế lực ngoại lai này rất nhạy, có thể tìm được tới đây, nhưng nếu như thật sự tới thì chuẩn bị là chôn vùi ở nơi này đi.

Hứa Mạt gật đầu và không nói thêm gì nữa, xem ra quân đoàn Thâm Uyên cũng không phải là không có sự chuẩn bị.

Nếu như những gì hắn dự đoán, nếu chàng trai trẻ mặc áo trắng là vua của Thâm Uyên... vậy thì, nếu như thật sự có người tấn công nơi này thì e là lành ít giữ nhiều rồi.

-Hay là thông báo cho Áo Thần Điện?

Một ý nghĩ nảy ra trong đầu Hứa Mạt, nhưng nếu làm như vậy, thì lại phải vứt bỏ thân phận Ma La, trở về với bản thể.

Nhóm của sư huynh Ngũ Lai bị để mắt tới, bây giờ hắn không thích hợp để cảnh báo sư huynh Ngũ Lai, nếu không rất dễ khiến cho Mông Đế Tư có sự cảnh giác.

-Đợi thêm chút nữa.

Hứa Mạt luôn cảm thấy, thông tin về Cái Á có lẽ là sắp xuất hiện rồi. ...

Vài ngày sau, trong trường xuất hiện một đám người lạ mặt.

Kẻ dẫn đầu mặc một bộ chiến giáp màu đỏ sẫm, trên áo giáp là gai nhọn, ngay cả mũ giáp cũng vô cùng sắc bén, có một cặp sừng sắc nhọn, như thể là ác quỷ Thâm Uyên vậy.

Sự xuất hiện của hắn đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, những đứa trẻ trong trường học cũng vô cùng hiếu kỳ, nhưng cũng có đứa mang theo vẻ sợ hãi.

Mặc dù những ngày này bọn chúng cũng nhìn thấy rất nhiều người kỳ quặc, giống như Mông Đế Tư cũng có tướng mạo vô cùng hung hãn, nhưng so với những người xuất hiện ở trước mắt kia vẫn còn kém hơn nhiều.
Bình Luận (0)
Comment