Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 1691 - Chương 1691: Đừng Có Hỏi

Chương 1691: Đừng có hỏi Chương 1691: Đừng có hỏiChương 1691: Đừng có hỏi

Cho dù không phải thì cũng là thân tín của vua Thâm Uyên, nếu là như vậy thì Cái Á có khi nào cũng ở trong đây không?

Nếu Cái Á ở đây thì sẽ là ai?

Chàng trai áo trắng kia vô cùng tôn trọng thầy giáo này, liệu có khả năng là ông ấy không? Mặc dù ông ta và hình ảnh tư liệu về Cái Á là hoàn toàn không giống nhau, tuổi tác cũng khác nhau, nhưng khoa học công nghệ phát triển như vậy, bản thân Cái Á cũng là nhân vật vô cùng mạnh, thay đổi dung mạo cũng không phải là không thể

Hơn nữa, hắn vẫn đang cân nhắc đến một chuyện.

Chàng trai trẻ mặc áo trắng kia lại mang họ Lâm!

Dòng họ Lâm này thì quá là đặc biệt, nếu như là họ Lâm của người khác thì Hứa Mạt cũng không thấy có vấn đề gì, nhưng thân phận của đối phương có khả năng là vua Thâm Uyên, vậy thì nếu đối phương mang họ Lâm, chuyện này lại đáng để suy ngẫm rồi, đủ để sinh ra rất nhiều liên tưởng.

Ánh mắt Mông Đế Tư vẫn không rời khỏi Hứa Mạt, cơ thể Hứa Mạt cũng khẽ run lên, giống như là bị dọa cho sợ hãi vậy.

-Điều không nên hỏi sau này đừng có hỏi.

Giọng nói của Mông Đế Tư lạnh lùng, Hứa Mạt thầm nghĩ vị chiến tướng Mông Đế Tư này giống như là đa nhân cách vậy, lúc ông ta đùa giỡn với bọn trẻ kia, đôi lúc cũng khiến người khác cảm thấy khá gân gũi, nhưng một khi chọc giận ông ta, sự áp bức ở trên người khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

-Vâng thưa tướng quân.

Giọng Hứa Mạt run run, Mông Đế Tư lúc này mới rời mắt đi.

Hứa Mạt hít một hơi thật sâu, ngậm miệng im lặng.

Xem ra Mông Đế Tư cũng không dễ thăm dò.

Một vài ngày sau.

Người xuất hiện ở khu vực này dần nhiều hơn.

La Đức Lý Cách và Duy Lạp Áo Bố Lai Ân cũng tới rồi, ngoài bọn họ ra còn có người của những đội khác của Áo Thần Điện.

Sau khi Ngũ Lai và A Gia Toa báo tin, một vài điện chủ Áo Thần Điện đưa ra thông báo, vì thế La Đức Lý Cách và những người khác cũng rất nhanh đã biết được rồi.

Nhưng khi bọn họ xuất hiện ở khu vực này, thật ra đã lọt vào tâm ngắm của quân đoàn Thâm Uyên.

-Nơi này hình như có hơi khác lạ.

Duy Lạp Áo Bố Lai Ân cảm nhận được mùi khói lửa ở nơi này thấp giọng nói, sau khi tới khu vực này cô quan sát và phát hiện ra ở đây không có bạo lực hay tội phạm, tất cả đều có trật tự.

-Khu vực trung tâm của quân đoàn Thâm Uyên, nơi này là căn cứ của bọn chúng, đương nhiên là không ai dám làm loạn ở đây.

La Đức Lý Cách nói:

-Đều là những biểu hiện giả dối.

-Duy Lạp, chúng ta phải cẩn thận một chút.

La Đức Lý Cách nhắc nhở.

-Biết rồi.

Duy Lạp Áo Bố Lai Ân gật đầu.

Cùng lúc đó, trong trường học.

Chàng trai trẻ áo trắng hôm nay lại xuất hiện trong lớp học, hơn nữa còn nghe cả một buổi học.

Sau khi tan học Mông Đế Tư đi bên cạnh chàng trai trẻ áo trắng, cung kính đứng sang một bên.

Chàng trai trẻ áo trắng đứng dậy đi ra bên ngoài, Mông Đế Tư cũng vội vàng theo sau.

-Đại nhân, các thế lực tới đây càng lúc càng nhiều, sợ là bọn họ muốn ra tay với chúng ra, hay là chúng ta hành động trước?

Mông Đế Tư nói.

-Không cần.

Chàng trai trẻ áo trắng nói, chỉ thấy hắn quay đầu lại nhìn Mông Đế Tư và hỏi:

-Người có biết vì sao lại bại lộ nhanh như vậy không?

Mông Đế Tư sững sờ, nhìn chàng trai mặc áo trắng.

-Mông Đế Tư, khả năng quan sát của người vẫn thật là tệ.

Chàng trai trẻ áo trắng nói, Mông Đế Tư lo lắng, cúi đầu nói:

-Mong đại nhân chỉ điểm.

-Thuộc hạ của ngươi có vấn đề.

Chàng trai trẻ áo trắng tiếp tục di chuyển tiến vê phía trước và nói với Mông Đế Tư.

Mông Đế Tư lặng người, thuộc hạ của hắn có vấn đề?

-Tên nào vậy ạ?

-Vẫn còn chưa biết là ai à?

Chàng trai trẻ áo trắng nhíu mày, lãnh đạm liếc nhìn Mông Đế Tư một cái, Mông Để Tư đột nhiên toát mồ hôi lạnh, cúi người về phía trước.

-Tên mà ta bảo hắn giám sát ngươi học tập đó.

Chàng trai trẻ áo trắng nói.

-Ma La.

Ánh mắt Mông Đế Tư sững sờ, có chút không dám tin, Ma La theo hắn rất lâu rồi, sao có thể có vấn đề được? Nhưng lời nói của đại nhân không thể nhầm lẫn được.

Nếu hắn đã nói Ma La có vấn đều thì nhất định là có vấn đề.

-Tôi sẽ giết hắn ngay bây giờ.

Mông Đế Tư lạnh lùng nói.

-Vô dụng thôi.

Chàng trai trẻ áo trắng liếc nhìn hắn nói:

-Hắn đã bị người khác không chế rồi, ta muốn thấy người phía sau không chế hắn.

Nói rồi chàng trai trẻ áo trắng rời khỏi nơi này, không quan tâm tới ánh mắt ngờ vực của Mông Đế Tư.

Đã nói đến như vậy rồi, nếu Mông Đế Tư còn làm không được thì nên bị gạch tên khỏi danh sách.

Khóe miệng chàng trai trẻ áo trắng nở nụ cười độc ác, hoàn toàn khác với dáng vẻ trong lớp học thường ngày của hắn.

Hắn rất có hứng thú với người đã khống chế Ma La, một người thú vị, không ngờ lại có thủ đoạn như thế này.

Sau khi hắn rời đi, Mông Đế Tư vẫn ngây ra một lúc, ánh mắt cổ quái.

Vậy là, Ma La bị người khác khống chế rồi sao?

Khống chế bằng cách nào?

Mông Đếu Tư toàn thân phát lạnh, Ma La bị người khác khống chế, nếu muốn giết hắn thì hắn thì có thể đánh lén, dù sao hắn cũng không có phòng bị.

Ánh mắt hắn mang theo sát khí, quay người là đi về một phía.

Không ngờ lại có người âm thầm khống chế người bên cạnh hắn...

Mông Đế Tư không phải kẻ ngốc, qua lời nhắc nhở của chàng trai áo trắng, hắn liền phát hiện ra rất nhiều điểm khác thường của Ma La lúc trước.

Đầu tiên, Ma La tuy rằng phần lớn đều giống với trước kia, nhưng vẫn có sự khác biệt, thời gian càng lâu thì khác biệt cũng càng lớn, trước đó hắn cũng không để ý, dù sao đây đối với Ma La mà nói là một môi trường khác, có chút thay đổi bị hắn phớt lờ, một người thật đứng ở trước mặt, nếu như không phải là thượng đế thì không thể nghĩ được rằng là hắn đã bị không chế.
Bình Luận (0)
Comment